Mặc dù Lý Nhiên chưa nắm giữ lực lượng của Hoàng Miện, tuy nhiên lại có thể làm cho cả sinh linh Bắc Địa sinh lòng hồi hộp. Lý Nhiên còn muốn tế xuất cành khô Kim Diệp, trong không trung đột nhiên dâng lên cảm giác nguy cơ mãnh liệt.
Tựa hồ tại nơi đây sử dụng Kim Diệp, biết sẽ mang đến tai nạn không thể nào đoán trước được. Vì vậy hắn tập trung ý chí, không tiếp tục phóng thích năng lượng.
- Tôn trưởng lão, ngươi xem ta đây rốt cuộc là cái đạo gì?
- Ừm? Người đâu?
Lý Nhiên nháy nháy tròng mắt màu tím, nhìn chung quanh một lần, lúc này mới phát hiện người quỳ dưới đất. Hắn vẻ mặt vô cùng nghi hoặc nói:
- Tôn trưởng lão, ngươi quỳ trên mặt đất thiên ma?
- … .
Tôn trưởng lão cả người run rẩy, sắc mặt trắng bệch, khó nhọc nói:
- Thánh, Thánh Tử, thu thần thông a!
Tôn trưởng lão sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, nhìn Lý Nhiên ngồi xếp bằng trên không trung, trong ánh mắt tràn đầy chấn động không thế xua tan. Sau Hợp Đạo, chính là Độ Kiếp.
Giả sử tu hành đến Độ Kiếp Đỉnh Phong, thành công vượt qua Lôi Kiếp, liền có cơ hội chứng đạo đại đạo. Đến lúc đó có thể gọi là đế cấp đại năng!
Có thể tu hành đến Hợp Đạo Cảnh, ở hạo thổ tuyệt đối xem như là cường giả, mặc dù ở bên trong đỉnh cấp tông môn,... ít nhất... cũng có thể làm hộ pháp nội môn.
Nhưng đối với Tôn trưởng lão mà nói thì lại khác.
Thành tựu U La Điện Tam Triều Nguyên Lão, tận mắt chứng kiến ba nhiệm chưởng môn quật khởi mà chết, thực lực đã đến cảnh giới quỷ thần khó lường.
Đừng nói Hợp Đạo, coi như là Độ Kiếp Đỉnh Phong, ở trong mắt nàng cũng hoàn toàn không đáng chú ý. Có thể Lý Nhiên bất quá mới vừa Hợp Đạo, lại có thể cho nàng áp lực lớn như vậy!
- Hơi thở này...
Giọng nói Tôn trưởng lão phát khô một trận.
Hơi thở này mạnh mẽ bá đạo, coi như ở trên người Lãnh Vô Yên cũng chưa từng thấy qua, tựa hồ là tồn tại siêu nhiên kinh khủng nào đó, là đả kích chỉ duy nhất đến từ thiên ngoại!
- Thánh Tử, chỉ tới đây thôi.
Thanh âm nàng run nhè nhẹ.
Chật vật như vậy, cũng không phải là Lý Nhiên mạnh bao nhiêu, mà là một loại áp chế đến từ sâu trong linh hồn. Hơn nữa chẳng biết tại sao, trong lòng luôn luôn chứa nỗi sợ hãi cùng hồi hộp không rõ ràng.
- Thánh Tử làm thế nào lại có Long Uy mạnh như vậy?
- Được rồi.
Lý Nhiên thu liễm khí tức.
Bốn Tôn Pháp Tướng chậm rãi lui lại, ẩn vào trong hư không, trên đầu Tam Xoa Hoàng Quan cũng hóa thành từng chút kim quang tiêu tán đi. Không khí quanh mình khôi phục như thường, mặt trời ban nãy đã chìm xuống cũng một lần nữa xuất hiện lại trên bầu trời.
Tôn trưởng lão lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, cả người vô lực co quắp trên mặt đất. Quần áo phía sau lưng đã bị mồ hôi lạnh làm cho ướt sũng nước.
Lý Nhiên hạ xuống ở trước mặt nàng, nghi ngờ nói:
- Tôn trưởng lão, ngươi quỳ trên mặt đất thiên ma?
Tôn trưởng lão sắc mặt đỏ lên, không biết nên trả lời như thế nào.
Nàng chưa bao giờ thất thố như vậy, huống chi còn là ở trước mặt đệ tử bản tông...
- Khụ khụ
Tôn trưởng lão hắng giọng một cái, giả vờ tự nhiên nói:
- Không, không có gì, lão thân vừa rồi chỉ là chợt có cảm ngộ, muốn ngay tại chỗ tu luyện một hồi mà thôi.
Lý Nhiên không nghi ngờ gì, cười nói:
- Thật sao? Vậy chúc mừng Tôn trưởng lão. Được rồi, ta đây đến tột cùng là dung hợp đạo tắc gì? Mong rằng Tôn trưởng lão giúp ta giải thích nghi hoặc.
- Cái này hả...
Tôn trưởng lão lúng túng nói:
- Lão thân tạm thời vẫn không thể xác định, nếu không hay là chờ chưởng môn trở lại hẵng nói tiếp.
Hợp Đạo, là chỉ thần hồn dung hợp đại đạo.
Sau khi tiến nhập cảnh giới này, thần hồn sẽ cứng cỏi đến mức không gì sánh được, có thể thoát ly nhục thân tự mình tồn tại hồi lâu mà không tiêu tán. Cũng chỉ có đến cảnh giới này rồi, mới có thể chân chính sử dụng thần hồn công phạt chi đạo.
Mà uy lực của thần hồn công phạt, không chỉ được quyết định bởi cường độ của thần hồn, mà đối với dung hợp đạo tắc cũng có quan hệ phi thường lớn. Dưới tình huống bình thường, một người chỉ có thể dung hợp một loại đạo tắc.
Có thể Lý Nhiên cũng là một ngoại lệ...
Thần hồn của hắn đã có Thôn Phệ Vạn Vật Ý, lại có Thần Thánh Trang Nghiêm Tín Ngưỡng chi lực, còn mang theo Vô Thượng Long Uy bễ nghễ vạn vật.
Tôn trưởng lão cũng không hiểu, vì sao khí tức của một người lại có thể phức tạp như vậy.
Nếu để cho nàng biết, Lý Nhiên kỳ thực còn không có sử dụng hết toàn lực, phỏng chừng cằm sẽ rơi trên mặt đất.
Lý Nhiên bất đắc dĩ nói:
- Được rồi, cũng không biết sư tôn khi nào mới có thể trở về.
Một thời gian dài không cùng sư tôn thân cận, trong lòng hắn xác thực tưởng niệm đến lợi hại. Còn có Thanh Lam sư tôn cùng Linh Xuyên sư tôn... Lý Nhiên khe khẽ thở dài.
Nếu như ba vị đại lão này có thể chung sống hoà bình thì tốt rồi.
Hắn cúi đầu nhìn về phía sợi dây đỏ trên cổ tay.
- Cũng rất lâu rồi không tìm Thanh Lam sư tôn tán gẫu, phỏng chừng người này sẽ đang hờn dỗi đây.
Gần nhất tuy hắn một mực ở trong tông môn, nhưng xảy ra rất nhiều chuyện, xác thực là có không để tâm tới Thanh Lam sư tôn. Lý Nhiên đưa tay gãi gãi sợi dây đỏ.
- Thanh Lam sư tôn, có đó không.