Cũng chính là cái gọi là Linh Châu.
Trong Linh Châu ẩn chứa Thuần Âm Cực Xá khí độ, cái này đối với chính cơ thể Tần Như Yên không có tác dụng gì, nhưng đối với những người khác mà nói nhưng là lợi ích cực lớn.
Người mang ‘Trọng Bảo’ như vậy khó tránh khỏi sẽ có người mơ ước. Tần Như Yên vẫn thận trọng bảo hộ cùng với chính mình.
Thể chất giống như của nàng, ngoại trừ trong tông môn lác đác có mấy người, cũng chỉ có duy nhất một mình Lý Nhiên biết. Tần Như Yên đã sớm quyết định giao Linh Châu cho hắn.
Chỉ bất quá một mặt là không có thời cơ thích hợp, về phương diện khác cũng là bởi vì tu vi chỉnh bản thân nàng còn chưa đủ thâm hậu. Tu vi càng cao, âm xá khí độ bên trong Linh Châu lại càng mạnh mẽ, khi đó lợi ích của người thu nạp cũng càng lớn.
Linh Châu cả đời chỉ có thể tăng dư một lần, Tần Như Yên nghĩ hết khả năng để cho Lý Nhiên trợ giúp lớn nhất, do vậy một mực nỗ lực tu hành tăng cao tu vi.
Bây giờ luận về cảnh giới, đã đạt về thê đội thứ nhất, hầu như có thể xem là ngang hàng với Lâm Lang Nguyệt. Vốn tưởng rằng đã trôi qua lâu như vậy, Lý Nhiên hẳn là quên hết những việc này rồi.
Dù sao nữ nhân bên cạnh hắn nhiều như vậy...Không nghĩ tới người này vẫn luôn vững vàng nhớ kỹ.
- Ta mới không muốn cho ngươi!
Tần Như Yên đỏ mặt nũng nịu nhẹ nói:
- Ai bảo trước đây ngươi đột nhiên chạy mất, ném ta ở tửu lâu một mình?
Lý Nhiên lắc đầu:
- Sự tình đó vốn dĩ là có nguyên nhân, còn không phải là do Thanh Lam sư tôn...
- Ai?
- Khụ khụ, không có gì.
Lý Nhiên suýt chút nữa nói lỡ miệng.
Tần Như Yên sâu kín trợn mắt liếc hắn một cái.
- Ngươi đã có lão bà Long Tộc, còn băn khoăn Linh Châu của ta làm gì?
- Sự tình nói xong cũng không thể đổi ý, Tần Thánh Nữ không phải là muốn nói mà không giữ lời chứ?
- Ta cứ nói không giữ lời, ngươi có thể làm gì ta?
Nhìn dáng vẻ nàng tự sân tự oán, Lý Nhiên không khỏi thở dài. Đây là vẫn còn ăn giấm chua a.
Thương Lam Xuy Tuyết nhìn hai người, ánh mắt hắc bạch phân minh chớp chớp.
Là một Long Tộc mới sinh ra không lâu, phương diện kinh nghiệm tình cảm của nàng hầu như là số không, nhưng dù sao vẫn có thể nhìn ra hai người này quan hệ không cạn.
Nghĩ đến chắc là cùng một dạng quan hệ giống Thẩm Thấm không khác lắm.
- Đây chính là hồng nhan tri kỷ sao?
- Một Thẩm tỷ tỷ, hiện tại lại tới một Tần Thánh Nữ, xem ra phu quân rất yêu thích nhân tộc đây.
Thương Lam Xuy Tuyết cắn ngón tay, trong lòng đột nhiên toát ra một loại cảm giác nguy cơ.
Phu quân, dường như không chỉ là một đại quân của một mình nàng.
Bạch Vân Phong.
Nơi ở của chưởng môn.
Dịch Thanh Lam ngồi trên ghế, ánh mắt không có tiêu cự, không biết đang suy nghĩ cái gì.
- Sư tôn, sư tôn?
- Ừm?
Dịch Thanh Lam phục hồi tinh thần lại.
Chỉ thấy Lâm Lang Nguyệt vẻ mặt nghi hoặc nhìn nàng.
- Sư tôn, ngươi đang suy nghĩ gì đấy? Đệ tử vừa rồi gọi ngươi rất nhiều lần ngươi cũng không nghe thấy.
Sắc mặt Dịch Thanh Lam có chút không tự nhiên, vô ý thức bưng bít sợi dây đỏ trên cổ tay, lắc đầu nói:
- Không có gì, chỉ là thất thần mà thôi. Khụ, ngươi tìm vi sư có chuyện gì?
Lâm Lang Nguyệt cũng không nghĩ nhiều, nói:
- Hôm nay là thời gian sư tôn truyền đạo, các đệ tử đều ở phía sau đại điện rồi.
- Truyền đạo?
Dịch Thanh Lam phất tay một cái.
- Để cho bọn họ tản đi đi, vi sư hiện tại không có cái tâm tình này.
Lâm Lang Nguyệt hơi sững sờ, ân cần nói:
- Sư tôn là gặp phải chuyện gì không vui rồi sao?
Dịch Thanh Lam lắc đầu.
- Ngược lại cũng không phải, chỉ là tu hành gặp phải bình cảnh, kế tiếp sẽ phải bế quan một đoạn thời gian.
- Tu hành bình cảnh?
Lâm Lang Nguyệt có chút hoang mang.
Đế cấp không đã là cảnh giới tối cao rồi sao?
Làm như Bạch Vân Phong chi chủ, tồn tại một trong tối cường đại hạo thổ, sư tôn còn có cái bình cảnh gì đáng nói? Trong lòng Dịch Thanh khe khẽ thở dài.
Vừa mới lúc Lãnh Vô Yên tới chơi, để lộ ra nhiều tin tức, để cho nàng trong lúc nhất thời khó có thể hoàn toàn tiêu hóa được. Trong đó quan trọng nhất là, Lãnh Vô Yên không ngờ kinh tu hành đến Thần Khiếu cảnh!
Dịch Thanh đã tiếp thu được hệ thống tu hành hoàn chỉnh, tự nhiên biết hai chữ ‘Thần Khiếu’ này ý vị như thế nào. Hạo thổ đạo tắc là không hoàn chỉnh, sau khi tu hành đến cực hạn rất khó tiến thêm được nữa...
Mà ở loại trạng thái gian nan này, Lãnh Vô Yên cư nhiên có thể gắng gượng tu thông Thần Khiếu! Quả thực khoa trương tột cùng!
- Bần đạo vẫn cho là mình và nàng tương xứng, ai có thể nghĩ đối phương đã sớm đạt cảnh giới này...
Dịch Thanh lắc đầu, nội tâm lần đầu tiên cảm nhận được thất bại.
Nàng tu hành là Vô Tình Chi Đạo, vốn không nên bị ngoại vật tác động làm cho mệt mỏi, cũng sẽ không có bất kỳ tâm tình tiêu cực nào.
Nhưng là dựa theo thuyết pháp của Lãnh Vô Yên, sự tình Long Khí biến mất chẳng mấy chốc sẽ gây nên chú ý cho thượng giới, đến lúc đó hạo thổ sẽ đối mặt với nguy cơ cực kỳ nghiêm trọng.
Vì bảo hộ Lý Nhiên, nàng nhất định phải mau chóng vượt qua cảnh giới mới. Nghĩ vậy, Dịch Thanh Lam liền hận không thể lập tức bắt đầu bế quan. Lâm Lang Nguyệt ngược lại cũng không suy nghĩ nhiều.