Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch)

Chương 779 - Chương 779. Các Cô Nương Tụ Tập Gửi Tin, Tâm Tư Của Nhân Hoàng Thịnh Diệp!

Chương 779. Các cô nương tụ tập gửi tin, tâm tư của Nhân Hoàng Thịnh Diệp! Chương 779. Các cô nương tụ tập gửi tin, tâm tư của Nhân Hoàng Thịnh Diệp!

Trong hàng đệ tử U La Điện, có không ít đều là tới từ phàm thế tục gia, giữa viết thư tặng vật lẫn nhau, truyền đạt tin tức, đưa gửi thư nhà, đều được hoàn thành thông qua bộ phận bưu dịch này.

Có thể tính là một trong đường giây liên kết quan trọng giữa tông môn đệ tử và phàm tục.

Còn có những thứ mà tông môn khác gởi tin tới, ngoại trừ quan hàm tương đối trọng yếu, còn lại phần lớn cũng phải cần đi qua nơi này.

Vì vậy thường hay có đệ tử tới đây nhận thư gửi tin.

Nhưng Lý Nhiên rất ít tới.

Lý Đạo Duyên chưa từng viết thư nhà cho hắn, coi như là gia tộc có việc gấp truyền tin cũng sẽ có người chuyên môn đưa qua cho hắn.

Căn bản không cần tự hắn phải tới lấy.

- Thánh Tử đại nhân đến.

- Tham kiến Thánh Tử.

Thấy Lý Nhiên qua đây, hoàn cảnh huyên náo nhất thời an tĩnh, các đệ tử cung kính cúc cung ân cần thăm hỏi.

Lý Nhiên gật, cũng không dự định nói thêm cái gì.

Kết quả lúc muốn rời đi, đột nhiên có người gọi hắn lại, - Thánh Tử đại nhân dừng chân!

- Hả?

Lý Nhiên xoay người nhìn, chỉ thấy một gã chấp sự bước nhanh về phía hắn, trong tay còn cầm một xấp tín hàm.

- Thánh Tử đại nhân, ngài có thư.

- Thư của ta?

Lý Nhiên nghe vậy hơi nghi hoặc.

Trong ấn tượng dường như không ai viết thư cho hắn.

Chấp sự nói ra:

- Những thứ này đều là từ Vô Ương Thành gửi tới, chắc là thư nhà của ngài chứ?

- Thư nhà...

Lý Nhiên gãi đầu một cái.

Gần đây Hạo Thổ gió giục mây vần, không lẽ là Lý gia lại xảy ra điều gì nhiễu loạn chứ?

Hắn nhận lấy tín hàm, thuận tay mở ra một phong thơ, rút thư ra giản lược nhìn thoáng qua.

Sau đó cả người đều ngốc trệ rồi.

Chỉ thấy trong thơ bút tích xinh đẹp sâu sắc, giữa những hàng chữ tràn đầy tình ý dạt dào, giống như sắp tràn ra khỏi mặt giấy.

- Đây là thư nhà gì, rõ ràng chính là thư tình a!

Lý Nhiên nuốt một ngụm nước bọt.

Thư này mặc dù là đến từ Vô Ương Thành, nhưng không phải từ Lý gia gửi tới.

Mà là hoàng cung Vô Ương!

Lý Nhiên nhìn tín hàm trong tay, nhất thời chưa tỉnh hồn lại.

Giấy viết thư là giấy tuyên thành được ướp linh hương tốt nhất, dùng mực đen cao cấp. Tuy trải qua đường xá xa xôi mấy vạn dặm nhưng lúc này vẫn tản ra hương thơm nhàn nhạt.

Mà chữ viết xinh đẹp trên thư tín thổ lộ tình ý thiết tha.

- Lý Nhiên Thánh Quân yêu mến: Từ biệt ở Vô Ương, đã hơn một tháng...

- Cách biệt lâu ngày, nhớ thương mong mỏi...

- Lâu ngày không có tin tức, lúc nào cũng nghĩ đến chàng. Lần này từ biệt…

Tấm lòng tựa như chữ viết, phảng phất giống dòng nước chảy chậm rãi trên tờ giấy.

Nội dung của phong thư này chính là biểu đạt sự thương nhớ đối với Lý Nhiên, hy vọng hắn sắp tới có thể tới Vô Ương Thành một chuyến để gỡ bỏ nỗi tương tư.

Chỗ lạc khoản viết bốn chữ nhỏ: Cẩm Vân An Ức.

Chính là bút tích của Cẩm Vân công chúa Thịnh An Ức.

Lý Nhiên gãi đầu một cái, trong lòng vô cùng kinh ngạc:

- Chứa công chúa viết thư cho ta sao?

Quan hệ của hai người khá tốt, khi đó cũng rất có hảo cảm với nhau.

Hắn không chỉ nhìn thấy hình ảnh quay của đối phương, thậm chí còn cùng ngủ chung chăn, ngày cuối cùng rời khỏi hoàng cung Vô Ương, đối phương còn trao cho hắn một nụ hôn nhẹ.

Đây đã là nốt nhạc dạo đầu xác định quan hệ của hai người.

Trong lòng Lý Nhiên vốn cũng coi nàng thành nữ nhân của mình.

Tuy vậy, tính cách của Thịnh An Ức rất hay ngượng ngùng sống nội tâm, trước kia mỗi lần nói chuyện với hắn đều sẽ đỏ mặt. Hiện nay làm sao viết được một phong thư dạt dào tình ý như vậy?

Huống chi thời gian hai người chia xa cũng không tính là dài.

Điều này làm cho Lý Nhiên có chút buồn bực.

Lúc này, hắn chú ý tới giấy viết thư trong góc phòng in một huy hiệu hoa đào màu vàng kim nhàn nhạt, đó là biểu tượng của hoàng thất Thịnh tộc.

Nói rõ phong thư này là từ trong hoàng cung gửi ra.

Lý Nhiên thấy thế càng thêm khó hiểu.

Thịnh Diệp vẫn canh phòng nghiêm ngặt tử thủ đối với hắn, thư tín lui tới đương nhiên khó thoát khỏi pháp nhãn của hắn, điểm này Thịnh An Ức hiểu rõ nhất.

Cho dù muốn viết thư cho mình thì cũng phải lén lút mới đúng, làm sao có khả năng đường hoàng từ hoàng cung gửi đến nơi đây?

Cái này không đúng lắm.

Nhưng chữ viết lại đúng là nét chữ của Thịnh An Ức, điều này làm cho Lý Nhiên có chút khó hiểu.

- Chẳng lẽ Thịnh Diệp đã ngầm đồng ý ta cưa cẩm nữ nhi của hắn rồi hả?

Lý Nhiên luôn cảm thấy chuyện sẽ không đơn giản như vậy.

Hắn phục hồi tinh thần lại, sau đó nhìn về phong thư thứ hai.

Bóc ra nhìn thoáng qua, chỉ thấy trên mặt chỉ có hai câu ngắn ngủn:

- Lý Thánh Tử, bổn cung nhớ ngươi, chừng nào thì ngươi trở về chơi với bổn cung?

- Hay là mấy ngày nay luôn đi, bổn cung ở Vô Ương Thành chờ ngươi.

Trừ cái đó ra, ngay cả một lạc khoản đều không có.

- ...

Được rồi, coi như không có lạc khoản, Lý Nhiên cũng biết đây nhất định là Thịnh Tri Hạ viết. Quả nhiên, ở một góc của giấy viết thư, có một cái huy hiệu hoa đào màu vàng giống nhau như đúc.

- Đây rốt cuộc là tình huống gì?

Lý Nhiên hơi nhíu mày. Hai vị công chúa đồng thời viết thư cho mình...Hoặc nói đúng hơn là thư tình, mà mục đích đều là hy vọng hắn mau sớm trở về Vô Ương Thành một chuyến.

Bình Luận (0)
Comment