Lý Nhiên nhún nhún vai:
- Không sai.
Tiếng nói Tần Như Yên căng lên.
Thiếu nữ tóc trắng này thực lực không tầm thường, khí chất siêu phàm, vốn tưởng rằng là thiên kiêu đích truyền của đại tông môn nào đó, không nghĩ tới đối phương căn bản không phải là người!
Long Tộc?
Hai chữ này sẽ rất ít nghe người ta nhắc tới.
Trong lịch sử hạo thổ liên quan tới Long Tộc vẫn không có định luận, dù cho là bên trong đỉnh cấp tông môn cũng tìm không được một tia một hào tin tức, tựa hồ giống như đã bị người nào tận lực xóa đi.
Mà những nhóm siêu cấp đại năng đó, đối với lần này cũng giữ kín như bưng.
Duy nhất có thể xác định là, ở thời kỳ Thượng Cổ, trong hạo thổ quả thật có Long Tộc tồn tại, hơn nữa còn là chủng tộc có địa vị cường thịnh ngang với nhân tộc.
Nhưng bởi vì biến cố nào đó, giữa đêm tất cả đều biến mất vô ảnh vô tung. Đến nay... ít nhất... mấy nghìn năm chưa từng có bất cứ tin tức gì.
Vậy mà hiện giờ, trước mắt mình có một con rồng thực sự đang đứng?
Tần Như Yên nhìn về phía Thương Lam Xuy Tuyết, cau mày nói:
- Ngươi thật sự là rồng?
Mặc dù biết Lý Nhiên sẽ không lừa gạt mình, nhưng cái này dù sao cũng là sinh vật trong truyền thuyết, nhất thời trong nửa khắc khó tránh khỏi có chút không thể nào tiếp thu được.
Thương Lam Xuy Tuyết lười trả lời, khẽ hít một cái, miếng vảy trắng như tuyết theo cổ lan tràn đến toàn thân.
Ở trước cái nhìn rung động soi mói của Tần Như Yên, hóa thành một Bạch Sắc Cự Long tuyết trắng khỏe mạnh, thân thể thon dài quanh co hầu như chất đầy cả phòng.
Long Uy không ai bì nổi làm cho không khí xao động một trận.
- Thật đúng là Long!
Mắt hạnh Tần Như Yên trừng tròn vo.
Thương Lam Xuy Tuyết khôi phục hình người, chắp tay sau lưng biểu tình thập phần ngạo kiều.
Lý Nhiên buông tay nói:
- Lúc này ngươi dù sao cũng nên tin chứ?
- Ừm...
Tần Như Yên phục hồi tinh thần lại, gật đầu, chậm rãi nói:
- Tin.
- Vậy là tốt rồi.
- Sở dĩ ngươi chán ghét thiên kiêu nhân tộc, là do đã bắt đầu xuống tay với Long Tộc rồi hả?
- ...À?!
Tần Như Yên siết nắm tay, thấp giọng nói:
- Bây giờ là Long Tộc, sau này sẽ là yêu ma quỷ quái gì nữa? Sẽ không thật sự là Hồ Ly Tinh luôn chứ?
Lý Nhiên suýt chút nữa phun một ngụm máu ra ngoài. Đây là cái gì với cái gì a!
Trọng điểm quan tâm của người này cũng quá kỳ quái rồi!
- Ta cũng đã nói rồi, đó chỉ là hiểu lầm thôi!
- Vậy rốt cuộc ngươi có phải là phu quân của nàng hay không?
- Cái này...Theo một ý nghĩa nào đó, cũng tính là đúng.
- Vậy không được!
Tần Như Yên xẹp cái miệng nhỏ nhắn, nói:
- Thực sự là càng ngày càng hoang đường, không được, ta phải nói với Kiếm Ly một tiếng!
Nhắc tới trên đời có ai có thể trị được Lý Nhiên, ngoại trừ mấy vị đế cấp sư tôn kia, cũng chỉ có Tiêu Thanh Ca cùng Nhạc Kiếm Ly.
Bởi vì thứ quan hệ nào đó, Lý Nhiên đối với hai người này là không có biện pháp nào...Nhìn thấy đáng vẻ bất đắc dĩ của hắn, Tần Như Yên trong lòng ủy khuất vô cùng.
Hai người đã lâu không gặp, nàng vốn là đầy cõi lòng chờ mong, kết quả không biết từ đâu xông đến một nữ tử Long Tộc, bất quả chỉ là vừa mới ở chung mấy ngày liền cùng hắn gọi phu thê tương xứng.
- Ta quen biết hắn lâu như vậy, cũng đã trải qua mấy lần sinh tử, quan hệ lại còn không tiến triển nhanh bằng một con rồng!
Trong lòng Tần Như Yên càng thấy chua xót, trong con ngươi tràn đầy sương mù, viền mắt có hơi phiếm hồng.
- Ngươi đừng khóc a!
Lý Nhiên nhất thời luống cuống tay chân.
Yêu nữ này từ trước đến nay đều là ngang ngược bất chấp, bất cần đời, chưa từng thể hiện qua dáng dấp nhu nhược như vậy?
- Mất đi người nhà vẫn nỗ lực tu hành, chính là muốn sớm ngày giao Linh Châu cho ngươi, ngươi đã cùng ta rồi lại còn muốn cùng một con rồng khác nói chuyện yêu đương ? Lý Nhiên đáng chết, ta cũng không tiếp tục để ý đến ngươi nữa!
Tần Như Yên thanh âm nghẹn ngào, nước mắt giống như từng hạt trân châu rơi xuống.
- Linh Châu?
Lý Nhiên nghe vậy sửng sốt:
- Sở dĩ ngươi lần này qua đây, không phải tới bái tông, mà là vì cho ta Linh Châu?
Tần Như Yên ý thức được tự mình nói lỡ miệng, vội vàng che miệng, mặt nổi lên đỏ ửng.
Lý Nhiên khóe miệng nhấc lên một nụ cười.
- Tốt lắm Tần Thánh Nữ, thì ra là ngươi một mực đang có ý đồ xấu với ta?
Tần Như Yên phồng hai gò má:
- Phi, ta làm gì có!
Ánh mắt Tần Như Yên hoảng hốt, không dám đối diện cùng Lý Nhiên.
- Xong, nói lỡ miệng...Sự tình Linh Châu hắn vẫn luôn nhớ kỹ?
Trước đây Hợp Hoan Tông xảy ra nội loạn, Hoan Hỉ lão tổ phái người truy đuổi nàng hạ sát, sau đó kết quả được Lý Nhiên cứu. Chính là trải qua lần kia, làm cho Tần Như Yên hiểu rõ ràng tâm ý của mình.
Đồng thời cũng nói bí mật lớn nhất của mình cho đối phương biết.
Thể chất nàng hết sức đặc thù, chính là Tố Nữ Lưu Ly Thể trong truyền thuyết, cùng Thẩm Thấm Xá Nữ Linh Tủy Thể giống nhau y hệt. Chỉ là một cái do trời sinh, một cái kia do Lý Nhiên ban cho.
Người sở hữu Tố Nữ Lưu Ly Thể, tốc độ tu hành hơn người bình thường mấy lần, hơn nữa theo tu hành không ngừng tăng lên, trong cơ thể sẽ nuôi dưỡng ra Lưu Ly Bảo Châu.