Cái gì mà lo cho bách gia trăm họ, bây giờ đều quên hết.
Lãnh Vô Yên nói:
- Yên tâm, cho Thịnh Diệp mười lá gan hắn cũng không dám làm gì nữa.
- Hơn nữa bây giờ uy hiếp lớn nhất lại không phải bọn họ…
Dịch Thanh nghe xong thì sửng sốt.
- Uy hiếp? Uy hiếp gì?
Lãnh Vô Yên không nói chỉ đưa tay chỉ lên trời. Dịch Thanh mới hiểu ra, thần tình ngưng trọng.
- Chắc chắn chứ.
- Đã xác định.
Lãnh Vô Yên nói:
- Lần loạn thế này không giống trước kia, Long Khí đều bị Lý Nhiên hấp thu, trận Toả Long đương nhiên thành phế. Đương nhiên những kẻ ở trên sẽ không trơ mắt nhìn thế gian thoát khỏi khống chế.
Ánh mắt Dịch Thanh Lam băng lạnh.
- Bọn họ mà dám hạ giới, bần đạo cho họ đến mà không có về!
Lãnh Vô Yên lắc đầu:
- Kể cả Thần La Hạ Giới bổn toạ cũng không để tâm. Bổn toạ chỉ lo lắng một thứ duy nhất…
Tâm tư Dịch Thanh Lam thoáng thay đổi, bây giờ mới hiểu ra.
Vì giúp giữ vững trận Toả Long, những người này sẽ đi tìm nguyên nhân Long Khí biến mất, sẽ dễ dàng tìm ra Lý Nhiên.
- Đến lúc đó thể cục hỗn loạn, Bổn toạ không thể phân thân ra đến lúc đó ngươi phải đến bảo vệ Lý Nhiên.
Dịch Thanh Lam không chút do dự:
- Không cần ngươi nói bần đạo cũng sẽ làm.
Lãnh Vô Yên gật đầu.
- Bổn toạ tạo cho Lý Vô Thường đạo tắc hoàn chỉnh, không bao lâu nữa hắn sẽ đột phá,tuy chưa chắc bước được vào cảnh giới siêu phàm nhưng cũng coi như một bước tiến không nhỏ.
- Xem như thêm phần bảo vệ.
Chân mày Dịch Thanh Lam nhíu lại.
- Lý Vô Thường? Hắn yếu lắm mà?
Không phải nàng coi thường hắn mà hắn thực sự không có gì để chú ý.
Lãnh Vô Yên bất đắc dĩ nói:
- Những người khác đều có âm mưu riêng, chỉ có mấy người này là không tính toán gì. Bổn toạ nhất thời không nghĩ ra ai.
Dịch Thanh Lam trầm ngâm.
- Bần đạo có một người, thực lực còn mạnh mẽ.
- Ồ?
Lãnh Vô Yên hiếu kỳ:
- Ai?
Dịch Thanh Lam từ từ phun ra một cái tên:
- Sở Linh Xuyên!
- Đứa con gái điên đó hả?
Lãnh Vô Yên khoát tay.
- Nàng ta cả ngày say say tỉnh tỉnh có bao giờ làm việc theo cách bình thường, hơn nữa mối quan hệ giữa ta và nàng ta… không thể trông cậy vào nàng ta.
Dịch Thanh Lam lắc đầu nói:
- Sở Linh Xuyên lấy võ nhập đạo, trận Toả Long không ảnh hưởng nhiều tới nàng ta, với thực lực hiện tại tuy nói là không đặc biệt lắm.
- … Ít nhất… cũng không kém cảnh giới siêu phàm là mấy!
- Nếu có nàng ta ở đó, Nhiên Nhi sẽ bớt nguy hiểm hơn.
Lãnh Vô Yên do dự một lúc:
- Cái kia… Nàng ta chịu giúp bổn toạ sao?
Hai người là địch thủ nhiều năm với nhau.
- Ai nói là giúp ngươi?
Dịch Thanh Lam cười cười:
- Mặc dù hai ngươi chả ra gì với nhau, nhưng lại có chung quan hệ với Lý Nhiên.
- Đừng quên bọn họ cũng là thầy trò~
Biểu tình của Lãnh Vô Yên ngưng trọng sau đó có chút xấu hổ. Thiếu chút nữa quên mất.
- Cái tên nghịch đồ này giỏi nhất là chuyện đi khắp nơi bái sư!
Thần tình Lãnh Vô Yên nhẫn nhịn.
Thiếu chút là quên chuyện Lý Nhiên từng đến Vạn Kiếm Các nhận Sở Linh Xuyên làm sư phụ. Lãnh Vô Yên hơi xấu hổ lẩm bẩm:
- Tên nghịch đồ này giỏi nhất là đi khắp nơi bái sư, mà sư tôn lại toàn là nữ!
Mặt Dịch Thanh Lam cũng đỏ.
Nói lời này còn không phải nói cả nàng vào?
Lúc mới đầu ở đông hải, cùng Sở Linh Xuyên và Lý Nhiên ngủ với nhau, thiếu chút nữa bị Lãnh Vô Yên bắt được.
Tuy không có làm gì cả nhưng đến giờ vẫn như chuyện hoang đường.
Lãnh Vô Yên sờ cằm, suy nghĩ:
- Bổn toạ có cảm giác không đúng lắm, Sở Linh Xuyên tính tình nóng như vậy, từ trước tới giờ đều coi thường nam nhân, thế mà hết lần này tới lần khác lại coi trọng Lý Nhiên, chẳng lẽ cũng có chủ ý xấu gì?
- … …
- Ha ha!
Dịch Thanh Lam hắng giọng vội vàng ngắt lời:
- Lãnh chưởng môn bây giờ không phải lúc suy nghĩ chuyện này, thực lực Sở Linh Xuyên đủ mạnh, mà lại còn là sư tôn của Lý Nhiên… Nàng so với những người khác là lựa chọn tốt nhất.
- Đây cũng đúng, nhưng vẫn phải làm rõ trước đã. Bổn toạ không thể đi tìm nàng trước, cũng không thể chịu thua được.
- Được rồi, việc này giao cho bần đạo.
Dịch Thanh Lam bất đắc dĩ gật đầu.
Hai người này tính tình đều kiêu ngạo, ở chung một chỗ không qua vài câu là muốn đánh nhau, chuyện này phải do nàng đứng ra làm chủ mới được.
- Chuyện kia, hay là cho Lý Nhiên tới Bạch Phong Vân mấy ngày? Ngươi đừng hiểu lầm, bần đạo chỉ muốn bảo vệ hắn cho tốt.
Ngữ khí của Dịch Thanh Lam tuỳ ý nhưng đôi mắt lại nhìn chằm chằm Lãnh Vô Yên. Mong đợi và khẩn trương.
Đã lâu rồi nàng chưa thấy Lý Nhiên, trong lòng thật sự rất nhớ.
Lãnh Vô Yên cũng không nghĩ nhiều mà nói:
- Chuyện này sau hẵng nói, bây giờ còn chưa phải lúc.
- Được rồi.
Dịch Thanh Lam hơi có chút mất mát, nhưng cũng không thể làm gì.
Nhìn Lãnh Vô Yên một cái.
- Bây giờ ngươi ở cảnh giới gì?
Dịch Thanh Lam lắc đầu.
- Bần đạo cũng không rõ.
- Trong các mức phân chia cảnh giới, đế cấp cũng coi như vượt đỉnh, vượt qua là đến ba cấp của Nguyên Khải Sơ.
Sau đó thì được gọi chung là ‘Nhập Thánh Siêu Phàm’
Nhưng cấp này chỉ có trong truyền thuyết.