Nàng giống như là con cá ướp muối nằm sấp lên bàn:
- Vẫn không có tin tức gì của phu quân hết, làm sao có thể tĩnh tâm mà tu luyện đây, kể từ khi nàng biết Thịnh Diệp đang có ý đồ với Lý Nhiên, trong lòng vẫn rất lo lắng, cơ bản là không có bình tĩnh được.
Tuy Lý Nhiên rất mạnh, nhưng bây giờ cũng chỉ có thực lực Phân Thần đỉnh phong mà thôi, mà đối phương là một cường giả đế cấp chân chính, bị một cao thủ như vậy để ý đến có bao nhiêu phiền phức cũng có thể tưởng tượng được!
- Cũng không biết là phu quân có nhận được thư mà mình gửi không.
Tiêu Thanh Ca chống cằm, lẩm bẩm:
- Nếu như nhận được chắc chắn đã gửi thư lại báo bình an rồi, nhưng nhiều ngày trôi qua như vậy, tại sao không có động tĩnh gì?
Hay là trên đường gửi thư xảy ra chuyện gì đó, cho nên thư chưa có đến tay phu quân?
Nếu mà như vậy thì nguy rồi, nếu như phu quân đến thành Vô Ương chẳng phải tự chui đầu vào lưới sao!!!
Không được rồi, ta phải đi Bắc Địa một chuyến!!
Tiêu Thanh Ca càng nghĩ càng hoảng hốt, thẳng thắn đứng dậy đi ra ngoài cửa.
Còn chưa đi được vài bước, một âm thanh quen thuộc vang lên đằng sau lưng nàng:
- Này, ngươi có thôi đi không hả?
- Hả?
Bước chân của Tiêu Thanh Ca dừng lại, sau đó ngạc nhiên xoay người lại nhìn:
- Lão tổ, ngươi đã tỉnh rồi sao?
Chỉ thấy Lý VÔ Thường trừng mắt, tức giận nói:
- Bớt nói nhảm đi, ngươi ở chỗ này ầm ĩ nửa ngày trời, cho dù là người chết cũng bị ngươi ầm ĩ cho tỉnh lại!!
Tiêu Thanh Ca có chút ngại ngùng cúi đầu:
- Người ta làm gì mà ầm ĩ như vậy đâu?
- Ngươi nói xem?
Lý Vô Thường bất đắc dĩ mà vuốt mi tâm của mình.
Có cô gái nhỏ này ở đây, đừng có nghĩ có thể tu luyện đàng hoàng được nhưng cũng không thể đuổi nàng ra ngoài.
Bây giờ thế cục bên ngoài rất hỗn loạn, không ai biết được sau đó sẽ xảy ra chuyện gì, có nhiều người muốn có ý đồ xấu với Tiêu Thanh Ca, lợi dụng nàng đi đối phó Lý Nhiên.
Cho nên để nàng ở bên cạnh mình là một lựa chọn an toàn nhất.
Lỡ như nha đầu kia xảy ra chuyện gì, tiểu tử Lý Nhiên kia sẽ không tha thứ cho hắn...
- Ngươi chuẩn bị làm gì đó?
Nhìn dáng vẻ vội vã của nàng, Lý Vô Thường nghi ngờ hỏi.
Khuôn mặt tươi cười của Tiêu Thanh Ca hiện lên vẻ rầu rĩ:
- Trước đó ta có gửi thư cho phu quân, nhưng đã nhiều ngày trôi qua không có hồi âm gì cả, cho nên ta chuẩn bị đi U La Điện một chuyến.
- Đi U La Điện??
!!!
Lý Vô Thường sợ hết hồn:
- Nha đầu ngu ngốc này, không muốn sống nữa sao? Đó là nơi nào chứ, ngươi không thể đi??
Tiêu Thanh Ca nhức đầu, không hiểu nói:
- Làm sao vậy, đó không phải là tông môn của phu quân sao?
Lý Vô Thường nghe vậy khóe miệng giật giật.
Đúng là nghé con không sợ cọp!!
- Đối với Nhiên ca ca của ngươi thì đó là một tông môn ấm áp, nhưng là đối với ngươi sẽ là nơi chết không có chỗ chôn đấy!
- Hả?
Tiêu Thanh Ca bị hắn dọa sợ hết hồn:
- Đáng sợ như vậy sao?
Lý Vô Thường lắc đầu nói ra:
- U La Điện cấm chỉ nam nữ có tư tình với nhau, ngươi vị hôn thê này, có thể sống đến bây giờ, Lãnh Vô Yên cũng đã nương tay!! giờ ngươi còn muốn đến đó tìm cái chết sao?
- Đối với Lãnh Vô Yên mà nói, đây chính là sự khiêu khích trần trụi!
- Nếu như nàng muốn giết ngươi, cho dù Thiên Vương lão tử đến cũng không có cản được!1
Tiêu Thanh Ca nuốt nước bọt.
Lý Vô Thường thở dài thấp giọng nói:
- Năm đó lão phu trói đệ tử của nàng ta, cũng không hiểu được ra làm sao? Suýt chút nữa bị nàng chém chết...
- Hả? Ngươi nói cái gì?
Tiêu Thanh Ca không có nghe rõ..
- Khụ khụ.
Lý Vô Thường hồi phục lại tinh thần, có chút lúng túng nói:
- Không có gì, không có quan hệ gì với ngươi. Cho nên chỉ cần nhớ kĩ, về sau mà thấy Lãnh Vô Yên phải trốn đi! Không nên cảm thấy Lãnh Vô Yên là sư ton của Lý Nhiên, nàng sẽ đối xử bình đẳng với ngươi!!
Trải qua những chuyện năm đó, hắn đối với tính cách của Lãnh Vô Yên cũng đã hiểu được ít. Có thể dùng hai chữ để khái quát, đó chính là kiêu ngạo!
Không phải là kiểu rêu rao khắp nơi, kiêu ngạo với mọi người, mà là sự kiêu ngạo từ trong xương tủy, đúng nghĩa mà nói là kiểu’ không coi ai ra gì’!
Cho dù có là người thường hay đế cấp, trong mắt nàng đều giống nhau. Đáng phải giết, ánh mắt nàng cũng sẽ không nháy một cái!
- Nhưng mà...
Tiêu Thanh Ca do dự một chút, thầm nghĩ:
- Nếu như phu quân không nhận được thư của ta, bị Thịnh Diệp tính kế thì phải làm sao?
Lý Vô Thường cười nói:
- Ngươi yên tâm đi, tiểu tử Lý Nhiên kia rất tinh ranh, cho đến bây giờ đều là hắn đi tính kế người khác, chưa có người nào bj người khác tính kế cả? Nếu như chơi trò bày mưu tính kế, coi như là Thịnh Diệp cũng không có làm gì được hắn.
Lời này cũng là một lời nói thật.
Lý Nhiên cũng không phải là lần đầu tiên phát sinh ma sát với Thịnh Diệp, nhưng lần nào cũng chiếm được lợi ích từ trong tay của hắn, đã bao nhiêu lần Thịnh Diệp đã phải ngậm bồ hòn làm ngọt đã bao nhiêu lần!
- Lại còn sư tôn của hắn hộ tống, yên tâm đi, Thịnh Diệp không làm gì được hắn.