- Nhưng các ngươi phải nhớ, mục đích cuối cùng của phong thư này là để Lý Nhiên tới Vô Ương Thành, đây là điều mấu chốt nhất.
Hai người quay đầu cùng liếc mắt nhìn nhau một cái.
Đây là thao tác gì?
Thịnh Diệp tiếp tục nói:
- Chỉ cần các ngươi có thể hẹn Lý Nhiên tới thì trẫm sẽ không xía vào chuyện giữa ba người các ngươi.
- Còn như cuối cùng là ai cùng với hắn, vậy thì hai người các ngươi cùng nhau... Khụ khụ, các ngươi tự xem mà làm a.
Lời vừa nói ra, hai vị công chúa đều ngẩn ra, sau đó mặt cả hai đều đỏ lên.
Các nàng làm sao cũng không ngờ được Thịnh Diệp lại có thái độ này!
Sau khi biết quan hệ của họ, phản ứng đầu tiên không phải tức giận mà là biểu thị đồng ý.
Hơn nữa nghe ý tứ trong giọng nói hình như còn cổ vũ hai người bọn họ với Lý Nhiên!
Đây không phải là đang nằm mơ chứ.
Thịnh Tri Hạ lúc lâu vẫn chưa tỉnh hồn lại. Chân mày Thịnh An Ức hơi nhíu bắt đầu, do dự một chút, hỏi:
- Phụ hoàng vội vã muốn Lý thánh tử qua đây rốt cuộc là vì chuyện gì? Không phải là muốn lợi dụng các nàng gạt Lý Nhiên tới, sau đó sẽ tùy thời ra tay với hắn chứ?
Thịnh Diệp nhìn thấu suy nghĩ của nàng, lắc đầu nói:
- Ngươi không cần lo lắng, trẫm không có ác ý với Lý Nhiên, chỉ là muốn tâm sự với hắn mà thôi.
- Còn như những chuyện khác... Kỳ thực trẫm cũng hi vọng các ngươi có thể ở chung với nhau, chỉ là việc này cũng không thể cưỡng cầu, cuối cùng có kết quả thế nào vẫn phải xem duyên phận của các ngươi a.
Hắn muốn lợi dụng hai nữ nhi để Lý Nhiên đi tới Vô Ương Đế Đô, nhưng chỉ là muốn ngồi xuống trước mặt tâm sự.
Dù sao hiện giờ đối phương đang nắm trong tay Long Mạch của Thịnh tộc, phía sau lại có ba chỗ dựa lớn, căn bản không động được.
Vốn dĩ hắn định chuẩn bị cho hai vị công chúa thành thân với Lý Nhiên, như vậy coi như cột Lý Nhiên vào trên chiến xa Thịnh tộc.
Chuyện Long Khí, đối phương tự nhiên cũng sẽ không ngồi xem mặc kệ.
Nhưng suy nghĩ kỹ một chút, Thịnh Diệp vẫn không miễn cưỡng.
Trước tiên, đây không phải là chuyện hắn có thể thúc đẩy từ một phía tình nguyện.
Nữ nhân bên người Lý Nhiên có rất nhiều, hơn nữa tất cả đều là đỉnh cấp thiên kiêu thân phận cao quý, hai nữ nhi của hắn vốn không có bất kỳ ưu thế nào.
Thứ nhì, Lãnh Vô Yên cũng là không thể không đối mặt một sơ hở.
Phải biết rằng, U La Điện có thể vẫn có quy củ cấm nam nữ tư tình, cũng là điều nghiêm khắc nhất trong tất cả môn quy.
Lý Nhiên thân ái đồ của chưởng môn, có thể không kiêng nể gì cả, nhưng Thịnh Diệp không được.
Nếu như thể hiện quá mức chủ động sợ rằng sẽ chọc Lãnh Vô Yên bất mãn, ngược lại đưa đến phản tác dụng.
Vì vậy hắn quyết định vẫn là thuận theo tự nhiên a.
Nhưng giai đoạn hiện giờ nhất định phải gặp mặt nói chuyện với Lý Nhiên.
Thấy hai vị công chúa còn có chút ngây người, Thịnh Diệp lên tiếng nói:
- Được rồi, cứ theo lời trẫm nói mà làm. Hai người các ngươi đều trở về viết một phong thư tình. Sau đó trình cho trẫm xem qua trước một chút, để coi có cái gì... chỗ nào cần phải sửa đổi.
- ...
Hai người lau mồ hôi lạnh.
Nói sao các nàng viết thư tình cho nam nhân, phụ hoàng còn muốn hỗ trợ kiểm tra sửa chữa ?
Sao cứ có cảm giác là lạ...
Thịnh Tri Hạ còn muốn nói gì, Thịnh An Ức đưa tay đập đập lôi nàng một cái, lên tiếng nói:
- Dạ, Nhi thần tuân mệnh.
Sau đó dẫn theo Thịnh Tri Hạ rời đi.
Nhìn bóng lưng hai người rời đi, Thịnh Diệp thở dài một tiếng.
Lúc này, sau lưng hắn có một hồi không khí mơ hồ, một lão giả mặc Long Bào kim sắc chậm rãi hiện lên.
Thịnh Hiển vẫn luôn ở nơi này nhưng không lộ diện mà thôi.
- Đây là biện pháp mà ngươi nói?
Thịnh Hiển cau mày nói:
- Chắp tay tặng công chúa Thịnh tộc chúng ta cho người khác, hơn nữa còn đóng gói hai người tặng luôn một lần?
Cái này đối với hoàng thất mà nói là sỉ nhục vô cùng lớn lao!
Thịnh Diệp thản nhiên nói:
- Chỉ có giữ vững được giang sơn, các nàng mới là công chúa!
Thịnh Hiển nghe vậy trầm mặc.
Quả thật, ngày nay thiên hạ đại biến, hoàng thất sụp đổ, cái gọi là hoàng tộc uy nghiêm căn bản không đáng một đồng.
Thịnh Hiển thân là khai triều Vô Thượng hoàng, điểm đạo lý này đương nhiên là hiểu.
- Vậy ngươi chắc chắn Lý Nhiên cũng thích các nàng?
- Trẫm rất chắc chắn.
Ánh mắt Thịnh Diệp sáng quắc.
Ngày ấy ở ngoài hoàng cung trên Long Liễn, hắn từng có một lần đối thoại với Lý Nhiên, đối phương đã hoàn toàn thể hiện thái độ.
Hai cô công chúa, tên này đều muốn tất!
- Áo bông nhỏ của trẫm a... Thực sự là tiện nghi cho tên khốn kia!
Thịnh Diệp hận nghiến răng nghiến lợi.
...
Bên ngoài Tử Huy các.
Sau khi hai vị công chúa ra ngoài cũng không nói thêm gì, bước nhanh ly khai phạm vi cung điện.
Đi thẳng một mạch về phụ cận tẩm cung.
Thấy chung quanh không có ai, Thịnh Tri Hạ mớinhỏ giọng hỏi:
- Tỷ tỷ, ngươi nói xem hôm nay phụ hoàng nói vậy là có ý gì?
- Không biết.
Thịnh An Ức nói:
- Nhưng có thể xác định chính là phụ hoàng đang lợi dụng chúng ta có ý đồ với Lý Thánh Tử!
- Tuy phụ hoàng nói sẽ không gây bất lợi cho Thánh Tử, nhưng thánh tâm khó dò, ai biết hắn rốt cuộc nghĩ như thế nào?
- Lỡ như…