Thịnh Diệp nghe không hiểu ra sao:
- Lão tổ, ngươi đang nói gì đấy?
Thịnh Hiển quay đầu nhìn hắn, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy - Nếu như lão phu không nhìn lầm, Long Tộc gần khởi thế! Mà còn là Thương Lam hoàng tộc trong truyền thuyết, là một con rồng cái trắng độc nhất vô nhị!
- Long Tộc?!
Thịnh Diệp ngây dại.
Không phải là đang nói chuyện thư tình sao, tại sao lại kéo tới chuyện của Long Tộc? Cái này không khỏi cũng quá lạc đề!
Đầu hắn nhất thời có chút không theo kịp.
- Không phải năm trước Long Tộc đã thần bí biến mất sao? Trẫm biết còn dư lại một ít Di Tộc, nhưng chúng nó vẫn đang thành thật lẩn trốn...Mà trong đó cũng không thể có Hoàng Long Thương Lam?
Thịnh Diệp phục hồi tinh thần lại, không hiểu hỏi.
Thịnh Hiển lắc đầu:
- Lão phu cũng không rõ, nhưng mệnh số đang biểu hiện như vậy.
- Ngươi...không có tính sai chứ?
Thịnh Diệp đã bắt đầu hoài nghi tài nghệ của đối phương.
Thịnh Hiển bất đắc dĩ nói:
- Tuy cảm giác của lão phu bị nhiễu loạn, nhưng tối đa cũng chỉ thấy không rõ lắm mà thôi, khả năng tính sai không lớn. Hơn nữa lần này lão phu cảm giác chín phần mười.
- Ừm...
Thịnh rơi vào trầm tư.
Vốn là thế cục đã đủ rối loạn, nếu quả thật như lão tổ nói, Long Tộc lại tới đạp cho một cước, vậy sẽ càng thêm phiền toái.
- Chờ một chút, không đúng.
Thịnh Diệp nghĩ tới điều gì, nghi ngờ nói:
- Vừa rồi không phải ngươi nói có thể coi Lãnh Vô Yên sao, làm sao đột nhiên tính tới Long Tộc?
Thịnh Hiển cười khổ nói:
- Vấn đề chính là chỗ này.
- Rồng trắng Thương Lam kia thức dậy ở đỉnh núi Huyền Linh!
- Ngươi nói cái gì?
Sau khi Thịnh Diệp nghe được, cả người đều ngẩn ra.
Rồng trắng Thương lam xuất thế, tin tức này đã quá kình bạo, hầu như có thể nói là sẽ phá vỡ toàn bộ cách cục Hạo Thổ nhưng lời kế tiếp của Thịnh Hiển, mới làm hắn khiếp sợ nhất.
Rồng trắng kia... đứng ở đỉnh núi Huyền Linh? Lời này có ý gì ?
Chẳng lẽ Long Tộc quật khởi có quan hệ với U La Điện hay sao? Ngươi không có nghe lầm.
Thịnh Hiển nói:
- Dựa theo trong sương mù mệnh tướng, rồng trắng Thương Lam đã xuất thế, đồng thời tương lai không xa sẽ biến đổi kịch liệt, thế cục cũng sẽ vì vậy càng thêm hỗn loạn.
- Mà trong mệnh tướng, vị trí của rồng trắng, chính là U La Điện ở núi Huyền Linh!
Giọng nói của Thịnh Hiển nặng nề.
Nói thật, vừa rồi chỉ là tùy tiện tính một chút mà thôi.
Dù sao Lãnh Vô Yên là cường giả đứng đầu, đã đến trình độ thân dung đại đạo, cho dù có Thái Ất thần thuật gia trì, cũng rất khó nhìn ra cái gì.
Hơn nữa bởi vì Thịnh Hiển 'ngủ say', bị ý chí thiên địa loại bỏ nên năng lực bị tước giảm không chỉ mấy lần.
Muốn xem vận mệnh xuyên qua sương mù dày đặc, là chuyện khó lại càng khó hơn.
Vì vậy cũng không ôm hy vọng gì, chỉ là muốn làm chính mình thoải mái mà thôi. Thật không ngờ lại thấy được tin tức của Long Tộc!
Thịnh Diệp cau mày nói:
- Có khi nào ngươi bị Lãnh Vô Yên gạt không? Là nàng cố ý trêu cợt ngươi nên mới để cho ngươi xem những hình ảnh kia?
Thịnh Hiển lắc đầu nói:
- Không có khả năng. Lãnh Vô Yên coi như cường thịnh cũng không có năng lực sửa chữa mệnh số. Năng lực bói toán của lão phu tuy bị suy yếu rất nhiều, nhưng vẫn có thể tính được phán đoán cơ bản nhất.
- Mệnh tướng mới vừa nhìn thấy, tuyệt đối là chân thật!
Thịnh Diệp nghe vậy, chân mày nhíu chặt hơn:
- Cái này...
Đương nhiên hắn sẽ không hoài nghi năng lực của lão tổ.
Chỉ là tin tức này thực sự quá kinh người, thế nên khiến hắn có chút ngẩn ngơ.
Trước khi thịnh thế đến, tối đa cũng chỉ là quần hùng trục lộc, giang sơn đổi chủ, làm sao lúc này Long Tộc cũng tới tham gia náo nhiệt ?
Hơn nữa còn là Thương Lam...
Đây chính là chủng tộc siêu cấp phun ra nuốt vào nhật nguyệt trong truyền thuyết! Chẳng lẽ nói, Yêu Tộc muốn phục hưng?
- Trẫm không hiểu được.
Thịnh Diệp nghi hoặc nói:
- U La Điện tuy nói là Ma Môn, nhưng thái độ của Lãnh Vô Yên đối đãi Yêu Tộc căn bản là không dễ dàng tha thứ, làm sao dính líu với Long Tộc?
Lúc trước vì xây dựng nơi dừng chân ở Thập Vạn Đại Sơn, Lãnh Vô Yên chém chết mấy tên Yêu Vương ở rừng sâu, hàng năm U La Điện đều sẽ cử hành thí luyện, cho các đệ tử đi vào Nam Cương săn giết yêu ma.
Mà Thánh Tử Lý Nhiên là anh hùng nhân tộc, trong lúc thú triều tập kích bảo vệ mấy trăm ngàn phàm nhân, hiện tại bên trong Nam Phong Thành còn dựng tượng của hắn!
Bất kể nói thế nào, cũng không có khả năng làm bạn với Yêu Tộc a!
Thịnh Hiển cười khổ nói:
- Có thể mệnh tướng chỉ biểu hiện như thế. Rốt cuộc vì sao, ngươi đây chỉ có thể đi hỏi Lãnh Vô Yên.
Thịnh Diệp nhất thời không nói gì.
Hỏi Lãnh Vô Yên?
- Khụ khụ.
Thịnh Diệp lộ vẻ xấu hổ, hắng giọng một cái nói:
- Trừ cái này ra, Thái Tổ còn thấy những cái khác không?
Thịnh Hiển suy nghĩ một chút, nói:
- Rồng trắng kia đứng lặng trên đỉnh Huyền Linh, quanh thân có cuồng phong và mây mù ngưng tụ... Đúng rồi, hình như có một người cưỡi trên mình nó.
- Một người cưỡi trên mình?
Thịnh Diệp nghi ngờ nói:
- Ngươi là nói, có nhân tộc cưỡi ở trên người rồng?
- Chắc là vậy.
Thịnh Hiển suy nghĩ kỹ lưỡng một chút rồi nói:
- Trên người con rồng trắng kia đúng là có bóng người, nhưng hình ảnh cũng rất mơ hồ, thấy không rõ lắm.