Thương Lam Xuy Tuyết vừa muốn đi thì bị Lý Nhiên gọi lại.
- Này ta còn chưa được thể nghiệm cảm giác cưỡi rồng.
- À?
Nàng cười cười đỏ mặt nói.
- Phu quân… muốn cưỡi ta?
- Có thể chứ?
- … .Cũng không phải không thế.
Thân thể Thương Lam Xuy Tuyết hoá thành rồng, phủ phục bên Lý Nhiên, móng nhỏ ôm mặt, ồm ồm nói:
- Phu quân lên đây đi…
… …
Lý Nhiên không khách khí, xoay người cưỡi lên.
Long Lân màu bạc băng lạnh, điều chỉnh lại tư thế ngồi ở chỗ thư thái nhất.
- Đi thôi.
Lý Nhiên đưa tay cầm sừng rồng, nhưng khoảng cách xa nên đành đưa tay cầm một mảnh Long Lân.
Mảnh Long Lân kia ở sau cổ, so với các mảnh khác không giống nhau, lại có màu kim sắc nhàn nhạt.
Thương Lam Xuy Tuyết toàn thân cứng đờ, nhẹ nhàng run rẩy lắp bắp nói:
- Phu quân, đo là nghịch lân, không thể, không thể nắm!
- Ồ, biết rồi.
Lý Nhiên buông tay ra.
Hắn không suy nghĩ nhiều, chỉ coi đó là nhược điểm của Long Tộc. Thương Lam Xuy Tuyết thở phào làm Long Lân nổi lên như sóng, giấu mảnh Long Lân kim sắc kia vào trong, sau đó hướng về tông môn bay đi.
…
Núi Vô Tương.
Trong đại điện, Tần Như Yên khoanh tay lạnh mặt nhìn Liễu Tầm Hoan.
- Ta nói sư tôn có được không vậy, nửa tháng rồi còn không có tin tức.
Liêcu Tầm Hoan đau đầu lúng túng nói:
- Ha ha, có thể do Lãnh chưởng môn bận rộn chưa nhìn thấy thư?
- Không nhìn thấy?
Tần Như Yên xoa trán.
Nếu nhớ không lầm, thư xin bái tông đã viết hơn mười bức. Kết quả đều bặt vô âm tín.
Hiển nhiên đối phương không thèm trả lời Liễu Tầm Hoan.
- Sư tôn, ngày không thấy mất mặt, nhưng Hợp Hoan Tông không thể mất thể diện vậy được.
- …
Vẻ mặt bất đắc dĩ của Tần Như Yên.
Sau khi Liễu Tầm Hoan biết mối quan hệ của nàng và Lý Nhiên, bắt đầu có tính toán ‘Ý đồ xấu’. Lấy danh nghĩa ‘Bái tông’ để đưa nàng đi U La Điện bồi dưỡng tình cảm với Lý Nhiên.
Kết quả Lãnh Vô Yên còn chả thèm trả lời hắn. Hiển nhiên chả coi Liễu Tầm Hoan ra gì.
- Mất mặt?
Mặt già của Liễu Tầm Hoan đỏ lên, hừ hừ nói:
- Nam chưa cưới nữ chưa gả, có gì mà mất mặt? hơn nữa ngươi cũng thích Lý Nhiên mà?
- Đúng là đệ tử thích Lý Nhiên, nhưng ngài phải nghĩ theo tình huống thực tế chứ?
- U La Điện cấm đệ tử yêu đương và kết hôn.
Tần Như Yên lắc đầu:
- Ngài làm thế này là đối đầu lộ liễu với Lãnh Vô Yên đó.
Liễu Tầm Hoan cười cười:
- Đồ đệ ngốc, ngươi thì hiểu gì, lệnh cấm này đối với người khác có tác dụng còn với Lý Nhiên chả có nghĩa gì.
- Ồ?
Tần Như Yên nghe vậy thấy hiếu kỳ:
- Sao sư tôn nói vậy?
Liễu Tầm Hoan chắp tay sau lưng thẳng thắn nói:
- Lý Nhiên là ai, ngươi còn rõ hơn ta, không nói những chuyện hắn làm, chỉ riêng trong thành Vô Ương đã có vài vị hôn thê!
- Với tính cách của Lãnh Vô Yên, làm sao cho phép chuyện đó xảy ra?
- Lại còn thế nào?
- Tiêu Thanh Ca không những sống tốt, hơn nữa còn hay đến ở Lý phủ nữa!
Tần Như Yên cau mày.
- Sư tôn có ý… Lãnh chưởng môn ngầm cho phép?
- Tất nhiên là vậy.
Liễu Tầm Hoan lại nói:
- Lý Nhiên thiên phú tuyệt đỉnh, phía sau còn có ba vị đế cấp sư tôn. Cái lệnh cấm kia có là gì.
Tần Như Yên gật đầu.
- Cũng có đạo lý.
Liễu Tầm Hoan mặt đầy vẻ tự tin:
- Chỉ cần ngươi xác lập quan hệ với Lý Nhiên, Lãnh Vô Yên vì ái đồ cũng sẽ không làm gì ngươi, thậm chí quan hệ Hợp Hoan Tông và U La Điện sẽ tiến thêm một bước.
Nhìn thấy dáng vẻ hưng phấn, Tần Như Yên cười lạnh.
- Sư tôn tính hay thật.
Tuyệt đối không xuống tay với nàng?
Lãnh Vô Yên tung hoành cả đời, tay nắm quyền sinh sát. Đến Trần Uẩn Đạo còn bị chém, thì sao có thể làm việc theo lẽ thường.
Tần Như Yên mặc dù là thánh nữ của Hợp Hoan Tông, nhưng trong mắt hắn cũng chỉ là quân cờ để lợi dụng. Chết thì thôi, không chết thì càng tốt.
Tần Như Yên đương nhiên hiểu rõ chuyện này.
Liễu Tầm Hoan ngẩn ra, sau đó thở dài thấp giọng nói:
- Ta biết ngươi nghĩ ta thế nào… Nhưng ta đâu nghĩ ra cách nào hay hơn.
- Từ khi Hoan Hỉ Lão tổ chết tông môn trên dưới bất an, sao với các tông khác Hợp Hoan Tông không mạnh, bây giờ lại triệt để rơi vào thế hạ phong.
- Bây giờ đại cục thay đổi, đại thế sắp đến, đến hoàng cung Vô Ương cũng bị chém tan tác, ai biết ngày mai còn xảy ra việc gì?
- Hiện tại các đại tông môn đều đóng của, chỉ mong có thể tự bảo vệ lấy thân, nếu không ôm đùi U La Điện, sợ rằng tương lai… Ai~…
Tần Như Yên đương nhiên rõ ràng.
Hợp Hoan Tông mặc dù là ma giáo đại tông, nhưng công pháp và chiến đấu không phải thế mạnh của bọn họ. Tổng quát thực lực thì không mạnh.
Chưa nói tới đã từng có nội chiến.
- Cho nên vì tông môn, sư tôn dùng tính mạnh đệ tử để đánh cược?
- Hả?
Liễu Tầm Hoan lắc đầu:
- Đây đâu phải chỉ vì tông môn, cũng là vì ngươi mà.
Tần Như Yên hoang mang:
- Vì ta?
- Ngươi tự biết cơ thể ngươi là thể chất gì, bên ngoài kia vô số người mơ ước. Vì bây giờ có Hợp Hoan Tông sau lưng không ai dám làm gì, nhưng Hợp Hoan Tông sụp đổ thì sao?
- Vi sư nghĩ lâu rồi, trừ ta ra, cả thế gian này cũng chỉ có Lý Nhiên mới bảo vệ được ngươi.