Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch)

Chương 804 - Chương 804. Tây Vực Dị Động, La Mông Bị Ép Chịu Chết! (2)

Chương 804. Tây Vực dị động, La Mông bị ép chịu chết! (2) Chương 804. Tây Vực dị động, La Mông bị ép chịu chết! (2)

Người đàn ông trung niên trầm giọng nói:

- Vừa rồi khí tức tuy lóe lên một cái rồi biến mất, nhưng bảo trụ mênh mông như ngân hà vậy. Ta có thể khẳng định, đây tuyệt đối là phản chiếu của ý chí Tổ Long!

- Cái gì?!

Đám người nghe vậy sững sờ, tất cả đều không thể tin tưởng. Có một thiếu nữ định thần lại trước tiên hỏi:

- Tộc trưởng, ngươi... đang nói đùa phải không?

- Tộc trưởng nói các ngươi cũng không tin.

La Mông lắc đầu nói:

- Cái kia đúng là ý chí Tổ Long, không thể nghi ngờ!

Lời vừa nói ra, bầu không khí nhất thời sôi trào!

- Là thật?

- Ý chí Tổ Long thực sự giáng lâm Hạo Thổ rồi hả?

- Nói như vậy, có nghĩa là tộc của ta sắp quật khởi?!

Tâm tình u uất của đám người biến mất, trên mặt đều tràn đầy biểu cảm hưng phấn.

La Mông đã ném ra một quả bom nặng ký.

- Chỉ khi tộc Thương Lam cử hành nghi thức minh huyết mới có thể dẫn tới ý chí Tổ Long giáng lâm! Nói cách khác, trong Hạo Thổ ngoại trừ chúng ta còn có tộc Thương Lam tồn tại!

- Tộc Thương Lam? Đây chính là Hoàng Long trong truyền thuyết a!

- Hoàng Long hiện thế, tộc của ta hưng thịnh!

- Ẩn nhẫn mấy nghìn năm, ngày này rốt cuộc đã tới!

Đám người sôi trào nhiệt huyết, bầu không khí trong lúc nhất thời cuồng nhiệt không gì sánh được.

Lẩn trốn và ẩn nhẫn nhiều năm như vậy sắp sửa khiến bọn họ nghi ngờ huyết mạch của chính mình có cao quý hay không. Hiện nay, rốt cuộc toàn bộ nghênh đón cơ hội đổi đời!

Có người kích động nói ra:

- Tộc trưởng, chúng ta còn chờ cái gì, sao không lập tức đi tìm Hoàng Long?

Khuôn mặt những người khác cũng đầy chờ mong.

Người đàn ông trung niên lắc đầu, nói:

- Các ngươi đừng quên, tuy hết thảy đều phát triển theo chiều hướng tốt, nhưng kẻ thù của chúng ta vẫn tồn tại, bây giờ còn chưa đến tình trạng có thể không kiêng nể gì.

Đám người nghe vậy dần dần bình tĩnh lại.

Nhớ tới huyết mạch truyền thừa trong trí nhớ, kẻ thù kia đáng sợ tới cực điểm, thần tình cũng ngưng trọng một chút.

La Mông ở một bên phụ họa nói:

- Nhiều năm như vậy đều kiên trì được, ở thời khắc mấu chốt này tuyệt đối không thể thả lỏng.

- La Mông nói không sai.

Người đàn ông trung niên gật đầu, lời nói xoay chuyển.

- Thế nhưng Hoàng Long đã xuất thế, đồng thời minh huyết thành công, tộc của ta tự nhiên không thể làm như không thấy.

- Tộc trưởng có tính toán gì không?

La Mông đột nhiên có linh cảm không lành.

Người đàn ông trung niên đứng chắp tay, nói:

- Ta quyết định phái một sứ giả đi trước tìm hiểu tình huống, thiết lập liên hệ giữa tộc của ta và rồng cha để chuẩn bị cho đại kế sau này! Mà người kia... Hắn quay đầu nhìn về phía La Mông.

- Không phải La Mông ngươi không còn ai khác!

- Sao?!

La Mông trong nháy mắt cứng ngắc, tiếng nói căng lên. Quả nhiên không có chuyện tốt!

Nơi ý chí Tổ Long xuất hiện rõ ràng là cùng một nơi với Long Khí hiện lên lần trước!

Nhớ tới lần trước, giọng nữ băng lãnh và khí tức kinh khủng kia giận tới cực điểm, hai chân La Mông như nhũn ra. Đây chính là một câu nói dọa lui vài cường giả cấp Đế siêu cấp!

- Cứ trực tiếp đi qua như vậy, đại khái là chịu chết a! Tộc trưởng, ta...

La Mông lộ vẻ lo lắng, nhưng lời còn chưa nói hết đã bị cắt ngang.

- Ngươi là phụ tá đắc lực của ta, bất luận là chiến lực hay là tâm trí, hiện nay đều là thành thục nhất trong tộc, là thí sinh tiên phong đi Bắc Địa tốt nhất.

Người đàn ông trung niên vỗ vỗ bả vai của hắn, kiên định nói:

- Nỗ lực lên, ta xem trọng ngươi!

- ...

La Mông khóc không ra nước mắt.

- Ta có thể không coi trọng ta!

Vốn chính là Thượng Cổ Di Tộc bị nhiều thế lực truy tìm, không thành thật làm rùa đen rụt đầu, còn chủ động chạy đến chỗ nguy hiểm như vậy!

La Mông sinh ra lo lắng sâu đậm đối với tương lai của mình.

Nhưng nhìn ánh mắt tha thiết của các tộc nhân, lời cự tuyệt lại nghẹn ở cổ.

Tộc quần ẩn nhẫn lâu như vậy, vất vả lắm mới có chút hy vọng, hắn cũng không muốn ở thời khắc mấu chốt như xe bị tuột xích...

- Mẹ nó, chết thì chết a!

La Mông dùng sức giậm chân một cái, cắn răng nói:

- Nếu tộc trưởng đã lên tiếng, ta đây sẽ đi Bắc Địa tìm hiểu ngọn ngành!

Thương Lam nhất tộc vô cùng cường đại, chỉ cần có thể thành công nhìn thấy đối phương, chính mình cũng được an toàn!

Người đàn ông trung niên hít một tiếng, biểu tình trầm trọng nói:

- Ngươi cứ việc đi thôi, tộc của ta sẽ không...

La Mông nghiến răng nghiến lợi:

- Ta còn chưa chết đâu!

... Vô Ương Thành, hoàng cung Vô Ương, Tử Huy các.

Thịnh Diệp chắp tay sau lưng, có chút nóng nảy rảo bước, thân thể cường tráng, trên mặt âm tình bất định.

Bên cạnh Thịnh Hiển đặt chén trà xuống, bất đắc dĩ nói:

- Ta nói, ngươi cũng đi cả buổi trưa rồi, có thể ngồi xuống nghỉ ngơi một chút được không?

Thịnh Hiển ngồi trên ghế, vẻ mặt bất lực nhìn Thịnh Diệp.

Sau khi gửi đi thư tình của hai vị công chúa, vị cửu ngũ chí tôn này không được yên tĩnh một giây phút nào, nôn nóng bất an giống như kiến bò trên chảo nóng.

- Ta nói ngươi dù sao cũng là Nhân Hoàng Thịnh tộc, có thể bình tĩnh một chút được không?

Thịnh Hiển lắc đầu.

Thịnh Diệp dừng bước, cau mày nói:

- Bình tĩnh? Lão tổ cũng không phải không biết Lãnh Vô Yên cường đại, trẫm làm sao có thể bình tĩnh?

Bình Luận (0)
Comment