Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch)

Chương 768 - Chương 768. Thiên Tài Bói Toán Lý Vô Thường, Mệnh Cách Lý Nhiên Đi Đâu Rồi?

Chương 768. Thiên tài bói toán Lý Vô Thường, mệnh cách Lý Nhiên đi đâu rồi? Chương 768. Thiên tài bói toán Lý Vô Thường, mệnh cách Lý Nhiên đi đâu rồi?

Lý Vô Thường không phải người ngu.

Tuy hiện nay thế cục Thịnh tộc rất căng thẳng, thế nhưng còn lâu mới tới bước đường sinh tử tồn vong, chỉ vì một hứa hẹn hư vô liền tặng chí bảo «Thái Ất thần thuật» cho người khác, thật sự có phần kỳ lạ.

Theo Lý Vô Thường suy đoán, cục diện xác thực rất bất lợi đối với Thịnh tộc, nhưng Thịnh Hiển nhất định có phần nói ngoa.

Lúc này, Thịnh tộc chắc chắn sẽ không nằm chờ chết.

Vì vậy chuyến này mục đích lớn nhất của Thịnh Hiển chủ yếu vẫn là vì thăm dò thái độ của hắn, đồng thời cũng vì ổn định Lý gia.

Còn như «Thái Ất thần thuật»...

Bản chí bảo tạo hóa này lưu truyền từ thời viễn cổ đến nay, trong đó rất nhiều văn tự và hàm nghĩa đều hết sức khó hiểu. Cho dù có căn bản tính toán, chỉ sợ cũng rất khó nhìn hiểu, càng chưa nói có chút lĩnh ngộ.

Đối phương chắc chắc Lý Vô Thường xem không hiểu cho nên mới rộng lượng tặng bảo cho hắn.

Nếu như Thịnh tộc có thể ổn định thế cục, vẫn là chủ của vạn dặm giang sơn, mà Lý gia ở dưới chân thiên tử. Bảo bối này còn không phải là tùy ý bọn họ đoạt lại sao?

Lùi một bước mà nói, coi như Thịnh tộc thực sự mất đi giang sơn, vậy cũng có hai vị cấp Đế Thịnh Diệp và Thịnh Hiển tọa trấn. Lý Vô Thường vẫn không giữ được bản Thần Thư này.

Thoạt nhìn là tới tặng quà, trên thực tế chỉ là 'Gửi lại' mà thôi.

Không có tổn hao một binh một tốt đã cột Lý gia và Thịnh tộc lại với nhau.

Lý Vô Thường nhanh chóng hiểu rõ đạo lý này.

- Lão già kia còn dám tính kế lão tử?

Lý Vô Thường nhếch khóe miệng, sắc mặt âm lãnh:

- Thật coi lão phu là người ngu?!

Sau khi hắn phát hiện ý đồ của đối phương, phản ứng đầu tiên chính là đưa Thần Thư cho Lãnh Vô Yên.

Nếu hắn dùng không được, vậy Thịnh Hiển ngươi cũng đừng mong lấy về!

Có gan thì đi quản ma nữ kia!

Hơn nữa như vậy cũng có thể khiến quan hệ giữa hắn và Lãnh Vô Yên hòa hoãn một chút...

Nhưng đây chỉ là hạ sách.

Dù sao «Thái Ất thần thuật» là chí bảo có thể tính hết thiên đạo, mới vừa tới tay đã phải tặng người khác, Lý Vô Thường cũng rất nhức nhối.

Vì vậy hắn quyết định thử phân tích trước, xem có thể tìm được một tia cơ hội nào không.

Kết quả thật sự vẫn có thu hoạch!

Bản thần thuật này sở dĩ khó hiểu là vì trong đó rất nhiều từ ngữ và nguyên lý đều thất truyền, nếu như không có chú thích sẽ rất khó lý giải được hàm nghĩa chân chính.

Mà Lý Vô Thường có kỹ năng thâm hậu đối với đạo bói toán.

Chủ ý này nhờ vào lúc thời niên thiếu từng thu được một bản cổ tịch, trong đó một ít thiên có liên quan tới tính toán chí lý. Khi hắn hao hết tâm lực phân tích dĩ nhiên có thể hiểu được một phần nội dung của «Thái Ất thần thuật»!

Tuy chỉ có một bộ phận nhỏ vô cùng nhưng đúng lúc lại phù hợp.

Đây là cơ sở cả bản thần thuật, cũng là thứ hiện nay Lý Vô Thường cần nhất!

- Cái khác thì không nói chứ đoán mệnh thì lão tử tuyệt đối là chuyên gia!

Lý Vô Thường đắc ý vô cùng.

Năm đó hắn chưa chứng đế, cũng bởi vì 'Truy cầu nghệ thuật' đắc tội vô số người, tất cả nữ tu của Hạo Thổ và các nam nhân của nữ tu đều coi hắn là cái đinh trong mắt cái gai trong thịt, treo thưởng rất cao, nhưng không ai có thể chân chính bắt được hắn. Mà trừ việc hắn có tu vi tinh xảo, mấu chốt nhất vẫn là tinh thông bói toán mới có thể lần lượt hữu kinh vô hiểm, chuyển nguy thành an.

Đương nhiên, ngoại trừ Lãnh Vô Yên...

Loại năng lực này, đối với việc hắn lĩnh ngộ «Thái Ất thần thuật» có tác dụng cực kỳ quan trọng.

- Hừ, coi ta là tên ngốc đúng không? Lão tử để cho ngươi trúc lam múc nước, công dã tràng!

Trong mắt Lý Vô Thường tràn đầy trêu tức và hưng phấn.

Hắn bây giờ rất bất mãn Thịnh Hiển.

Thế nhưng còn chưa vui vẻ được lâu, thân hình hắn đã lung lay sắp đổ, ánh mắt có chút mờ mịt.

Mặc dù có cổ tịch chống đỡ, nhưng Thái Ất thần thuật dù sao cũng là bí điển Thượng Cổ Tạo Hóa, nội dung của nó quá mức thâm ảo.

Dù cho chỉ có một phần nhỏ nhưng cũng tiêu hao trí nhớ kinh khủng.

Dù Lý Vô Thường là cường giả cấp Đế, nhưng mạnh mẽ giải độc thần thuật cũng khiến hắn có chút không chịu nổi.

Lý Vô Thường khoanh chân ngồi dưới đất, bắt đầu minh thần điều tức, trên mặt dần có huyết sắc, khí tức cũng trở nên đều đặn.

Đại khái qua thời gian chén trà nhỏ, hắn mở mắt lần nữa.

Ánh mắt sáng rỡ, không còn mệt mỏi, một lần nữa tập trung vào 'Thái Ất thần thuật'.

- Sinh linh nói...

Lý Vô Thường lẩm bẩm nói:

- Không cần lĩnh ngộ tất cả nội dung, chỉ cần một phần nhỏ của cái này cũng đủ để lão phu tính hết thế gian!

Dù là Thượng Cổ Di Tộc hay là Đại Năng cấp Đế, chỉ cần không ra khỏi thiên địa đại đạo, cuối cùng có thể lần theo dấu vết của mệnh cách.

Nếu thật sự có thể nắm giữ thuật này, còn có người nào tránh được một ý niệm của hắn?

- Hiện nay tuy vẫn chưa hoàn toàn hiểu rõ, nhưng đã có dẫn dắt tương đối lớn đối với đạo bói toán của ta.

- Không ngại... Trước coi một cái thử xem?

Lý Vô Thường suy nghĩ một chút, quyết định thử trước xem trình độ của mình có tăng lên hay không.

- Thiên linh linh địa linh linh…

Bình Luận (0)
Comment