Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch)

Chương 770 - Chương 770. Mệnh Cách Của Lý Nhiên, Tâm Ý Thẩm Thấm! (2)

Chương 770. Mệnh cách của Lý Nhiên, tâm ý Thẩm Thấm! (2) Chương 770. Mệnh cách của Lý Nhiên, tâm ý Thẩm Thấm! (2)

Lý Vô Thường nhỏ giọng lẩm bẩm:

- Tiểu tử kia có thể lướt đoạt khí vận thiên địa, đến cùng là dạng mệnh cách gì?

- Lão phu thật sự hiếu kỳ a!

Bắc Địa. Sơn mạch Huyền Linh.

Không giống ngoài kia gió giục mây vần. Bên trong U La Điện hoàn toàn yên tĩnh hòa bình, bất luận là tu luyện hay là sinh hoạt hàng ngày đều không khác gì thường ngày. Dù sao chỗ thần kỳ của Thánh Tử nhiều lắm, bọn họ ít nhiều đều có chút chết lặng...

Nếu muốn nói có biến hóa, đó chính là ánh mắt các đệ tử nhìn về phía Lý Nhiên càng sùng bái hơn.

Lạc Tuyết sơn, chỗ ở của Thánh Tử.

Lý Nhiên khoanh chân ngồi trên giường, chậm rãi mở mắt, đáy mắt màu tím nhạt chợt lóe lên vầng sáng.

Đừng hiểu lầm, hắn cũng không phải đang tu luyện, chỉ là mỗi ngày theo thông lệ một lần 'Kiểm tra sức khoẻ' mà thôi.

- Long Khí càng ngày càng nhiều...

Lý Nhiên nhức đầu:

- Xem ra tốc độ hấp thu đúng là rất nhanh a.

Trước đây khi bày thành công Đô Thiên Linh Cung trận, tốc độ hấp thu Long Khí không tính là nhanh.

Nhưng từ ngày đột phá cảnh giới, đột nhiên có một đợt sóng Long Khí bổ sung tiến đến, giống như là chất xúc tác kích hoạt trận pháp, khiến tốc độ vận chuyển hiện tại tăng nhanh gấp mấy lần.

Hầu như mỗi ngày đều có thể cảm giác được, 'địa miện' trong đan điền xuất hiện biến hóa mới.

- Bất kể như thế nào, dù sao cũng là một chuyện tốt.

Hắn cũng lười suy nghĩ nhiều, Long Khí và Dị Hỏa là động lực cơ bản để vận chuyển trận pháp.

Hấp thu càng nhiều, uy năng trận pháp lại càng mạnh mẽ, tu vi tăng lên tự nhiên cũng càng nhanh.

- Ừm, hiện tại đã là Phân Thần đỉnh phong, thêm ít sức mạnh là có thể Hợp Đạo, đến lúc đó... Khà khà!

Lý Nhiên nở một nụ cười.

Ngẫm lại thật đúng là rất chờ mong.

Cốc cốc cốc.

Lúc này, cửa phòng bị gõ.

Lý Nhiên phục hồi tinh thần lại, lên tiếng nói:

- Mời vào.

Cửa phòng bị đẩy ra, Thẩm Thấm chậm rãi đi đến:

- Thánh Tử đại nhân, có quấy rối ngươi tu luyện hay không?

- Không có.

Lý Nhiên lắc đầu:

- Ngươi hiểu ta, đời này không có khả năng tu luyện. Chỉ có thể dựa vào thiên phú mới có thể miễn cưỡng duy trì bộ dáng sinh hoạt như vậy.

- Phốc ~

Thẩm Thấm che miệng cười khẽ, đôi mắt sáng cong cong tựa như vầng trăng.

Thánh Tử luôn nói mấy lời kỳ lạ như thế, mặc dù nghe không hiểu lắm nhưng vẫn khiến người ta buồn cười.

- Thánh Tử đại nhân thật hài hước.

Nàng buồn cười.

Lý Nhiên nhún nhún vai:

- Ta nói sự thực.

Thẩm Thấm suy nghĩ kỹ một chút, gật đầu đồng ý, giống như thực sự là có chuyện như vậy.

Lý Nhiên đứng dậy duỗi người, đột nhiên nghĩ đến cái gì, hỏi:

- Nịnh Nhi đâu? Tại sao không thấy nàng?

Thẩm Thấm trả lời:

- Sáng sớm Nịnh Nhi ăn cơm xong đã đi tu luyện, hiện tại chắc đang ở phòng luyện công a.

- Tu luyện?

Lý Nhiên sửng sốt một chút:

- Vốn mấy ngày này Thiên sư tôn để cho nàng nghỉ ngơi, làm sao nha đầu kia còn tự học?

Đây cũng quá tích cực a.

Quả thực làm cho Lý Thánh Tử lười biếng tự ti mặc cảm

Thẩm Thấm cười nói:

- Nịnh Nhi rất nghiêm túc, nàng nói nhất định phải phải cố gắng tu hành, tương lai mới có năng lực bảo hộ ca ca của nàng.

- ...

Lý Nhiên lắc đầu, dở khóc dở cười nói:

- Xem ra nha đầu kia đúng là nghiêm túc.

Thẩm Nịnh từ nhỏ nhận hết sự khinh chê và áp lực, mà Lý Nhiên lại là tia sáng duy nhất chiếu vào cuộc đời nàng xua tan tất cả lạnh lẽo và hắc ám, để cho nàng lần đầu tiên thấy được hy vọng, cũng cảm nhận được lạc thú cuộc sống.

Cho nên nàng sớm đã yên lặng lập lời thề, sau này sẽ bảo hộ ca ca, giống như ca ca đã bảo hộ nàng vậy.

Lý Nhiên nói:

- Nỗ lực tu hành là chuyện tốt, nhưng mọi thứ tốt quá hóa vụng, ngươi nhớ nhắc nhở nàng, đừng học quá sức.

Quá liều mạng, ngược lại không phải là chuyện tốt.

Chấp niệm quá mạnh mẽ, đạo tâm bị long đong, tu hành dễ dàng tiến vào ngõ cụt.

Thẩm Thấm lại không trả lời mà cúi đầu lẩm bẩm cái gì.

Lý Nhiên nghi ngờ nói:

- Ngươi ở đó nói thầm cái gì vậy?

- Ta nói...

Thẩm Thấm trù trừ hồi lâu mới lấy hết dũng khí, ngẩng đầu nói:

- Ta nói, Thánh Tử đại nhân, ta cũng nghiêm túc!

- Hả?

Lý Nhiên ngẩn ngơ, vò đầu nói:

- Ngươi đang nói gì đấy?

Gò má nàng đỏ bừng, phảng phất chân trời ráng chiều, lắp bắp nói:

- Trước kia ta nói rồi, Linh Tủy trong cơ thể ta vĩnh viễn là của Thánh Tử đại nhân. Nhưng đã lâu như vậy, ngài, ngài đến cùng dự định lúc nào tới lấy?

Nói xong lại cúi đầu, mặt nóng như lửa đốt.

- ...

Lý Nhiên nhìn dáng dấp nàng e lệ không chịu nổi, tiếng nói không khỏi có chút khẩn trương:

- Ta...

Trong phòng yên tĩnh.

Lý Nhiên nhìn Thẩm Thấm ngượng ngùng trước mặt, nhất thời có chút khó xử.

Không ngờ nàng nhăn nhó nửa ngày ở nơi này là muốn nói chuyện này?

- Cái này hả...

Lý Nhiên gãi đầu một cái, cũng không biết trả lời như thế nào.

Lúc trước khi đại hội thành tiên mới kết thúc, hai người ở bên trên Long Liễn ngoài Vô Ương Thành cũng đã biểu lộ tâm ý với nhau.

Vốn hắn lo lắng sẽ ảnh hưởng đạo tâm của Thẩm Thấm.

Dù sao lấy chuyện này để thành tựu mục tiêu tu hành khó tránh khỏi rơi vào ma chướng, thậm chí khả năng đi vào ngõ cụt.

Cho nên mới vẫn khắc chế chính mình.

Bình Luận (0)
Comment