Nhưng hiện tại xem ra dường như không đơn giản như vậy a!
Xuy Tuyết ngẩng đầu lên, vẻ mặt mờ mịt.
Được, xem ra tên này cũng có có thay đổi! Ít nhất học được giả ngu.
Đối mặt với ánh mắt dò xét của hắn, Xuy Tuyết có chút hoảng hốt, cuối cùng thấy thực sự không gạt được mới cúi đầu xuống:
- Vừa rồi... Ngươi đặt tên rất tốt, chúng ta đã được Tổ Long nhận thức...
- Ngươi nói cái gì?
Lý Nhiên nhíu mày, có chút không phản ứng kịp.
con mắt màu tím nhạt của Xuy Tuyết nhìn về phía hắn, ngượng ngập nói:
- Graooo graooo hắc... (Dưới chứng minh của long tộc, ngươi đã là bạn lữ của rồng ta, chúng ta mãi mãi không thể nào tách ra...
- Đùa gì vậy???
- Lý Nhiên bị dọa giật mình một cái, suýt chút nhảy dựng lên tại chỗ?!!
Tiếng nói của hắn có chút căng lên, đờ đẫn nhìn về phía rồng trắng Xuy Tuyết.
- Ngươi đang nói đùa ta à!
Xuy Tuyết lắc đầu.
- Hống vị! (Long Tộc sẽ không đùa giỡn với chuyện nghiêm túc như vậy!)
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của nó, Lý Nhiên nuốt một ngụm nước bọt. Dáng vẻ tên này thực sự không giống như là đang đùa giỡn!
Hèn gì gây ra động tĩnh lớn như vậy, không ngờ như thế là nghi thức định thiếp? Nó nói bạn bè, là bạn trai sao?
- Suốt ngày đánh nhạn, lại bị nhạn mổ vào mắt!
Lý Nhiên lúc này mới ý thức được, chính mình thực sự bị lừa rồi.
Hắn nghĩ tới điều gì, nghi ngờ nói:
- Ngươi vốn là con rồng cái?
Xuy Tuyết ngẹo đầu:
- Ồ hống? (Nếu không...còn gì?)
Lý Nhiên nhất thời câm nín.
Trước đây khi hắn có được trứng rồng chỉ mới nghĩ đến chuyện lấy nó làm vật cưỡi, hoàn toàn quên mất giống rồng long có chia ra đực cái. Không ngờ trứng rồng nở ra lại là một con rồng cái! Hơn nữa nó còn có ý đồ với mình!
Đây gọi là chuyện gì a!
- Nhìn vẻ mặt hắn không ổn lắm, Xuy Tuyết cũng có chút luống cuống.
- Graooo graooo? (Chẳng lẽ ngươi muốn đổi ý? Khế ước đã có hiệu lực, không thể đổi ý!)
- Đổi ý?
Lý Nhiên trừng mắt.
- Lão tử căn bản là không đồng ý! Ngươi đây là lừa gạt trắng trợn!
Trước đây nói là bạn bè đặt tên, giờ trở thành bạn đời rồi hả?
Lừa gạt hôn đúng không!
Xuy Tuyết cũng có chút xấu hổ, nhưng vẫn lắc đầu nói:
- Ẩu hống minh minh… (ta cũng không ngờ có thể như vậy, nhưng nếu cử hành nghi thức minh huyết chứng tỏ chúng ta đã được Tổ Long tán thành, là bạn đời mệnh trung chú định... Nghi thức minh huyết trọn đời chỉ có thể cử hành một lần.
Ngoại trừ rồng cha thì chỉ có bạn đời của rồng thực hiện được.
Một khi được Tổ Long tán thành, vận mệnh của hai con rồng cũng sẽ bị buộc chung một chỗ, mặc kệ phát nguyệt thời gian thay đổi, mãi mãi cũng không cách nào chia lìa.
- Tổ Long tán thành?
Lý Nhiên tỏ vẻ châm chọc, hừ lạnh nói:
- Ngươi nói Tổ Long, không phải là cái bóng mờ mới bị sư phụ ta dọa chạy lúc nãy chứ?
- Chính là nó?
- Còn được nó tán thành.. Lão tử còn không tán thành nó đâu!
Làm sao chơi nổi, điểm loạn Uyên Ương Phổ!
Xuy Tuyết vội vàng che cái miệng của hắn, lo lắng nói:
- Graooo graooo nức nở, (Vừa rồi bộ dạng bất kính với rồng, đó là tồn tại chân chính chí cao vô thượng, bất tử bất diệt! Khí huyết của nó biến thành thương khung, nhục thân trở thành đại địa, miếng vảy rơi ra hóa thành vô số Long Tộc!)
- Ư hống! (Tinh thần của nó có thể câu thông vạn giới, vừa rồi chúng ta chứng kiến nó chỉ là một luồng hình chiếu mà thôi! )
Lý Nhiên lắc đầu.
- Khí huyết biến thành thương khung, nhục thân thành đại địa? Ngươi đặt điều này với ta là chơi khai thiên lập địa à? Tổ Long kia có phải còn có một nhũ danh là Bàn Cổ hay không?
Hắn căn bản không coi cái ý chí Tổ Long đó ra gì.
Nếu là thật có thể trâu bò như Xuy Tuyết nói thì còn bị sư tôn dọa cho ôm đầu trốn chui trốn nhủi? Thành tựu Long Tổ cũng quá mất mặt.
- Thêm nữa, Tổ Long kia là người mù sao?
Lý Nhiên cau mày nói:
- Chẳng lẽ nó không nhìn ra ta là một con người? Đây cũng là chỗ hắn bực bội nhất.
- Rõ ràng hắn là người sống sờ sờ lại kết thành bầu bạn với một con rồng? Cái ý chí Tổ Long này cũng quá ngu xuẩn Xuy Tuyết lại nói:
- Ô hống tây... Ngươi ngoại trừ ngoại hình giống con gười, khí tức lại giống như Long Tộc, chẳng thể trách, Tổ Long sẽ không nhận sai...
- Khí tức?
Lý Nhiên xoa xoa lông mày.
Xem ra chắc là tác dụng của Long Khí... Trước kia Xuy Tuyết cũng đã nói khí tức của hắn cao quý hơn nhân tộc rất nhiều, vốn hắn còn không để tâm, không ngờ lại phát sinh loại chuyện cẩu huyết này.
- Làm sao giải trừ khế ước kia?
Lý Nhiên dò hỏi, Xuy Tuyết sửng sốt một chút, sau đó con mắt màu tím nhạt ngấn nước.
- Ngươi không cần ta nữa sao? Nếu như mạnh mẽ giải trừ khế ước bầu bạn, ta sẽ chết...
- Nghiêm trọng như thế? Lý Nhiên cau mày. Thật phiền toái.
Tuy nghi thức minh huyết này hiện nay xem ra không ảnh hưởng gì, nhưng đột nhiên có thêm một lão bà Long Tộc. Quan trọng là vẫn còn nhỏ, nghĩ thế nào cũng có chút bối rối.
- - Nói đến cùng, ta là người, ngươi là rồng, hai ta cũng không xứng đôi!
Vẻ mặt hắn vô cùng bất đắc dĩ.
- Xứng đôi...
Xuy Tuyết suy tư một chút, sau đó nghĩ tới điều gì, ánh mắt sáng lên:
- Vừa két! (Ta hiểu ý của ngươi!)