Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch)

Chương 850 - Chương 850. Gió Nổi Lên, Cuộc Chiến Bảo Vệ Lý Nhiên!

Chương 850. Gió nổi lên, cuộc chiến bảo vệ Lý Nhiên! Chương 850. Gió nổi lên, cuộc chiến bảo vệ Lý Nhiên!

Việc phải làm bây giờ là xác định xem bao lâu có thể đi một lần.

- Xuy Tuyết.

- Ở đây.

- Cởi quần áo cho ta nhìn Minh Văn.

- Được!

Bạch Vân Phong

Dịch Thanh Lam ngồi trên đỉnh núi, ánh mắt không có tiêu cự nhìn về hướng bắc, mỗi ngày nàng đều ra đây ngồi một lúc.

Cứ như đang mong đợi cái gì, nhưng trong lòng lại không rõ ràng.

Nhìn đỉnh núi mờ mịt mây lại nhìn dây hồng buộc ở trên tay, nàng khẽ lắc đầu thở dài một tiếng

- Nghịch đồ, lâu vậy vẫn không liên lạc với ta… Chả nhẽ gặp chuyện gì?

Nhìn dây đỏ trên tay nàng cảm nhận Lý Nhiên vẫn đang an toàn.

Nhưung Dịch Thanh Lam vẫn có chút lo lắng.

Sở Linh Xuyên không làm việc theo lẽ thường.

- Muốn tìm một lý do để đến U La Điện?

Đúng lúc nàng đang do dự đột nhiên như nhận thấy chuyện gì, tinh thần trở nên nghiêm túc hẳn.

- Tới chỗ người khác làm khách, trước tiên cũng phải gõ cửa bái phỏng đây là lễ phép căn bản nhất.

Vừa dứt lời, trên hư không tràn lên Liên Y.

Một cô nương áo bào trắng đạp không bước ra.

- Gõ cửa? Bổn toạ chỉ biết phá cửa, Dịch đạo trưởng muốn thử chút không?

Quần áo Lãnh Vô Yên tung bay phần phật, chậm rãi hạ xuống đỉnh núi.

Cả hai người đều mặc quần áo trắng nhưng khí chật lại khác nhau hoàn toàn.

Lãnh Vô Yên dung mạo lãnh lệ, khí tức mạnh mẽ, mọi cử chỉ đều mang sự uy hiếp. Còn Dịch Thanh Lam mặt mày hời hợt, ánh mắt xa ca cách, có cảm giác xa cách phàm tục.

Hai người đều tuyệt sắc, đứng chung một chỗ cứ như Liên Hoa Tịnh Đế, hai người đều dùng ánh mắt xa cách nhìn đối phương, Dịch Thanh Lam cũng không tức giận, lắc đầu nói:

- Đều là tông chủ, tính khí còn tuỳ tiện như vậy, Lãnh chưởng môn tính khí kém quá.

- Tính khí?

Lãnh Vô Yên giễu cợt nói:

- Thế đạo này cá lớn nuốt cá bé, cứ nói chuyện bằng nắm đấm, thực lực không đủ thì mọi chuyện đều vô nghĩa.

Dịch Thanh Lam từ chối cho ý kiến.

Người này bây giờ là cường giả bậc nhất, nàng sớm đã kiêu ngạo thành quen rồi. Nhưng sự thật nàng cũng mạnh thật.

- Bần đạo lười cùng ngươi tranh luận, lần này đến có chuyện gì?

- Không có gì, bổn toạ đi Thành Vô Ương một chuyến, tiện thể đi qua đây.

Dịch Thanh Lam khẽ gật đầu.

Chuyện ở thành Vô Ương cũng quá lớn rồi, hấp dẫn ánh mắt cường giả khác cho nên đương nhiên nàng cũng biết.

Đánh Thịnh tộc thân tàn như thế ngoài Lãnh Vô Yên ra thì còn ai nữa.

Dịch Thanh Lam cau mày nói:

- Thịnh Diệp chết rồi?

- Chưa chết.

Lãnh Vô Yên nhàn nhạt nói:

- Chặt đứt một tay, chắc là đang trốn ở đâu dưỡng thương.

Dịch Thanh Lam gật đầu:

- Thế thì cũng không sao, không mất mạng là được.

Hai người ngữ khí tuỳ tiện.

Thịnh Diệp rõ ràng là đế cấp cường giả, Nhân Hoàng của giang sơn, nhưng trong miệng các nàng cứ như nói đến loại chó mèo gì không bằng. Lãnh Vô Yên liếc nhìn nàng nói thêm:

- Dịch đạo chưởng hình như lo lắng cho Thịnh Diệp?

Dịch Thanh Lam thản nhiên trả lời:

- Thịnh Diệp sống chết sao không liên quan tới bần đạo. Nhưng hắn dù gì cũng là thiên tử, liên quan đến bách gia, bây giờ chết trong tay ngươi thì thiên hạ sẽ đại loạn, đến lúc đó thì trăm dân lầm than.

Lãnh Vô Yên bĩu môi.

- Thiên hạ bây giờ đã đủ loạn rồi.

Dịch Thanh Lam nhịn xuống.

Sau đó lặng lẽ thở dài. Đúng là đã đủ loạn.

Long ấn suy yếu, Thiên Môn mở rộng, Di tộc xuất hiện, Đại Đế thì liên tiếp bị trọng thương… Tuy bão táp chưa đến nhưng cũng đã loạn thành một đoàn, đây mới là lúc thịnh thế sắp tới. Không biết sau này sẽ ra sao nữa.

Dịch Thanh híp mắt lại.

- Sau này Lãnh chưởng môn định thế nào? Muốn mượn loạn thế diệt trừ thống trị của Thịnh tộc, để U La Điện đứng đầu?

- Mất đi sự che chở của Long Khí, hoàng vị Thịnh tộc cũng đi đến con đường suy tàn. Chả cần bổn tọa động thủ. Còn cái gì mà đứng đầu.

Lời nói tuy tự phục, nhưng Dịch Thanh làm khó mà không công nhận rất đúng.

Dù nói là thực lực cá nhân hay toàn tông môn, U La Điện đúng là ổn nhất trong những đại tông môn.

Lãnh Vô Yên không hứng thú với quyền thế chứ không sớm đã tước lấy Vương quyền rồi, trở thành Nữ Đế uy nghiêm tứ hải.

Dịch Thanh Lam vẫn chưa hiểu:

- Vậy ngươi làm ra chuyện lớn như vậy để làm gì?

Từ sau đại chiến chính ma, Lãnh Vô Yên gần như không làm ra chuyện gì cả.

Nhưng gần đây lại liên tiếp làm ra chuyện lớn, chém Trần Uẩn Đạo đến mức nát cả đạo cơ.

Chém hoàng thành, chém đứt cả một tay của Thịnh Diệp.

Đây cũng không còn là cường thế đơn giản như vậy nữa.

Giữa ban ngày ban mặt bắt nạt người khác!

Lãnh Vô Yên hừ lạnh:

- Ai bảo bọn chúng dám có ý đồ với Nhiên Nhi?

- Ngươi nói Lý Nhiên?

Dịch Thanh Lam cau mày:

- Chuyện Trần Uẩn Đạo bần đạo cũng ở đó nên hiểu rõ, còn Thịnh Diệp thì thế nào mà chọc vào Lý Nhiên?

Lãnh Vô Yên tức giận nói:

- Hắn giật dây hai nữ nhi của hắn câu dẫn Lý Nhiên, đưa thư tình tới U La Điện!

- ???

Dịch Thanh Lam bối rối không kịp phản ứng.

Khi biết mục đích thật sự của Thịnh Diệp, con ngươi đang vân đạm phong kinh kia hoá thành băng lãnh.

- Vậy sao ngươi không giết hắn luôn? Nếu không muốn thì để bần đạo làm!

Dịch Thanh Lam động sát tâm rồi.

Thịnh Diệp coi trọng quyền thế bất chấp thủ đoạn, nếu thật sự muốn gây bất lợi cho Lý Nhiên thì sao?

Bình Luận (0)
Comment