Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch)

Chương 797 - Chương 797. Thiếu Nữ Xuy Tuyết, Bầu Bạn Mệnh Trung Chú Định! (2)

Chương 797. Thiếu nữ Xuy Tuyết, bầu bạn mệnh trung chú định! (2) Chương 797. Thiếu nữ Xuy Tuyết, bầu bạn mệnh trung chú định! (2)

- Trứng rồng ấp ba trăm năm, nếu không thức tỉnh huyết mạch thì cũng không khác gì trẻ mới sinh.

- Mà ta thức tỉnh huyết mạch tương đối nhanh nên mới có thể cử hành nghi thức minh huyết sớm. Nàng nói xong chợt nghĩ tới điều gì, đáy mắt thoáng ngượng ngùng.

Lý Nhiên gật đầu, cười lạnh nói:

- Thế nên ý của ngươi là, ngươi đã sớm quen thuộc, hơn nữa lúc ở trong vỏ trứng đã có ý đồ với ta?

Đối với chuyện mình bị tính kế, hắn còn có chút canh cánh trong lòng. Vốn tưởng rằng trứng rồng ngu xuẩn thật, không ngờ nó vẫn đang giả ngu!

Gò má Xuy Tuyết ửng đỏ, nàng khẽ cắn môi, thấp giọng nói:

- Ngươi là tồn tại cao quý cường đại như vậy, ta có thể cảm nhận được lực lượng giang hà bành trướng trong huyết mạch của ngươi. Ngoại trừ dòng dõi Hoàng Long tinh khiết chân chính còn sinh vật nào có thể xứng với ngươi?

Lý Nhiên tức giận trừng nàng:

- Nghe ý tứ của ngươi, ta còn phải cám ơn ngươi?

Không cần cảm tạ.

Xuy Tuyết lắc đầu nói:

- Ngươi và ta là bạn đời Tổ Long nhận định, cuộc đời nhất định phải có nhau.

Nhìn ánh mắt nghiêm túc của nàng, Lý Nhiên bất đắc dĩ xoa xoa lông mày.

- Nhận định em gái ngươi a!

- Nào nào nào, Tổ Long đâu? Lão tử phải nói chuyện với nó một chút!

Hắn muốn làm kỵ sĩ rồng, nhưng không phải loại kỵ sĩ trên ý nghĩa như vậy!

Vốn là nuôi làm tọa kỵ, sao lại nuôi thành lão bà rồi? Đây không phải là hồ đồ sao!

Nhìn vẻ mặt tức giận của hắn, Xuy Tuyết cúi thấp xuống vuốt tay không dám nói lời nào. Việc này nàng cũng không có cách nào giải thích.

Nhưng nếu triệu hoán được Tổ Long, đồng thời đã minh huyết thành công, vậy đại biểu cho bọn họ đúng là mệnh trung chú định của nhau.

Đây là sự thực không ai có thể thay đổi.

Qua một hồi lâu, Lý Nhiên mới miễn cưỡng bình tĩnh trở lại, hắn nói:

- Một vấn đề cuối cùng, vì sao ngươi đột nhiên biết nói tiếng người. Không phải trước đây trứng rồng chỉ biết gầm rú 'Minh ngao minh' thôi sao.

Mặc dù không gây trở ngại hai người giao lưu, nhưng người khác không có khả năng nghe hiểu.

... Kết quả mới vừa nở ra chỉ vào giữa lông mày hắn một cái, trực tiếp nắm giữ ngôn ngữ loài người.

Tuy khẩu âm còn có chút trúc trắc, nhưng chỉ vì chưa quá thuần thục, nói về năng lực biểu đạt đã không khác gì người thường.

- Đây là phu quân dạy cho ta a.

Xuy Tuyết cười nói:

- Chúng ta là bạn đời Tổ Long nhận định, trong lúc đó tính mệnh tương thông lẫn nhau, cũng đã sớm tuy hai mà một. Năng lực của phu quân đương nhiên cũng là một bộ phận của ta.

- Hả?

Lý Nhiên chân mày cau lại:

- Ý của ngươi là ngươi cũng có thể kiểm soát năng lực của ta? Cũng có thể liên hệ các loại đạo pháp?

- Cái này có hơi khó.

Xuy Tuyết giải thích:

- Hệ thống tu luyện của hai ta và bản chất sinh mệnh cũng không tương đồng, điều kiện bản thân có hạn, rất nhiều thứ tuy có thể hiểu được nhưng không cách nào thi triển ra. Nhưng năng lực cơ bản nhất như nói chuyện thì không có vấn đề gì.

Lý Nhiên gật đầu, đại khái hiểu ý của nàng.

Về cơ bản, dù sao Xuy Tuyết cũng là Long Tộc, mà căn bản thần thông tạo hóa của hắn đều căn cứ vào nhân tộc. Ví dụ như dưới năng lực của Xuy Tuyết ở hình thái hình rồng, Lý Nhiên cũng không dùng được, bởi vì hắn căn bản không có cách hóa rồng. Đây là sự thực không thể thay đổi.

- Nhưng vì sao chỉ có ngươi có thể lĩnh ngộ năng lực của ta, ta lại không có cảm giác gì? Lý Nhiên có chút khó chịu.

Đây không phải là chơi ăn gian sao?

Xuy Tuyết nghe vậy có hơi đỏ mặt, do dự một chút rồi đưa tay vén tóc dài lên.

- Có vẻ tự mình cảm thụ một chút?

- Hả?

Lý Nhiên ngẩng đầu nhìn, kết quả sém chút cắn phải đầu lưỡi của mình. Ngươi làm gì thế!

Nhìn thiếu nữ trước mắt, tiếng nói Lý Nhiên có chút căng lên, Xuy Tuyết mới vừa nở ra, trên người đương nhiên trần trụi, mái tóc dài màu trắng rũ xuống ngang eo, miễn cưỡng chặn được chỗ mấu chốt.

Lúc này nàng vén tóc lên, da thịt trắng như ngà voi trông như biết phản quang.

Lý Thánh Tử không khỏi đỏ mặt già, vội vàng quay đầu qua một bên:

- Ngươi, ngươi làm gì thế!

Vẻ mặt Xuy Tuyết ngây thơ, đương nhiên nói:

- Không phải phu quân nói muốn cảm thụ năng lực của ta sao?

Vẻ mặt Lý Nhiên bất đắc dĩ.

Nói tên này ngốc nhưng còn biết đào hố bẫy mình, thành công cử hành nghi thức minh huyết. Nhưng nếu nói nàng khôn khéo, lại giống như thiếu nữ không rành thế sự, thoạt nhìn có điểm ngốc. Dường như không hề phòng bị đối với người khác.

Thật không ngờ trong lòng Xuy Tuyết, Lý Nhiên là bạn đời mệnh trung chú định, vĩnh viễn không cách nào rời xa nàng, tự nhiên cũng không cần đề phòng gì cả.

Lý Nhiên thở dài, từ trong nhẫn trữ vật tùy tiện xuất ra một cái áo khoác, ném qua cho nàng.

- Ngươi mặc áo vào rồi hãy nói, như vậy... Khụ khụ, ta không có cách nào khác tập trung được.

Không thể phủ nhận, dáng người có Thương Lam Xuy Tuyết thật sự quá hoàn mỹ. Dù cho hắn đã xem qua không ít mỹ cảnh thế gian, vẫn tìm không ra một tí tỳ vết nào. Hơn nữa khí chất đặc biệt kia làm cho nhịp tim hắn đập nhanh hơn bình thường.

- Ừ

Xuy Tuyết khéo léo gật đầu, sau đó vụng về mặc quần áo vào.

Bình Luận (0)
Comment