Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch)

Chương 841 - Chương 841. Bắt Được Một Thổ Long Hoang Dã!

Chương 841. Bắt được một Thổ Long hoang dã! Chương 841. Bắt được một Thổ Long hoang dã!

Phù phù!

Thương lam Xuy Tuyết trực tiếp nằm trên mặt đất.

- Phu, phu quân…

Thương Lam Xuy Tuyết chật vật ngẩng đầu, thần tình từ ngạo nghễ trở thành kinh hoảng.

Nhãn thần của Lý Nhiên trở nên băng lanh:

- Ở trước mặt ta, còn dám ra uy với nữ nhân của ta?

- Thương Lam Xuy Tuyết, không phải là ta đã cho ngươi mặt mũi rồi hay sao?

Chơi thì chơi, nháo thì nháo.

Nếu dám làm càn, hắn tuyệt đối sẽ không khách khí!

Giữa Lý Nhiên và Thương Lam Xuy Tuyết xác thực có một sự ràng buộc nhất định, nhưng không có nghĩa là hắn sẽ dung túng đối phương làm mọi chuyện, trong lòng Lý Nhiên, Thẩm Thấm có một vị trí đặc thù.

Chỉ là một Tiểu Bạch Long vừa mới ra đời không lâu, hẳn là không thể so sánh với Thẩm Thấm.

Sắc mặt Thương Lam Xuy Tuyết tái nhợt, đã sợ hãi lại còn ủy khuất, cúi đầu nói:

- Ta biết sai rồi phu quân, ngươi đừng tức giận như thế được không?

Lý Nhiên hạ xuống uy áp.

- Qua đây xin lỗi A Thấm!

- Ồ…

Thương Lam Xuy Tuyết đứng lên, đi tới bên người Thẩm Thấm, ngập ngừng nói:

- Xin lỗi!

- Nói lớn lên một chút!

- Xin lỗi Thẩm Thấm tỷ tỷ! Ta không dám nữa!

Khóe miệng Thẩm Thấm hơi nhếch lên, cố nén đi nụ cười. Nhìn dáng dấp tội nghiệp của đối phương…

Thực sự rất buồn cười a!

Thương Lam Xuy Tuyết vô cùng ủy khuất.

- Phu quân thúi, làm gì nặng tay với người ta như thế… .

- Ta chỉ là hù dọa nàng một chút thôi, ta không phải thật sự muốn động thủ.

- Phu quân ta mang dòng máu cao quý như vậy, hết lần này đến lần khác thích nhân tộc thấp hèn như vậy, thật là làm cho… làm cho ta đau nhức mà.

Trong lòng nàng đang mặc niệm, trên mặt lại không dám biểu hiện ra ngoài.

Trong cơ thể Lý Nhiên có Chân Long Chi Khí.

Đối với nàng là người Long Tộc mà nói, chính là dòng máu cường đại áp chế, chỉ cần một ánh mắt cùng có thể khiến nàng quỳ xuống thần phục.

Nhưng cái này không mảy may ảnh hưởng đến việc nàng mến mộ Lý Nhiên. Long Tộc vốn là sùng bái kẻ mạnh.

Lý Nhiên càng cường thế, nàng lại càng thích.

Nhìn thấy cặp con ngươi nhàn nhạt màu bạc lóe lên phong thái Long Uy nồng nặc, hô hấp của Thương Lam Xuy Tuyết càng dồn dập, lặng lẽ kẹp chặt hai chân.

Lý Nhiên quay đầu nhìn về phía Thẩm Thấm:

- Vừa rồi không dọa ngươi sợ chứ?

- Thánh Tử đại nhân, ta không sao.

Gò má Thẩm Thấm ửng đỏ, trong lòng bất giác nhảy nhót.

Tuy bàn về thực lực, nàng không phải đối thủ của Thương Lam Xuy Tuyết, nhưng Lý Nhiên lại không do dự mà đứng về phía nàng. Cho nên nhìn thì có vẻ đã thua, nhưng thực tế đã triệt để giành chiến thắng.

Thương Lam Xuy Tuyết lúc này cũng đã ý thức được, Thẩm Thấm giữ vị trí quan trọng trong lòng Lý Nhiên, nàng điềm đạm đáng yêu nói:

- Tỷ tỷ, ta thực sự đã biết sai rồi, người tha thứ cho ta một lần có được không?

Thẩm Thấm nháy mắt:

- Ngươi cũng thích Thánh Tử đại nhân chứ?

- Đương nhiên.

Thương Lam Xuy Tuyết thừa nhận không chút do dự.

Thẩm Thấm thở dài, khổ não nói:

- Tuy ngươi là một con rồng, nhưng muốn Thánh Tử đại nhân đồng ý, ta đây sẽ thử cố gắng một phen vậy.

- Phốc.

Lý Nhiên suýt chút cười ra tiếng.

Lời kịch này nghe rất quen tai nha, không nghĩ tới Thẩm Thấm vẫn còn ghi thù trong lòng. Cả mặt Thương Lam Xuy Tuyết đỏ lên, cái miệng nhỏ nhắn tức giận muốn bắt đầu tranh cãi. Nhưng lại không có biện pháp gì.

Ai bảo phu quân mang huyết mạch cao quý, hết lần này tới lần khác lại thích đám nhân tộc thấp kém chứ? Tuy dáng dấp Thẩm Thấm đúng thực là đẹp mắt…

- Đa tạ tỷ tỷ.

Thương Lam Xuy Tuyết đen mặt thấp giọng hừ hừ.

Thẩm Thấm cười nói:

- Không sao, ai bảo ta đây có lòng tốt hay giúp người khác chứ?

Nhìn dáng vẻ đắc ý của đối phương. Thương Lam Xuy Tuyết nghiến răng nghiến lợi.

Đúng lúc này, nàng cảm nhận được cái gì đó, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn lại, ánh mắt hết sức kinh ngạc.

- Hơi thở này là …

- Rồng?

Bên ngoài núi Huyền Linh.

Theo thời gian trôi qua, La Mông càng lúc càng nôn nóng.

- Tại sao Hoàng Long còn không cảm nhận được? Chẳng lẽ khí tức Long Mạch ta phát tán ra quá yếu?

Hắn sợ hãi khiến cho Lãnh Vô Yên chú ý, vốn dĩ vẫn không dám làm ra động tĩnh gì quá lớn. Xem ra cần phải tăng thêm uy lực.

Trên mặt La Mông hiện ra miếng vảy màu vàng, tứ chi hóa thành hình thú, phía sau lưng chất sừng mọc dài ra dữ tợn, thoạt nhìn giống như một quái vật bán thú nửa người nửa rồng.

Long Uy phát tán cũng nặng thêm một bậc.

Không ngoài dự liệu, quả nhiên có hiệu quả.

Không lâu lắm, trong không khí hiện lên Vân Khí, theo sương mù dày đặc tan hết, sơn mạch nguy nga rộng lớn hiện lên trước mắt. Sắc mặt La Mông ngưng trọng lại.

Sơn môn mở ra!

Chỉ thấy một thân ảnh màu đen vụt qua không trung bay đến, trong thời gian ngắn ngủi đã xuất hiện trước mặt hắn. Là một người mặc áo đen Lão Ẩu.

Thân hình nhìn lọm khọm, dung mạo già nua khô khốc, dường như một cơn gió thổi qua có thể rời ra từng mảnh.

- Ở đây là cửa động U La Điện, người từ nơi nào dám đến đây càn quấy?

Ánh mắt Tôn trưởng lão băng lãnh.

Đầu năm nay, chưa có bất kỳ kẻ nào dám đến khiêu khích U La Điện?

La Mông không dám tùy tiện, chắp tay nói:

- Tiền bối hiểu lầm, ta không phải muốn tới đây để tìm phiền toái.

- Ổ?

Bình Luận (0)
Comment