Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch)

Chương 767 - Chương 767. Ta Mới Là Vị Hôn Thê Chính Quy! Tài Nghệ Chân Chính Của Lý Vô Thường!

Chương 767. Ta mới là vị hôn thê chính quy! Tài nghệ chân chính của Lý Vô Thường! Chương 767. Ta mới là vị hôn thê chính quy! Tài nghệ chân chính của Lý Vô Thường!

Thịnh Tri Hạ cúi đầu, lại bắt đầu đỏ mặt lên.

Tiêu Thanh Ca nghĩ tới điều gì, không hiểu nói:

- Nhưng vì sao ngươi không trực tiếp đi Lý gia mà còn thông qua ta truyền lời?

Đây không phải là cởi quần đánh rắm, làm điều thừa sao?

Thịnh Tri Hạ cười khổ nói:

- Tiêu tiểu thư có thể không biết, tâm tư phụ hoàng có bao nhiêu kín đáo.

- Nếu giao cho ta và tỷ tỷ 'Nhiệm vụ' này, đương nhiên cũng chuẩn bị tốt những thứ khác.

- Lần này ta từ hoàng cung chạy ra ngoài, phụ hoàng cũng biết, nếu như ta trực tiếp đi Lý gia, phụ hoàng nhất định có thể đoán được ta đi mật báo.

Thịnh Diệp mặc dù là cường giả cấp Đế nhưng xưa nay hành sự cẩn thận, không bao giờ làm chuyện không có chuẩn bị. Muốn giấu diếm được ánh mắt của hắn cũng không phải dễ dàng như vậy. Thịnh Tri Hạ nói:

- Lần này ta tới Tiêu gia, nếu như phụ hoàng truy hỏi, ta... ít nhất...còn có giải thích. Dù sao ngươi là vị hôn thê trên danh nghĩa của Lý Thánh Tử, loại chuyện như vậy cũng phải thông qua sự đồng ý của ngươi.

- Không phải trên danh nghĩa, là vị hôn thê chính quy duy nhất.

Tiêu Thanh Ca nghiêm cẩn cải chính nói.

- Được.

Thịnh Tri Hạ cười khổ một tiếng, tiếp tục nói:

- Mà Tiêu tiểu thư biết thường đi Lý gia tu luyện, có lão tổ Lý gia tự mình đến chỉ đạo. Vừa lúc nói tin tức này cho Lý lão tổ, hắn thân là cường giả cấp Đế, đương nhiên có biện pháp thông báo Lý Thánh Tử.

Sau khi Tiêu Thanh Ca khôi phục tu vi vẫn tu luyện trong bí địa Lý gia.

Việc này cũng không phải là bí mật, chí ít người Lý gia đều biết, truyền đi cũng là chuyện rất bình thường.

Tiêu Thanh Ca gật đầu đồng ý:

- Có lý.

Không ngờ Thịnh Tri Hạ trông tùy tiện nhưng tâm tư rất cẩn thận.

Thịnh Tri Hạ nói:

- Mặc kệ cách nhìn của Tiêu tiểu thư đối với ta, hoặc là đối với Thịnh tộc ra sao, ta hy vọng ngươi có thể buông bỏ thành kiến. Chuyện sau này không ai nói chính xác được, hiện tại điều quan trọng nhất là phải nói tin tức này cho Lý Thánh Tử.

- Ngươi yên tâm đi, đạo lý này ta hiểu.

Tiêu Thanh Ca lắc đầu nói:

- Tuy ta không có ấn tượng gì tốt với Thịnh tộc, nhưng vì an toàn của phu quân, ta cũng không thể mặc kệ.

- Vậy là tốt rồi.

Thịnh Tri Hạ thở phào nhẹ nhõm.

Nàng thật đúng là lo lắng đối phương bởi vì ghen tuông mà làm lỡ đại sự.

- Nhưng…

Tiêu Thanh Ca cười lạnh một tiếng, nói:

- Chuyện giữa hai người tỷ muội các ngươi và phu quân ta cũng không thể qua quýt như vậy được! Thư tình gởi đến Bắc Địa nhất định phải để cho ta một phần, ta còn phải đích thân kiểm tra!

- ...

Thịnh Tri Hạ bất đắc dĩ bưng mặt.

Quả nhiên, chỉ có nữ nhân hiểu nữ nhân nhất a...

...

Thịnh Tri Hạ nhanh chóng rời khỏi Tiêu gia.

Tiêu Thanh Ca cũng không gấp đến Lý gia báo tin mà đợi đến khi ăn trưa xong rồi mới nhàn nhã đi tới Lý phủ.

Dường như giống như ngày thường, chính là đi qua tu luyện mà thôi.

Sau khi đến Lý gia vội trực tiếp chạy đến bí địa.

Đám người Lý gia hết sức quen thuộc nàng, dù sao đây là thiếu nãi nãi gia tộc, lại là đệ tử thân truyền của lão tổ, căn bản là không ai ngăn cản nàng.

Nhưng khi đi tới trước cửa bí địa, dù nàng gõ chuông thế nào thì cửa cũng không mở.

Tiêu Thanh Ca nghi ngờ gãi đầu:

- Chẳng lẽ lão tổ không có đây? Không đúng, lão tổ đã nói sẽ không rời khỏi chỗ này...

- Thanh Ca?

Lúc này, phía sau truyền đến một giọng nói quen thuộc.

Nàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Lý Đạo Duyên đang đứng sau lưng mình.

- Lý bá phụ.

Tiêu Thanh Ca vội vàng ân cần thăm hỏi.

Lý Đạo Duyên gật đầu, cười nói:

- Lại tìm đến lão tổ xin chỉ điểm tu hành?

Hắn rất thích con dâu tương lai này.

Ít ra ở chung không có áp lực gì, không giống mấy thiên kiêu khác, thân phận lớn đến đáng sợ...

- Ặc, kỳ thực không phải...

Tiêu Thanh Ca do dự một chút, cuối cùng dùng phương thức truyền âm, nói tóm tắt đơn giản rõ ràng sự việc một lần.

- Ồ? Còn có việc này?

Nụ cười của Lý Đạo Duyên tắt ngấm.

Liên tưởng đến trước đó Vô Thượng hoàng đột nhiên đến, coi như hắn phản ứng trễ nải nữa cũng có thể nghĩ đến có chuyện lớn xảy ra.

Tâm tư thay đổi thật nhanh, nói:

- Lão tổ hình như là bế quan, hiện tại gõ chuông cũng không gọi tỉnh hắn... Như vậy đi, ta sai người đi truyền tin cho Nhiên nhi trước, chờ lão tổ xuất quan lại nói với hắn việc này.

Tiêu Thanh Ca gật đầu:

- Hiện tại cũng chỉ có thể như vậy.

Trong lòng nàng còn có chút khó hiểu.

Trong trí nhớ Lý Vô Thường chưa bao giờ tu luyện, làm sao vừa có chuyện thì hết lần này tới lần khác bế quan?

...

Bí địa Lý gia.

Hai mắt Lý Vô Thường sáng rực, giống như hai cột sáng phản chiếu cổ tịch trước mặt, đồng thời trong miệng nói lẩm bẩm.

- Thiên linh linh, địa linh linh…

- Con mẹ nó lão khốn Thịnh Hiển, còn muốn tính kế lão tử? Cũng không nhìn xem lão tử là ai?

- Thái Ất thần thuật thì như thế nào? Lão tử vẫn có thể xem hiểu!

Bí địa Lý gia.

Lý Vô Thường nhìn cổ tịch trước mắt, trong ánh mắt tơ máu vằn vện, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, trông hết sức mệt mỏi.

Nhưng khóe miệng lại hơi nhếch lên, vẻ mặt cực kỳ khoan khoái.

- Đồ chó Thịnh Hiển, lão phu vẫn còn đang thấy lạ tại sao hắn lại tặng chí bảo thống khoái như vậy... Thì ra đều là tính toán kỹ!

Bình Luận (0)
Comment