Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch)

Chương 870 - Chương 870. Tần Như Yên Tới!

Chương 870. Tần Như Yên tới! Chương 870. Tần Như Yên tới!

- Tiểu Nguyệt vẫn xinh đẹp như vậy, tính khí lại càng lúc càng lớn, về sau muốn tìm một long nhân bầu bạn cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Hiếm khi có thể thấy Thương Lam Nguyệt có chút xấu hổ, quay đầu qua nói:

- Đại ca cũng đừng trêu chọc ta nữa.

Ở trước mặt Long Ảnh, một chút tia bá đạo cùng ngạo khí hai người cũng không có, tựa như là con nít nhu thuận giống nhau.

Lúc này, Thương Lam Nguyệt nghĩ tới điều gì, nghi ngờ nói:

- Đại ca, ngươi mới vừa nói nhân tộc kia đã cưới con gái của ngươi? Đây rốt cuộc là chuyện gì?

Thương Lam Vô Cực cau mày nói:

- Đúng vậy, đại ca, ngươi không phải là hồ đồ chứ? Tiểu tử kia tuy có thể biến hóa thành hình rồng nhưng hắn tuyệt đối là nhân tộc!

Người làm sao có khả năng cùng rồng kết làm bầu bạn chứ?

Long Ảnh nói:

- Ta không có hồ đồ, Lý Nhiên đúng là phu quân của Xuy Tuyết, hơn nữa còn là kẻ đã được công nhận của Tổ Long.

- Đúng rồi, Thương Lam Xuy Tuyết chính là nữ nhi của ta, danh tự này cũng là ban đầu Lý Nhiên cho nàng.

- Cái, cái gì?!

Hai người trong mắt tràn đầy chấn động. Đặt tên?

Nói cách khác hai người đã hoàn thành nghi thức minh huyết? Cái này hoàn toàn vượt xa khỏi nhận thức của bọn họ. Thân hình Long Ảnh mờ nhạt, thanh âm có chút uể oải.

- Ta được huyết hà nuôi dưỡng, nếu không phải vậy sợ rằng ý chí còn lại không thể chống đỡ đến khi Lý Nhiên trở về… .

Thương Lam Nguyệt phục hồi lại tinh thần.

- Hắn còn có thể trở về?

Long Ảnh buông giọng:

- Hy vọng là như thế.

- Người này có Đại Khí Vận, trong người mang Long Khí, Long Châu, Long Miện, vận mệnh Long Tộc của chúng ta đã cùng hắn hòa cùng một nhịp thở.

- Nếu là hắn đã trở về, các ngươi phải đối với hắn khách khí một chút, ngàn vạn lần không nên khiến hắn tức giận!

- Nhớ kỹ, Lý Nhiên là khách quý của Long Tộc!

Nói xong, Long Ảnh liền bay lên không, nhập vào huyết hà đỏ thắm phía xa xa.

- ???

Thương Lam Vô Cực tiếng nói có chút khô khốc. Khách quý?

Đùa gì thế!

Không khí an tĩnh một hồi lâu, Thương Lam Vô Cực lẩm bẩm nói:

- Vậy lỗ tai ta đây có phải nghe nhầm rồi không?

Thương Lam Nguyệt liếc mắt nhìn hắn:

- Không chỉ như vậy, xem ý tứ của đại ca, lần sau nhân gia có muốn quất ngươi, ngươi cũng phải chủ động đưa mặt tới cho hắn đánh?

Thương Lam Vô Cực:

- ...

Núi Huyền Linh, núi Lạc Tuyết.

Trong phòng, Lý Nhiên trì hoãn tâm thần, nhìn thấy bày biện quen thuộc xung quanh, ý thức của mình đã về tới hạo thổ. Nhớ tới những chuyện xảy ra vừa rồi, hắn vẫn còn có chút hoảng hốt.

Tuy chỉ có thời gian ba nén nhang ngắn ngủi, nhưng sự tiến triển của tình hình quá mức trầm bổng chập trùng, làm cho hắn có loại cảm giác khi bừng tỉnh đã cách nhau cả một đời.

Thánh Long, Hoàng Miện, Long Châu...

Thân phận của Lý Nhiên cũng từ kẻ địch của Long Tộc, biến thành ‘con rể’ của Thánh Long.

Vừa nghĩ tới ‘cha vợ’ muốn vào ở trong thân thể của mình, hắn cũng cảm giác có chút lạ lùng.

- Tính ra, giúp Thánh Long không chỉ giúp ta cải tạo đan điền, còn đưa Hoàng Quan cùng Long Châu cho ta, nếu không phải là giúp hắn một chút thì thực sự không thể nào nói nổi.

Lý Nhiên lắc đầu.

Nói như thế nào cũng là phụ thân của Thương Lam Xuy Tuyết, cũng không thể mở mắt trừng trừng mà nhìn ý chí đối phương tiêu tán chứ? Hơn nữa chuyện này đối với chính hắn mà nói, cũng coi như là một chuyện tốt.

Tuy thực lực Thánh Long mười phần không còn một, nhưng nếu bàn về nhãn giới cùng kiến thức, sợ rằng toàn bộ Huyền Giới không người nào có thể sánh kịp. Điều này có thể trợ giúp Lý Nhiên nhanh chóng dung nhập Huyền Giới, cũng sẽ không đến mức gây nên nghi ngờ cho người khác.

Ngoại trừ cái đó ra, bởi vì nguyên nhân xuất phát từ Thương Lam Xuy Tuyết, hắn đã cùng Long Tộc trói chung một chỗ, nếu Thánh Long có thể nhìn ra thân phận của hắn, những kẻ địch trong Long Tộc kia cũng hoàn toàn có thể nhìn ra được.

Luân Hồi Cảnh là một trong những nơi hung hiểm nhất trên thế giới.

Tuy bình quân thực lực cũng không rõ ràng lắm, nhưng từ trên người của Thương Lam tộc là có thể nhìn ra, thực lực của Chí Cường Giả là cực kỳ kinh khủng, hoàn toàn không phải là điều mà hạo thổ đế cấp có thể so sánh được.

Giữ Thánh Long ở bên người, coi như là có nhiều hơn một lá bài chí mạng. Mà Lý Nhiên cũng không cần lo lắng là chính mình sẽ bị ‘Giám thị’.

Có Kim Châu tồn tại, hắn tùy thời đều có thể phong bế cảm giác của Thánh Long, chỉ cần một ý niệm trong đầu là có thể nhốt đối phương vào bên trong Tiểu Hắc Ốc.

- Cũng không biết hắn có thể chống đỡ được đến lần gặp mặt sau hay không...

Lý Nhiên nhéo cằm.

Nhìn trạng thái của Long Ảnh, hiển nhiên là không thể kéo dài được quá lâu.

Nhưng Minh Văn truyền tống có hạn chế, mỗi hai mươi bốn canh giờ mới có thể truyền tống lại một lần. Trong hai ngày này, ngoại trừ chờ đợi ra thì không có bất kỳ biện pháp nào khác nữa.

- Phu quân?

Ngay tại thời điểm hắn đang suy tư, bên tai truyền đến thanh âm của Thương Lam Xuy Tuyết.

Lý Nhiên phục hồi lại tinh thần, chỉ thấy nàng chớp ánh mắt long lanh như nước, khuôn mặt nàng tò mò nhìn hắn.

- Làm sao vậy?

Thương Lam Xuy Tuyết cắn ngón tay, chân mày bắt đầu hơi hơi nhíu lại.

Bình Luận (0)
Comment