Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch)

Chương 878 - Chương 878. Tần Như Yên Ăn Giấm Chua!

Chương 878. Tần Như Yên ăn giấm chua! Chương 878. Tần Như Yên ăn giấm chua!

Lý Nhiên nghi ngờ nói:

- Đã lâu không gặp.... Ngươi tại sao lại ở chỗ này vậy?

- Ta phụng sư tôn chi mệnh đến đây bái tông, lãnh chưởng môn cũng đã đồng ý rồi.

- Bái tông? Sư tôn còn đồng ý?

Lý Nhiên càng thêm khó hiểu.

U La Điện tuy một trong tám đại tông môn, nhưng quan hệ cùng với những tông môn khác thập phần xa lánh, loại chuyện bái tông như vậy càng là chưa bao giờ có.

Không nghĩ tới lần này sư tôn cư nhiên sẽ đồng ý?

- Sư tôn đến cùng là muốn làm gì?

Lý Nhiên nhéo cằm, âm thầm trầm tư.

Gần đây Lãnh Vô Yên rất là khác thường, cả người trở nên đặc biệt bận rộn, tựa hồ đang âm thầm trù bị cho cái gì...Làm cho hắn có loại cảm giác gió thổi mưa giông trước cơn bão.

Lúc này, Tần Như Yên nhìn hắn, ngữ khí u oán nói:

- Nếu không phải lần này đến bái tông, ta còn không biết Lý thánh tử lại vui kết lương duyên nữa nha.

- Ừm?

Lý Nhiên phục hồi tinh thần lại.

- Ngươi là đang muốn nói cái gì?

Tần Như Yên hất càm lên chỉ về Thương Lam Xuy Tuyết

- Nàng không phải gọi ngươi là phu quân sao? Xin hỏi đây cũng là thiên kiêu của tông môn nào, hoặc là tiểu thư của gia tộc nào?

- Nàng?

Lý Nhiên cảm thấy nhức đầu:

- Nàng không phải là đệ tử tông môn...Xem như là nhặt được đi.

Kỳ thực Long Đản là Trần Uẩn Đạo lấy được, sau khi giao dịch cho Minh Kính thượng nhân, lại bị sư tôn đoạt trở về. Nhưng trong sự tình này lại rắc rối phức tạp, thật không biết nên giải thích như thế nào cho phải.

Tần Như Yên gật đầu, cười lạnh nói:

- Không hổ là Lý thánh tử, tùy tùy tiện tiện cũng có thể nhặt được lão bà trở về, ngươi cũng coi như được lắm đấy!

Lý Nhiên:

- ...

- Khụ khụ.

Đối mặt với anh mắt u oán của Tần Như Yên, Lý Nhiên hắng giọng một cái, lúng túng nói:

- Ngược lại cũng không thể nói như vậy, chuyện này nói ra rất dài dòng, không phải ba câu vài lời có thể nói rõ ràng được...

Tần Như Yên lắc đầu:

- Có cái gì mà không thể nói rõ ràng? Lý thánh tử chỉ cần trả lời ta một vấn đề, nàng và ngươi đến cùng là quan hệ như thế nào?

- Hứ, phu quân, ngươi nhanh nói cho nàng biết, hai ta là quan hệ như thế nào?

Thương Lam Xuy Tuyết vẻ mặt chờ mong.

Lý Nhiên nuốt một ngụm nước bọt.

Cái này trả lời thế nào?

Cũng không thể nói Thương Lam Xuy Tuyết là tọa kỵ của hắn chứ ?

Tuy hắn cùng tiểu Mẫu Long này quen biết cũng không phải lâu, cũng chưa nói tới yêu thích bao nhiêu, nhưng cũng không thể phủ nhận là, giữa hai người quả thật có ràng buộc sâu đậm.

Huống hồ phụ thân Thánh Long của nàng còn đối với hắn có ân tình...

Nhưng nếu là thành thật trả lời, lấy tính cách tính khí của Tần Như Yên, còn không biết là muốn ồn ào tới mức nào. Toi mạng rồi a!

Lý Nhiên do dự một hồi, đưa mắt về phía khán giả đang đứng bên ngoài sân.

- Việc này A Thấm cũng biết, nếu không để cho nàng tới giải thích đi?

Lý Nhiên vừa nói, một bên điên cuồng nháy mắt.

Tần Như Yên quay đầu nhìn về phía Thẩm Thấm.

- Thật sao? Cái kia A Thấm ngươi nói một chút, hai người bọn họ là quan hệ như thế nào?

Đối mặt với ánh mắt cầu xin giúp đỡ của Lý Nhiên, Thẩm Thấm thở dài, nói:

- Cái này còn phải nói sao? Thánh Tử đại nhân từ trước đến nay bác ái, hồng nhan tri kỷ nhiều một chút là chuyện rất bình thường, Tần Thánh Nữ hẳn là cũng phải chậm rãi làm quen dần đi.

- ???

Vẻ mặt Lý Nhiên đầy dấu chấm hỏi.

Này là cũng muốn làm lộn xộn cái gì?

A Thấm từ trước đến nay ngoan ngoãn hiểu chuyện nhất, làm sao đột nhiên thay đổi âm dương quái khí rồi?

Cái miệng nhỏ nhắn của Thẩm Thấm dẩu lên, thì thầm trong lòng:

- Hanh, để cho ngươi hái hoa ngắt cỏ, lần này ta mới không thèm giúp ngươi nữa...

Tần Như Yên gật đầu nói:

- Đúng vậy, xem ra là ta lắm mồm.

Nghe các nàng kẻ xướng người hoạ, Lý Nhiên xoa xoa mi tâm.

- Được rồi, đừng làm rộn khiến mọi người không được tự nhiên, chờ chút ta sẽ giải thích rõ tiền căn hậu quả..

Tần Như Yên quay đầu qua, ngữ khí ê ẩm nói:

- Không cần, ta và Lý thánh tử lại không có quan hệ gì, không cần thiết phải giải thích cùng ta...Nha!

Lời nàng còn chưa nói hết, đột nhiên thân thể nhẹ bẫng một chút, trực tiếp bị Lý Nhiên khiêng đứng lên.

- Ngươi làm gì thế? Nhanh thả ta xuống!

Tần Như Yên không ngừng giãy dụa.

- Còn không thành thật?

Chân mày Lý Nhiên cau lại, giơ tay lên trực tiếp chụp được. Ba!

Một thanh âm thanh thúy vang lên, Tần Như Yên rốt cuộc cũng an tĩnh.

Nàng ghé vào đầu vai Lý Nhiên, dùng sức cắn môi, khuôn mặt đỏ ửng.

- Đồ lưu manh!

Lý Nhiên lơ đễnh, ngược lại hắn cũng không phải là lần đầu tiên động thủ.

Hắn đi tới trước mặt Thẩm Thấm.

- Ngươi muốn tự mình trở về, hay là còn muốn ta động thủ?

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Thẩm Thấm ửng đỏ, lắp bắp nói:

- Ta, tự ta trở về...

- Hanh, còn không trị được các ngươi…

Lý Nhiên khiêng Tần Như Yên rảo bước tiến vào đại môn, Thẩm Thấm cúi đầu nhắm mắt theo đuôi theo ở phía sau. Đám người đều đi hết sạch, Thương Lam Xuy Tuyết mới phục hồi tinh thần lại.

- Phu quân, chờ ta một chút!

Trong thư phòng.

Tần Như Yên chỉ vào Thương Lam Xuy Tuyết, vẻ mặt kinh ngạc nói:

- Ngươi nói cái gì ? Nàng, nàng lại là...

Bình Luận (0)
Comment