Tiêu Thanh Ca lắc đầu nói:
- Nhưng mà Thịnh Diệp là nhân hoàng , cùng cấp bậc với Lãnh chưởng môn.
- Nhân hoàng là cái thá gì!
Nàng còn chưa kịp nói xong, Lý Vô Thường cười nhạt:
- Cùng cấp bậc với Lãnh Vô Yên sao? A toàn thiên hạ này sẽ không có người nào dám tồn tại cùng cấp bậc với ma nữ đó đâu!
- Ngọai trừ Dịch Thanh Lam còn có chút khả năng, những người khác trước mặt nàng chỉ là phế vật mà thôi!
Lãnh Vô Yên rất mạnh, việc này tất cả mọi người ai cũng biết.
Nhưng rốt cuộc mạnh mẽ như thế nào, rất nhiều người cũng chưa có hiểu rõ hết được.
Mà xem như đã bị nàng truy sát, những người nào thành công còn sống...
Là một trong những người còn may mắn sống sót, không thể nghi ngờ Lý Vô Thường là một người có quyền lên tiếng nhất.
Năm đó sức mạnh của nàng đã vô địch, bây giờ khủng bố đến mức nào?
Nghe câu chuyện không đầu không đuôi của Lý Vô Thường kể, trong nhất thời Tiêu Thanh Ca cũng không có quyết định chắc chắn được.
Lý Vô Thường thấy thế, không biết nghĩ đến điều gì, nháy mắt một cái nói ra:
- Nếu không thì như vậy đi, lão...bói cho ngươi một quẻ?
Tiêu Thanh Ca sửng sốt.
- A Tịch?
Tiêu Thanh Ca nghe vậy sửng sốt.
- Bói một quẻ?
Nàng còn chưa kịp phản ứng, dò hỏi:
- Bói cái gì?
Lý Vô Thường nhún vai:
- còn bói gì nữa, bói mệnh chứ sao nữa.
...
Vẻ mặt của Tiêu Thanh Ca nghi hoặc nhìn hắn:
- Lão tổ, từ lúc nào mà ngươi làm kẻ lừa đảo ? trước thanh minh ta có đưa tiền cho ngươi mà.
- Lừa đảo...?
Khóe miệng Lý Vô Thường khẽ nhắn một cái:
- Lão phu trông giống bọn lừa đảo lắm sao?
- Ừm.
Tiêu Thanh Ca nghiêm túc gật đầu.
Lý Vô Thường tức giận nói:
- Hừ , ta là một thiên tài bói toán, làm sao mà từ trong miệng ngươi nói ra lại so sánh ta với mấy tên lừa đảo rồi hả?
- Bói toán?
Tiêu Thanh Ca nhức đầu:
- Cái thứ linh tinh phức tạp này không phải đã thất truyền từ lâu rồi sao? Theo như ta hiểu thì bây giờ có người nào nói biết coi bói thì đều là những kẻ lừa đảo.
Lý Vô Thường nghe vậy thì kinh ngạc, trong lúc nhất thời hắn cũng không biết trả lời như thế nào. Lời của Tiêu Thanh Ca nói không sai tí nào.
Thứ này đúng là thất truyền rất lâu rồi.
Trước đây rất lâu, bói toán là một môn tu hành quan trọng.
Lúc đó không chỉ có những tông môn lấy bói toán làm chủ, còn có những đại năng tinh thôn bói toán chi thuật, còn có người dùng bói toán để chứng đạo, được thế nhân cung phụng’ Quá Diễn Đại Đế’.
Hơn nữa bói toán không chỉ là đoán mệnh đơn giản như vậy, năng lực chiến đấu cũng không yếu chút nào.
Chân chính tu luyện đến cảnh giới cao thâm, thậm chí có thể thấy rõ động tác tiếp theo của đối thủ.
Cho nên lúc đó địa vị của những tông môn tinh thông bói toán này rất cao, khiến cho vô số tu sĩ ước ao được làm môn hạ.
Mạch này yêu cầu thiên phú và ngộ tính rất hà khắc, có thể được truyền thừa rất ít, nhưng mỗi lần có người xuất thế đều có thể nói là tuyệt đỉnh thiên kiêu.
Thế nhưng không biết bắt đầu từ lúc nào, có được địa vị cao quý thuật bói toán đột nhiên biến mất.
Đầu tiên là Quá Diễn Đại Đế mất tích, ngay sau đó những người theo đạo bói toán cũng lần lượt vẫn lạc, chỉ ngắn ngủi trong mấy ngày, những tu hành giả Độ Kiếp trở lên chết hết!!
Sau đó những tông môn có thuật bói toán đồng thời gặp lôi kiếp, ở trong một biển lửa lớn rừng rực, không thể nào dập tắt, trong một đêm bị đốt thành tro tàn.
Thuật pháp bị thất truyền, đại năng vẫn lạc, nhất mạch truyền thừa triệt để đứt đoạn. Có người nói, là bởi vì bọn hắn thăm dò thiên cơ, chọc giận thiên đạo, cho nên mới bị lôi kiếp đánh xuống hủy diệt.
Nhưng có người lại nói đây là âm mưu của ma đạo, mưu đồ che đậy những hành vi ác liệt bên ngoài...có rất nhiều giả thuyết được đưa ra.
Sự việc cũng không có được giải đáp, nhưng kết quả chính là những người tu luyện đạo này càng ngày càng ít.
Bởi vì đã không còn hệ thống tu luyện hoàn chỉnh, không thấy được tương lai, cho nên nhiều người đang tu dở cũng dồn dập chuyển tu cái khác.
Cho nên bói toán chi đạo hoàn toàn bị lịch sử chôn vùi, chỉ có thể thấy trong một số cổ tịch hiếm hoi. Bây giờ ai rêu rao bản thân là thầy tướng số hoặc biết bói toán đều là những kẻ lừa gạt.
Cũng chỉ có thể lừa gạt phàm nhân mà thôi, còn Lý Vô Thường...
Trong lúc hắn đi Tây Vực tu luyện, nhặt được một bản thượng cổ điển tịch, lúc này mới ngoài ý muốn mà đọc lướt qua. Nếu không...bây giờ Thái Ất Thần Thuật hắn cũng không có hiểu...
- Khụ khụ, lão phu nói đến đoán mệnh , cùng cái mà các ngươi nghĩ không giống nhau.
Lý Vô Thường lắc đầu nói:
- Cái của lão phu là chính thống thiên mệnh đại đạo, những tà môn kia làm sao có thể so sánh được?
- Thật hay giả vậy?
Vẻ mặt của Tiêu Thanh Ca tràn đầy hoài nghi:
- Có thần kì như vậy sao?
Đối diện với vẻ mặt hoài nghi của nàng, Lý Vô Thường cảm thấy bản thân bị khinh thường một cách khủng khiếp.
Ngón tay hắn bấm nhẹ vài cái, ánh mắt lóe sáng, sau đó nói được hết những gì hôm qua nàng đã ăn.
- Lão tổ, cái này...
Tiêu Thanh Ca che lại khuôn miệng nhỏ nhắn, với vẻ mặt khiếp sợ mà nhìn hắn.
Lý Vô Thường đắc ý nói:
- Làm sao, đã tin chưa? Đây chẳng qua chỉ là chút tài mọn mà thôi...