Chỉ thấy thân thể nó run lên, bạch quang nhàn nhạt và mây mù lần nữa nổi lên, nhanh chóng bọc lấy nó ở trong đó. Trong mây mù thấy không rõ tình trạng, mơ hồ truyền đến âm thanh 'Răng rắc'.
Lý Nhiên gãi đầu, cũng không biết con rồng con này đang làm trò gì. Một lát sau, một loạt tiếng bước chân truyền đến.
Ngẩng đầu nhìn, cả người Lý Nhiên đều ngốc trệ.
- Đây, đây là...
Chỉ thấy một thiếu nữ cao gầy từ trong mây mù chậm rãi đi ra!
Hai chân thon dài mượt mà, vòng eo nhỏ nhắn có thể cầm nắm, xương quai xanh tinh xảo và cái cổ thon dài... Đầu tóc dài trắng tuyết rũ xuống như thác nước, gò má trắng nõn đẹp hoàn mỹ như viên ngọc không tỳ vết. Con mắt màu tím nhạt giống như pha lê tím trong sáng, có loại cao cao tại thượng, mọi cử động mang theo cảm giác thánh khiết thuần túy. Nàng vươn ngón tay dài nhọn, nhẹ nhàng gõ vào giữa lông mày Lý Nhiên, trong con ngươi lóe lên một tia sáng rồi biến mất.
- Sao?
Môi anh đào hồng nhuận hé mở, dùng ngôn ngữ loài người vụng về nói ra:
- Bây giờ chúng ta là một cặp.
Giọng của Lý Nhiên có chút khô khốc.
- Ngươi là con rồng ngu xuẩn kia?!
Ánh mắt Lý Nhiên đăm đăm, ngơ ngác nhìn thiếu nữ trước mắt.
Da trắng mỹ mạo chân ngọc thon dài, mặt hoa tinh xảo không tỳ vết, đôi mắt như pha lê tím, còn có mái tóc dài màu trắng như tơ lụa trơn mượt rũ xuống hông.
- .. Kia là con rồng ngu ngốc. Nhìn thế nào cúng không giống a! Ngươi là trứng rồng? Lý Nhiên không dám xác định.
Thương Lam Xuy Tuyết nhìn hắn, môi anh đào đỏ thắm hơi nhếch lên, nhẹ giọng nói:
- Ta là Xuy Tuyết, phu quân không nhận ra ta?
Nàng nói còn có chút bập bẹ, dáng vẻ dường như không quá thuần thục.
Giọng nói hơi khàn khàn, còn nhàn nhạt mang theo cảm giác thiếu nữ, có cảm giác khả ái và lạnh lùng lẫn lộn.
- Khụ khụ!
Lý Nhiên đấm ngực, sắc mặt đỏ lên, ho kịch liệt. Một tiếng thỏ thẻ phu quân này sém chút tiễn hắn đi.
- Phu quân ngươi không sao chứ?
Xuy Tuyết thấy thế vội vàng bu lại vươn tay ngọc tinh tế trắng nõn, vỗ nhè nhẹ sau lưng của hắn.
Nhìn biểu tình ân cần của nàng, Lý Nhiên nuốt một ngụm nước bọt, yên lặng lui về sau một bước, vẫn duy trì khoảng cách an toàn với nàng.
- Chờ một chút, ngươi cách ta xa một chút, ta vẫn chưa quen với hình dạng này của ngươi.
- Ồ.
Xuy Tuyết nghe lời đứng tại chỗ, ngón tay quấn quýt lấy nhau, giống như đứa trẻ phạm lỗi.
... Lý Nhiên chậm một hồi lâu, mới mở miệng nói:
- Rốt cuộc dáng vẻ này của ngươi là sao? Ngươi không phải Long Tộc à, sao còn có thể biến thành người?
Đây là điểm hắn cảm thấy khó hiểu.
Yêu Tộc có thể hóa hình nhưng đều có yêu cầu rất cao đối với cảnh giới, huyết mạch và ngộ tính.
Bình thường mà nói,... ít nhất... phải có thực lực giống như nhân tộc độ kiếp, mới có thể tự biến thành hình người. Mà trứng rồng này mới nở đã có thể biến thành bộ dáng này, đồng thời không hề có chút sai sót nào! Lý Nhiên có thể cảm nhận được, đó cũng không phải thủ thuật che mắt, mà là hình thái chuyển hoán đúng nghĩa. Cùng là hình rồng nhưng Thương Lam Xuy Tuyết lại có hình thái khác.
- Điều này không phải là rất bình thường sao?
Xuy Tuyết đương nhiên nói:
- Ta là Long Tộc thuần huyết, khác với những sinh vật thấp kém huyết mạch pha tạp, hóa hình chỉ là năng lực cơ bản nhất mà thôi.
Hình rồng và hình người, đều là một bộ phận của nàng.
Trạng thái Hình rồng có thể phát huy ra chiến lực mạnh nhất, hô mưa gọi gió, há mồm có thể phun ra nuốt vào Nhật Nguyệt.
Mà hình người thì thuận tiện hoạt động trên thế gian, hơn nữa hình thái này cảm ứng cũng tương đối mạnh đối với linh lực và đạo tắc.
Long Tộc cấp cao vừa sanh ra là có thể nắm giữ loại năng lực này, mà những con rồng có huyết mạch không đủ tinh khiết cũng chỉ cần thời gian nhiều hơn chút mà thôi.
Đây chính là chênh lệch giữa Yêu Tộc siêu cấp và những chủng tộc khác. Lý Nhiên hiểu rõ gật đầu.
Đột nhiên có thể hiểu được vì sao Long Tộc tự cho mình là cao quý như vậy. Dường như cũng không phải không có đạo lý.
- Nhưng mà…
Lý Nhiên liếc mắt quan sát nàng, cau mày nói:
- Lấy tuổi của ngươi, coi như hóa thành hình người, chắc cũng là con nít mới đúng chứ? Vì sao là như thế này... Trứng rồng mới vừa nở.
Dựa theo lẽ thường phải không khác lắm với trẻ sơ sinh, coi như nở thành công cũng là dáng vẻ con nít, nhưng cô gái trước mắt, trông dáng vẻ đã mười tám mười chín tuổi.
Xuy Tuyết lắc đầu nói:
- Tốc độ ta nở ra nhanh hơn các Long Tộc khác rất nhiều, nhưng thời gian đợi trong vỏ trứng ít nhất khoảng hai mươi năm, đương nhiên không còn là con nít.
- Thì ra là vậy?
Lý Nhiên sửng sốt một chút, giờ mới hiểu rõ.
Chẳng trách nàng có dáng vẻ này, hèn gì Long Tộc mới vừa sinh ra là có thể nhận định bạn đời, thì ra bọn họ ở trong hình thái trứng cũng đã không ngừng trưởng thành.
Thế nên Xuy Tuyết mới vừa sinh ra không có hình dáng trẻ em mà đã là thiếu nữ chừng hai mươi tuổi.
Xuy Tuyết có chút xấu hổ nói:
- Mặc dù trong Long Tộc, tuổi của ta vẫn còn quá nhỏ. Nhưng cho tới nay tuổi tác đều không phải là tiêu chuẩn so sánh một con rồng, thực ra phải xem trình độ thức tỉnh huyết mạch.