Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch)

Chương 886 - Chương 886. Máu Thủy Tổ!

Chương 886. Máu Thủy Tổ! Chương 886. Máu Thủy Tổ!

Việc hắn làm ở huyết sắc haong nguyên, theo lý mà nói, chúng Long ở đó rất căm hận hắn, nhưng bởi vì Thánh long can thiệp, lại thêm hắn biến ảo thành rồng, mới miễn cưỡng được xem là ‘xa lạ’.

- Theo tiến độ này mà nói, không biết ngày tháng năm nào mới có thể đạt tới tôn kính a.

Lý Nhiên thở dài một hơi.

Không nói những người trong Long tộc, rvẻn vẹn hai huynh muội Thương Lam Vô Cực là đã hận hắn đến mức muốn ăn tươi nuốt sống rồi…

- Ài, bây giờ cũng không có cách nào khác, đợi gặp được Thánh long rồi hẵn tính.

Cũng may nhiệm vụ này không có thời hạn, không làm được cũng không có hình phạt nghiêm khắc nào vậy nên hắn cũng không cso bất kì áp lực tâm lý nào. Vừa mới chuẩn bị nhìn phần thưởng nhiệm vụ, đọt nhiên bên tai có tiếng gió phần phật vang lên, còn kèm theo trận trận hòa hét.

- Có địch!

- Có địch tập kích!

- Bảo hộ Thánh Tử đại nhân!

Lý Nhiên mờ mịt mở mắt ra.

Chỉ thấy một chân trời đen kịt, trưởng lão và bọn thủ vệ của tất cả đỉnh núi ở U La Điện đều bay vút tới, bóng ma u ám che đậy tia sáng, ngay cả chủ phong Ảnh Vệ cũng bị kinh động.

Cầm đầu là Tôn trưởng lão dẫn người bay tới.

Nàng cảnh giác nhìn ngó hai phía:

- Thánh tử, địch nhân đâu?

Lý Nhiên nghi ngờ nói:

- Địch nhân gì?

Tôn trưởng lão giải thích:

- Mới vừa rồi, hộ tông đại trận vang lên cảnh báo, e rằng có địch nhân tập kích, mấy người lão thân cũng cảm nhận được trên Lạc Tuyết sơn có một cổ khí tức kinh khủng, giống như là từ Di tộc man hoang…

Kỳ quái, đối phương sao có thể đột phá độ tông đại trận? Chẳng lẽ là Thổ Long kia âm thầm bố trí đại trận?

- …

Lúc này Lý Nhiên mới phản ứng được, chắc là động tĩnh từ hoàng miện gây ra quá lớn.

Nhìn thấy trận địa sẵn sàn đón địch, trưởng lão có Phong đều chạy đến đây, hắn lúng túng sờ mũi một cái:

- Cái kia… Các ngươi hiểu lầm rồi, cũng không có địch nhân gì cả, vừa rồi chẳng qua là ta đang tu luyện mà thôi.

- Tu luyện?

Tôn trưởng lão nghe vậy thì sửng sốt.

Các trưởng lão sau lưng thì liên tục lắc đầu.

- Không có khả năng a.

- Khí tức hung hãn vừa rồi là từ Man Hoang, tuyệt đối là dị tộc kinh khủng nào đó.

Vẻ mặt mọi người thập phần ngưng trọng.

Luồng khí tư hư huyễn lại chân thực, tựa hồ là đến từ nhân vật cao tầng khủng bố, đến bây giờ vẫn để lại sự sợ hãi trong lòng bọn họ.

Mà Tôn trưởng lão lại nghĩ tới điều gì, biểu tình trở nên hơi kì quá.

Nàng trầm mặc một lát sau, nói:

- Xem ra là bọn ta sinh ra ảo giác, được rồi, bọn ta không làm phiền Thánh Tử nữa.

Các trưởng lão nghe vậy thì đều ngẩn người ra.

- Tôn trưởng lão?

- Cái này không thể qua loa như vậy…

Mấy vị trưởng lão còn muốn nói, tôn trưởng lão vung lên ống tay áo, không nhịn được mà nói:

- Lão thân nói ảo giác thì chính là ảo giác! Đi , đi!

- Cái này…

Đám người do dự một chút, đành rời đi.

Mặc dù trong lòng có nghi ngơ, nhưng dù sao cũng là Đại trưởng lão lên tiếng, còn ai dám sinh ra nghi ngờ?

Trước lúc rời đi, Tôn trưởng lão chăm chú liếc mắt nhìn Lý Nhiên, thấp giọng nói:

- Thánh tử, tận lực khống chế một chút, đừng làm ra động tĩnh lớn như vậy nữa, bằng không lão thân cũng không cách nào che dấu được.

- … Đa tạ Tôn trưởng lão.

- Không sao cả.

Dường như Tôn trưởng lão còn muốn nói điều gì, nhưng do dự một chút, cuối cũng vẫn không nói ra. Gật đầu rồi xoay người rời đi.

Lạc Tuyết Sơn khôi phục lại vẻ an tĩnh như vũ. Lý Nhiên gãi đầu một cái.

- Tuy uy năng hoàng miện này mạnh, nhưng không thể tùy tiện sử dụng, bằng không sẽ dẫn tới phiền toái rất lớn. Dù sao hoàng miện Thánh Long cũng khôgn thuộc vẻ mảnh thiên địa này.

Sau này điệu thấp một chút vẫn tốt hơn.

- Phu quân…

- Hả?

Lý Nhiên quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Thương Lam Xuy Tuyết đứng ở phía sau, đang khiếp sợ nhìn hắn.

Cách đó không xa, ba người Tần Như Yên gắt gao ôm chằm lấy nhau, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, hiển nhiên là bị kinh hãi không nhẹ.

Thương Lam Xuy Tuyết chần chờ nói:

- Phu quân, vừa rồi là ngươi triệu hoán… Tổ Long?

Tổ Long đối với Long tộc mà nói, chính là tồn tại Thánh Thần.

Nhấy một màn kia, không khac gì Thánh Thần hàng lâm trước mặt.

- Ách… Coi như là vậy đi?

Lý Nhiên suy nghĩ một chút:

- Nói đúng ra, nên tính là ý chí dị tượng Tổ Long.

Tổ Long, được xung là thủy tổ chi long, là một tồn tại cực kỳ đặc thù.

Nhục thân chiếm giữ hư không, ý chí xuyên qua vạn gới, xem vào hiện vừa và mộng ảo, có thể đồng thời tồn tại trong mấy khoảng thời không.

Không ai có thể nói rõ rốt cuộc đó là cái gì.

Thứ vừa rồi hắn triệu hoán ra, chỉ là một mảnh ý chí thu nhỏ của Tổ Long mà thôi.

Ánh mắt Thương Lam Xuy Tuyết sáng lấp lánh, sùng bái nói:

- Không hổ là phu quân, có người nói, chỉ có người sở hữ dòng máu thủy tổ mới có tư cách câu thông Tổ Long! Ta quả nhiên không nhìn lầm, huyết mạch của phu quân cao quý không gì sánh được!

- Huyết mạch thủy tổ?

Lý Nhiên nhướng mày.

Cái này hắn chưa từng nghe qua.

Lúc hắn còn muốn hỏi thêm vài câu, phía sau đột nhiên vang lên một âm thanh quen thuộc.

- Nhiên nhi, ngươi ở đây làm gì?

Bình Luận (0)
Comment