- Thánh Tử đại nhân, vị này chính là… ?
Nhãn thần của Thẩm Thấm cảnh giác hơn vạn lần.
Từ lúc nào mà trong tông môn lại xuất hiện một mỹ nhân tuyệt sắc giai nhân như vậy?
Nhìn nhãn thần của nàng, hẳn là hận không thể nuốt được Thánh Tử đại nhân vào mồm.
Lý Nhiên còn chưa lên tiếng, thiếu nữ đã cười híp mắt nói:
- Ta gọi là Thương Lam Xuy Tuyết, ngươi gọi ta Xuy Tuyết là được rồi.
- Xuy Tuyết? Danh tự này cũng dễ nghe quá đi chứ.
Thẩm Thấm cũng lễ phép mỉm cười.
- Nhìn ngươi cũng không quen mặt cho lắm, là đệ tử mới của U La Điện sao?
- Không phải a.
Thương Lam Xuy Tuyết nghiêng đầu nói:
- Ta là thê tử của Lý Nhiên.
- …
Nhất định là nghe lầm.
Thẩm Thấm dùng sức vô vỗ lỗ tai:
- Ngươi nói ngươi là thê tử của ai?
- Ta là thê tử của Lý Nhiên, Lý Nhiên là phu quân của ta!
Gương mặt Xuy Tuyết ửng đỏ, cười cười xấu hổ nói:
- Chúng ta là được Tổ Long chứng giám, sống suốt đời bên nhau.
- …
Thẩm Thấm chậm rãi quay đầu, ngữ khí cứng rắn:
- Thánh Tử đại nhân, lời nàng nói đều là thật sao?
Lý Nhiên quả đoán lắc đầu:
- Dĩ nhiên không phải.
Thẩm Thấm cau mày:
- Vậy vì sao nàng lại gọi ngươi là phu quân?
Lý Niên nhún nhún vai:
- Khả năng là đầu óc của nàng có vấn đề.
- Nàng vừa nói Tổ Long chứng giám là ai?
- Chỉ là một tên ngốc.
Nhắc đến việc này thì Lý Nhiên lại tức lên.
Vốn là muốn đặt một cái tên mà thôi, kết quả lại trở thành nghi thức Minh Huyết.
Liên kết kỳ diệu trói hai con người lại với nhau, hơn nữa vẫn chưa được sự đồng ý của hắn! Đây không phải là lừa gạt hay sao?
Tuy thiên tư và dung mạo của Thương Lam Xuy Tuyết đều tuyệt vời, ngay cả vóc người cũng có thể nói là hoàn mỹ… Nhưng đây là vấn đề tôn nghiêm!
Lý Thánh Tử hắn là người tùy tiện hay sao?
Thẩm Thấm hoài nghi nhìn lấy Lý Nhiên.
- Vậy vị cô nương Thương Lam này từ đâu mà ra? Chắc cũng không phải là từ trên trời rơi xuống chứ?
Lý Nhiên bất đắc dĩ nói:
- Kỳ thật ngươi cũng biết lai lịch của vị cô nương này, còn nhớ quả trứng mà sư tôn tặng ta hay không?
- Đương nhiên nhớ rõ.
Vừa dứt lời, Thẩm Thấm mới trợn tròn mắt:
- Ý ngươi không phải là…
- Không sai, nàng chính là quả trứng kia sau khi ấp nở.
- … hả?!
Nhìn thiếu nữ tóc trắng tuyệt sắc trước mặt, đầu óc Thẩm Thấm có phần ngẩn ra. Bên trong quả trứng còn có thể ấp người sao?
Hồi tưởng lại, Thương Lam Xuyên Tuyết lộ ra một nụ cười.
- Nếu không phải là phu đêm dùng Long Khí ngày đêm tưới ta, sợ rằng ta vẫn chưa thể nở sớm như vậy, thậm chí có thể sẽ chết trong lúc còn đang là bào thai.
- Cũng may phu quân đặt tên cho ta, nhận được tán thành của Tổ Long, chúng ta dùng nghi thức Minh Huyết trở thành đạo lữ. Huyết mạch tương liên, mệch cách gắn nhau, cả đời không thể tách ra.
Thường Lam Xuy Tuyết sùng bái nhìn lấy Lý Nhiên:
- Phu quân thực sự rất tuyệt.
Lý Nhiên bưng bít không mặt,
Thẩm Thấm tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
Thương Lam Xuy Tuyết nghiên đầu nhìn về phía Thẩm Thấm:
- Vị tỷ tỷ này, ngươi cũng thích Lý Nhiên hả?
- A… À?
Đột nhiên đặt câu hỏi, làm cho Thẩm Thấm không kịp chuẩn bị.
Đối mặt vơi con ngươi như thủy tinh của Thương Lam Xuy Tuyết, trong lòng nàng có hơi tức giận một chút, hình như là đối phương và mình đều giống nhau/
- Thích, vậy thì thế nào?
Khuôn mặt bé nhỏ của Thẩm Thấm đỏ bừng lên.
Tuy đã sớm bày tỏ cõi lòng với Lý Nhiên, nhưng bây giờ lại nói thẳng ra, trong lòng khó tránh vẫn sẽ cảm thấy xấu hổ.
- Ta biết ngay mà.
Thương Lam Xuy Tuyết xoa xoa mi tâm.
Do dự hồi lâu, rốt cuộc cũng đưa ra một cái quyết định gian nan.
- Tuy ngươi chỉ là một nhân tộc bình thường, không thể nào xứng với huyết mạch cao quy của phu quân, nhưng chỉ cần phu quân nguyện ý để ngươi bên cạnh chàng, ta cũng sẽ không làm khó ngươi.
Thương Lam Xuy Tuyết lộ ra vẻ khổ não nói:
- Ai bảo ta đây là người rộng lượng cơ chứ?
…
Lý Nhiên:
- …
- Thấp kém?
- Không làm khó ngươi?
Thẩm Thấm nắm chặt lòng bàn tay, Minh Kinh Tuyền Cơ Quang nhanh chóng vận chuyển, ánh sáng thánh khiết từ trong cơ thể tràn ra. Tiểu gia hỏa này thật sự là quá khinh người!
Rõ ràng là nàng tới trước!
Chân mày Thương Lam Xuy Tuyết nhíu lại:
- Còn muốn động thủ?
Trong con ngươi, Tử Hoa nở rộ, phía sau hiện liên Long Lân màu trắng, Long Uy khó lường làm cho khí thế áp đảo thêm mấy phần. Thẩm Thấm biết vậy nên dốc toàn bộ sức lực.
Nàng tuy có tiến bộ rất lớn, nhưng trước mặt Hoàng Long vẫn không thể kháng cự.
Nhưng dù vậy, không chiến mà hàng thì nàng không làm được. Thân thể mềm mại run rẩy, mồ hôi hột không một tiếng động mà chảy xuống.
Minh Kinh Tuyền Cơ Quang vận chuyển tới cực hạn, linh lực trong cơ thể đang điên cuồng tiêu hao, sắp đến giới hạn của nàng rồi.
- Sắp không kiên trì được nữa>
…
Thẩm Thấm dùng sức cắn chặt đôi môi.
- Lần này ta không thể để thua a!
Lúc nàng không thể kiên trì thêm nữa, một bàn tay ấm áp đỡ phía sau lưng nàng. Linh lực dung màu tràn vào kinh mạch, áp lực bị tiêu tán chỉ trong nháy mắt.
- Thánh Tử đại nhân?
Thẩm Thấm kinh ngạc quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy đồng tư Lý Nhiên lóe ra áng sáng màu bạc, khí tức mênh mông từ từ tràn ra.