Tâm tư Đế cấp đại năng, há là người ngoài có thể suy đoán được?
- Mặt khác, Cực Tây Chi Địa truyền đến tuyến báo, tựa hồ là từ Tử Vong Hắc Duyên có động tĩnh, cụ thể vẫn còn đang trong điều tra.
- Tử Vong Hắc Chiểu....
Mâu quang Dịch Thanh Lam hơi lóe lên.
- Bọn họ cũng không kiềm chế được?
- Xem ra Lãnh Vô Yên nói không sai, dị động lập tức phải bắt đầu rồi!
Nàng trầm tư trong khoảng khắc, ánh mắt yên tĩnh nói:
- Được rồi, vi sư đã biết, không có những chuyện gì khác thì ngươi đi xuống trước đi.
Lâm Lang Nguyệt cũng không lập tức rời khỏi.
Dịch Thanh Lam hỏi:
- Còn có chuyện gì sao?
Lâm Lang Nguyệt nói:
- Căn cứ biểu hiện Cực Tây Chi Địa tuyến báo, Tần Như Yên hôm nay đã đi U La Điện...
Dịch Thanh Lam nghi ngờ nói:
- Tần Như Yên? Hợp Hoan Tông Thánh Nữ kia? Nàng đi U La Điện làm cái gì?
- Nghe nói là bái tông, hơn nữa còn là được Lãnh chưởng môn đồng ý.
- Bái tông?
Dịch Thanh Lam cau mày.
Đây cũng không phải là giống phong cách của Lãnh Vô Yên. Ma nữ này đến cùng muốn làm cái gì?
Nhìn thấy dáng vẻ Lâm Lang Nguyệt muốn nói lại thôi, Dịch Thanh Lam nhíu mày nói:
- Ngươi có ý kiến gì cứ nói thẳng đi.
Lâm Lang Nguyệt cúi đầu nắm lấy ngón tay, thấp giọng nói:
- Sư tôn, ta cũng muốn đi U La Điện bái tông.
- Ừm?
Dịch Thanh Lam nghe vậy sửng sốt:
- Ngươi là truyền nhân chính đạo, đi U La Điện bái cái gì tông?
Lâm Lang Nguyệt khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ, tội nghiệp nói:
- Ta đây muốn gặp Lý Nhiên nha...Đều đã lâu không gặp...
Chân mày Dịch Thanh Lam cuồng loạn một trận.
- Ngươi cho rằng bần đạo không muốn sao!
Dịch Thanh Lam xoa xoa mi tâm.
- Ngươi cho rằng bần đạo không muốn?
- Bần đạo cũng đã lâu lắm rồi chưa thấy Nhiên Nhi!
Đều do Lãnh Vô Yên, phòng bần đạo giống như phòng tặc, nói như thế nào bần đạo cũng là một trong các sư tôn của Nhiên Nhi... Đương nhiên, cái này đều là lời trong lòng của nàng, không có khả năng nói ra được.
Dịch Thanh Lam lắc đầu, ánh mắt yên tĩnh nói:
- Lang Nguyệt, ngươi dù sao cũng là chính đạo đệ tử, đi Ma Môn bái tông còn ra thể thống gì?
- Huống hồ U La Điện đang nằm ở nơi đầu sóng ngọn gió, ánh mắt ở đây đều nhìn chằm chằm vào Bắc Địa đang sở hữu cường giả, nếu như loại thời điểm này ngươi đến đó, nhất định sẽ bị người ta lên án.
Nàng là nói thật.
Thiên Xu Viện có thể sẽ bị đội lên cái mũ là tư thông Ma Môn.
Lâm Lang Nguyệt hỏi ngược lại:
- Không phải Lý Nhiên vẫn là Thánh Tử ma đạo đấy sao, sư tôn không phải vẫn thu hắn làm học trò?
- Hai cái này có thể xem là một chuyện sao?
Dịch Thanh Lam nhăn mặt nói:
- Thế nhân ai dám nghị luận bần đạo? Nhưng ngươi không giống vậy, nếu là ngươi có quan hệ cùng Lý Nhiên bị đưa ra ánh sáng, sợ rằng chính đạo rất khó chứa chấp ngươi.
Lâm Lang Nguyệt kiên định nói:
- Ta không sợ!
- Ngươi....
Hô hấp Dịch Thanh Lam bị kiềm hãm.
Nhìn thấy dáng vẻ kiên định kia của ái đồ, trong lúc nhất thời cũng có chút đau đầu. Kỳ thực nàng cũng là có tư tâm.
Dù sao Lý Nhiên cùng Lâm Lang Nguyệt đều là hai chi của nàng...
- Nếu như hai người này đi gần quá, chính cô ta phải nên làm tự xử như thế nào?
- Sư tôn, van cầu ngươi ~
Lâm Lang Nguyệt loạng choạng nắm cánh tay Dịch Thanh Lam, làm nũng nói:
- Không phải bái tông cũng được, nếu không ngươi lén đưa ta đến?
Dịch Thanh Lam cười khổ không đắc đạo:
- Ngươi làm như U La Điện là hậu viện của nhà ngươi sao, muốn đến thì đến?
Không có sự đồng ý của Lãnh Vô Yên, ai có thể bước trên Huyền Linh sơn nửa bước?
- Vậy ngươi liền cùng Lãnh chưởng môn thương lượng một chút nha.
- Nha đầu nhà ngươi, không cố gắng tu hành, suốt ngày đều suy nghĩ cái gì?
Lâm Lang Nguyệt nghiêm túc nói:
- Ta đây cũng là vì tu hành a, Lý Nhiên là Thiên Đạo Quan Tưởng của ta, nếu như thời gian dài không thấy được hắn, sẽ ảnh hưởng đạo tâm vững chắc của ta.
...
Dịch Thanh Lam thập phần bất đắc dĩ. Vì tu hành?
Lời nói này nói ra chính ngươi cũng tin sao?
Bất quá không nói tới những chuyện khác, Lý Nhiên đúng là Thiên Đạo Quan Tưởng của Lâm Lang Nguyệt, nếu như hai người thời gian dài ngăn cách hai nơi, đối với tu hành của Lâm Lang Nguyệt sẽ có chút ảnh hưởng.
Dịch Thanh Lam do dự một chút, bất đắc dĩ nói:
- Mà thôi, bần đạo hỏi ý Lãnh Vô Yên một chút, nếu như nàng đồng ý ngươi liền đi a.
- Cảm ơn sư tôn!
Lâm Lang Nguyệt nhảy cẫng lên hoan hô, suýt chút nữa là nhảy dựng lên.
Nhìn thấy dáng vẻ hưng phấn của nàng, Dịch Thanh Lam nhéo cằm, trong lòng âm thầm suy nghĩ:
- Chưa tính đến việc Lãnh Vô Yên không đồng ý, nếu như đồng ý, bần đạo liền lấy lý do lo lắng cho đệ tử làm lý do đi cùng, như vậy vừa có thể theo dõi hắn, vừa có thể nhìn thấy Nhiên Nhi...
- Ừm, bần đạo thật là một thiên tài!
...
Đông Hải, Vạn Kiếm Các. Trong lầu các mang phong cách cổ xưa.
Sở Linh Xuyên ngồi trên ghế, trong tay vuốt vuốt bầu rượu, lại một chút tâm tình uống rượu cũng không có.
- Gần đây Lãnh Vô Yên gây ra động tĩnh không nhỏ, nhiều năm như vậy không có ra tay, một khi ra tay chính là thủ đoạn lôi đình.