- Không có gì, chỉ là cảm giác được phu quân đã trở nên mạnh mẽ hơn... Ân, khí tức cũng thay đổi, hơi thở của long tộc dường như càng đậm thêm?
Nàng cũng không nói lên được cụ thể là xảy ra biến hóa ở đâu, nhưng lại luôn cảm thấy Lý Nhiên trở nên càng thêm thân thiết. Dường như thật sự giống như đồng loại với nhau.
Lý Nhiên nói:
- Ta vừa rồi đã nhìn thấy phụ thân của nàng.
- Phụ thân của ta?
Thương Lam Xuy Tuyết nghe vậy liền sửng sốt, sau đó lắc đầu nói:
- Tuy ta chưa từng thấy qua phụ thân, nhưng qua huyết mạch có thể cảm giác được, bên trong không gian thế giới này căn bản cũng không có hơi thở của người.
Nàng cũng không biết Thánh Long có thật sự là đã chết hay không, nhưng cảm giác trong huyết mạch sẽ không gạt người, chỉ cần là ở cùng một thế giới, vô luận cách nhau bao xa cũng có thể cảm ứng được đối phương.
Lý Nhiên không giải thích nhiều, nâng tay phải lên, lòng bàn tay toát ra Sí Liệt quang.
Trước ánh nhìn rung động soi mói của Thương Lam Xuy Tuyết, đỉnh đầu Tam Xoa Hoàng Quan chậm rãi xuất hiện trên không trung.
- Đây là...
Khuôn mặt Thương Lam Xuy Tuyết toát lên vẻ không thể tin được.
Mặc dù không biết thứ này là gì, nhưng nàng từ trên thân nó cảm nhận được hơi thở mãnh liệt của Long Khí, nhất là ở viên Kim Châu bên trên Hoàng Quan này, giống hệt như Thánh Long đích thân tới đây!
Thương Lam Xuy Tuyết nuốt một ngụm nước bọt.
- Phu quân, ngươi lấy được thứ này từ nơi nào?
- Cha nàng cho ta.
Nhìn thấy khuôn mặt nàng hiện lên dáng vẻ không hiểu, Lý Nhiên cũng không biết nên giải thích như thế nào.
- Nói ra rất dài dòng, mấy ngày nữa ngươi sẽ biết.
Đuổi Thương Lam Xuy Tuyết mơ mơ màng màng đi, Lý Nhiên ngồi xếp bằng, nội thị đan điền. Tiểu thế giới bên trong đan điền đã cơ bản thành hình.
Được sự giúp đỡ của Thánh Long, Long Khí đã trở nên thật sự ngưng tụ, sơn mạch trên mặt đất giống như đúc với thế giới thật.
Ở phía ‘núi Thương Lam’, nhánh cây kia đang khẽ đung đưa, Kim Diệp không ngừng thăng cấp, diện tích ốc đảo đang chậm rãi mở rộng.
Lý Nhiên đồng thời cũng có thể cảm giác được, dường như chất dinh dưỡng được sinh ra, đang không ngừng tẩm bổ máu thịt của hắn. Nhất là huyết mạch bên trong Huyết Ma Chi Lực, dưới ảnh hưởng của Kim Diệp trở nên càng thêm thuần túy.
- Đây rốt cuộc là cái gì ?
Lý Nhiên tập trung tâm thần, nhưng vẫn như cũ không mảy may có cách nào có thể nhìn thấu được. Xem ra chỉ có thể chờ đợi Thánh Long tới giải thích cho hắn mà thôi.
Lần này so với lần trước đi đồng hoang huyết sắc, Lý Nhiên thu hoạch tương đối khá, dùng đầy bồn đầy bát để hình dung cũng không có gì là quá đáng.
Ngoại trừ lá cây kim sắc thần bí, Thánh Long mốc tộc cùng Long Châu ở ngoài, bản thân hắn cũng đột phá đến Hợp Đạo Cảnh giới.
- Cuối cùng làm Hợp Đạo nữa à.
Khóe miệng Lý Nhiên nhếch lên một nụ cười.
Đề thăng thực lực cũng chỉ là thứ yếu, hắn nhớ kỹ sư tôn đã từng nói, đây cũng là động lực lớn nhất khiến hắn khắc khổ tu luyện.
- Chẳng lẽ còn không biết xấu hổ mà nói muốn bắt đầu sinh hoạt không biết thẹn kia?
Lý Nhiên nhéo cằm, vẻ mặt cười xấu xa:
- Phỏng chừng sư tôn cũng không nghĩ ra ta có thể đột phá nhanh như vậy chứ?
Nghĩ vậy, hắn cũng ngồi không yên, trực tiếp đứng dậy rời khỏi gian phòng, chuẩn bị đi núi La Sát tìm sư tôn ôn chuyện một chút.
- Vừa lúc có thể cho nàng niềm vui bất ngờ.
Bắc Địa.
Hai bóng người lơ lửng giữa không trung, nhìn chăm chú vào sơn mạch dưới chân thương mang Huyền Linh.
... …
Tần Như Yên thấp giọng nói:
- Sư tôn, chúng ta đã đến nơi rồi.
Liễu Tầm Hoan gật đầu:
- Ta biết.
Tần Như Yên hỏi:
- Tiếp theo nên làm gì ? Chúng ta trực tiếp đi vào sao?
Liễu Tầm Hoan từ trong lòng xuất ra một Phong Ngọc Hàm, chính là Lãnh Vô Yên hồi âm cho hắn.
- Phong thư này chính là giấy thông hành, ngươi dùng linh lực kích hoạt nó, tự nhiên sẽ có người mang ngươi đi vào.
Ồ...?
Tần Như Yên mới phản ứng kịp tiếp nhận phong thư.
- Sư tôn ngươi không đi cùng ta sao?
Liễu Tầm Hoan nhếch mép một cái.
- Bái tông là sự tình của đệ tử, ngươi chừng nào thì gặp qua chưởng môn tự mình bái tông? Làm vậy thì Hợp Hoan Tông ta mặt mũi để nơi nào?
Tần Như Yên vẻ mặt hoài nghi nói:
- Sư tôn, ngươi không phải là sợ rồi chứ?
- Nói bậy!
Liễu Tầm Hoan vung ống tay áo.
- Ta dù nói như thế nào cũng là năng lực đế cấp, sợ hãi? Đùa gì thế....
Lời còn chưa nói hết, chỉ thấy Tần Như Yên giơ ngọc hàm lên, thanh âm kèm theo linh lực truyền ra thật xa:
- Tông chưởng môn cùng thân truyền Thánh Nữ đến đây bái tông, bái kiến U La Điện!
- ???
- Ngược lại ngươi cũng không sợ.
Nhìn thấy mây mù tán đi, cửa Huyền Linh sơn chậm rãi hiện ra, Liễu Tầm Hoan nuốt một ngụm nước bọt, vội vàng nói:
- Gì đó, vi sư mắc đái, liền đi trước một bước, không có việc gì thì tận lực đừng gọi ta!
Sau đó thân hình lóe lên, trực tiếp biến mất vô ảnh vô tung giống như trong lòng bàn chân có bôi dầu. Tần Như Yên bưng bít khuôn mặt.
Sư tôn chuồn nhanh như vậy, thật đúng là có chút mất mặt...Mới chỉ có...
Tần Như Yên thở dài.
Sư tôn nhát cáy như thế, thật đúng là quá mất mặt.