Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch)

Chương 794 - Chương 794. Minh Huyết, Trứng Rồng Nở Hoàn Toàn!

Chương 794. Minh huyết, trứng rồng nở hoàn toàn! Chương 794. Minh huyết, trứng rồng nở hoàn toàn!

Huống chi trước mắt nó còn là huyết mạch Thương Khung trong truyền thuyết... Mặc dù chỉ có một con, lớn lên cũng có thể thổi bay Hạo Thổ!

Lại thêm những Thượng Cổ Di Tộc ẩn tàng trong bóng tối kia, sợ rằng sẽ cải biến toàn bộ cục diện thiên hạ một lần nữa!

Lãnh Vô Yên lại không đổi sắc mặt, thản nhiên nói:

- Không cần thiết, con rồng con này rất khác biệt, Nhiên nhi nói gì nó nghe nấy, không nguy hiểm như ngươi nghĩ đâu.

- Có thể vì nó còn nhỏ, nếu như thức tỉnh toàn bộ ký ức...

Sắc mặt Tôn trưởng lão lo lắng.

Nàng cũng nhìn ra được trứng rồng này rất ỷ lại Lý Nhiên, nhưng đây có thể chỉ là tạm thời. Đây chính là huyết mạch Thương Khung tinh khiết!

Long Tộc vốn cũng không chịu làm kẻ dưới, huống chi còn là Hoàng Giả trong long tộc?

Chẳng ai biết sau này sẽ xảy ra chuyện gì, cách làm ổn thỏa nhất vẫn là bóp chết từ trong trứng nước!

Thế nhưng lời còn chưa nói hết, đã bị Lãnh Vô Yên cắt đứt.

- Không cần thiết, Thương Khung Long Tộc thì như thế nào? Bất quá là con trùng lớn một chút mà thôi.

- Đừng nói nó chỉ vừa mới ấp trứng, coi như là Cự Long thành niên thì có thể gây nên sóng gió gì?

- Nếu như nó có ý kiến gì, về sau giết cũng không muộn.

Lý Nhiên đã từng nói muốn làm kỵ sĩ cưỡi rồng.

Theo Lãnh Vô Yên, hiện tại giết con rồng này Nhiên nhi nhất định sẽ không vui. Huống hồ nó chỉ là rồng con chưa lớn, còn lâu lắm mới tới mức phải để tâm.

So ra, điều mà Lãnh Vô Yên quan tâm hơn là vì sao Lý Nhiên đặt tên cho nó cũng có thể tạo ra nghi thức minh huyết? Không phải là rồng cha hoặc là rồng bạn mới được sao?

- Sao cứ cảm thấy có chỗ không đúng lắm...

Không biết qua bao lâu, cuồng phong gào thét dần ngừng lại, ánh sáng mà trứng rồng tỏa ra đã thu lại. Một con rồng con trắng như tuyết lộ ra.

Thân mình nó trắng nõn như tuyết, tìm không ra một chút màu tạp, vảy rồng nhỏ nhắn sắp xếp chỉnh tề, phản chiếu hàn quang nhàn nhạt.

Sừng hươu, đầu sư tử, thân rắn, móng ưng... Tuy hình thể còn rất nhỏ nhắn xinh xắn, nhưng đường nét lại rõ ràng lưu loát, có mây mù ngưng tụ nhàn nhạt dưới thân, tản ra khí tức tôn quý chí cao vô thượng.

Ông ~ trong hư không vang lên một tiếng gầm nhỏ.

Vài văn tự do bạch quang tạo thành chậm rãi nổi lên.

Chữ viết thoạt nhìn hết sức kỳ lạ, hoàn toàn khác biệt với bất kỳ loại chữ viết nào của Hạo Thổ, nhưng Lý Nhiên lại có thể dễ dàng nhìn ra hàm nghĩa của nó.

Chính là bốn chữ 'Thương Lam Xuy Tuyết'!

Chính hắn cũng không biết vì sao có thể nhận ra chính xác ngôn ngữ của Long Tộc.

Không những không cảm giác xa lạ mà ngược lại có cảm giác thân thiết khó hiểu, dường như hắn đã quen biết rồi. Dưới ánh mắt săm soi của Lý Nhiên, văn tự lơ lửng trên không trung chậm rãi hạ xuống, giống như hình xăm khắc sâu trên lưng rồng con.

Nhưng văn tự cũng không ngừng lại mà tiếp tục chìm xuống.

Chậm rãi thấm vào miếng vảy và bắp thịt, cuối cùng khắc thật sâu trên cột sống.

- Hống!

Rồng con ngửa mặt lên trời gào thét.

Tiếng gào so với trước kia đã rắn chắc mạnh mẽ hơn, nhưng vẫn mang theo chút cảm giác bập bẹ non nớt. Lý Nhiên nuốt một ngụm nước bọt.

Khá lắm, thật sự biến hoá rồi hả? Chính là rồng?

Tuy sống chung với trứng rồng một thời gian, nhưng trên mình đối phương vẫn mang theo vỏ trứng, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy toàn bộ hình dạng của Long Tộc.

Sinh vật trong truyền thuyết xuất hiện trước mắt quá chân thật khiến hắn có chút thất thần.

- Ừm, thoạt nhìn... Dường như cũng không ngu lắm?

Lý Nhiên phục hồi tinh thần lại, cẩn thận quan sát rồng con. –Trông cũng rất đẹp mắt! Chờ sau khi nó lớn lên, chắc có thể cưỡi ra ngoài hóng gió một chút!

Sau khi vỏ trứng nở ra toàn bộ, trứng rồng trước kia so với bây giờ khác nhau một trời một vực.

Khí chất ngơ ngác ngu ngốc đã mất hút, giờ giống như trăng sáng trên cao không thể chạm, thân thể tuyết trắng không nhiễm hạt bụi nhỏ, thay đổi hoàn toàn trở nên cao quý và chói mắt.

Điều này làm cho Lý Nhiên lại một lần nữa cháy rừng rực ước mong làm kỵ sĩ cưỡi rồng.

- Bịch...

Mây mù tan hết, rồng con rơi xuống đất.

Nó gãi đầu một cái, xoay đầu nhìn chung quanh một chút, sắc mặt có chút mờ mịt. Hiển nhiên còn chưa hiểu chuyện gì đã xảy ra.

Lần này minh huyết thành công, tuy khiến nó nở ra hoàn toàn, tiềm lực tự thân cũng bị kích phát. Nhưng huyết mạch bên trong truyền thừa vẫn chưa kịp hấp thu hết.

Cần có thời gian.

- Hả?

Lúc này, nó đột nhiên chú ý tới Lý Nhiên bên cạnh, trong con mắt màu tím nhạt hiện lên vẻ hưng phấn, lập tức bay thẳng qua nhào tới hắn.

Thân thể nhỏ nhắn đụng vào ngực hắn, bốn móng vuốt nhỏ ôm hắn thật chặt, thích ý liếm láp.

- …

Lý Nhiên bất đắc dĩ gãi đầu một cái.

Lý Nhiên nhìn trứng rồng... Hiện tại phải gọi là Thương Lam Xuy Tuyết, ánh mắt thoáng qua một tia bất đắc dĩ.

Tên này tuy từ nửa quả trứng rồng biến thành một Long Tộc chân chính, nhưng dáng vẻ ngu xuẩn khờ khạo dường như cũng không cải thiện.

Lý Nhiên lắc đầu nói:

- Ta nói, ngươi bảo ta đặt tên cho ngươi, nhưng cũng chưa nói sẽ gây ra động tĩnh lớn như vậy.

Lúc trước tên này luôn mồm nói, lấy danh nghĩa bạn bè cũng có thể lấy tên nên hắn mới suy nghĩ đặt một cái tên.

Bình Luận (0)
Comment