- Cái gì?!
Lãnh Vô Yên biến sắc:
- Ngươi chắc chắn đó là Luân Hồi cảnh?
Lý Nhiên đáp:
- Tám chín phần mười.
Lãnh Vô Yên cau mày, rơi vào trầm mặc lần thứ hai.
Luân Hồi cảnh, thật ra cũng không phải là bí cảnh, mà là một thế giới khác. Cũng chính thượng giới, nơi giám thị hạo thổ từng giờ từng khắc!
Ở giữa thượng giới và hạo thổ, vẫn luôn tồn tại một thông đạo nối liền hai nơi.
Mỗi khi trận pháp ngừng hoạt động, thời điểm Long Khí tiêu tán, cánh cửa thông đạo sẽ mở ra, người tu hành ở hạo thổ có thể nhận được cơ hội tiến vào thượng giới.
Thế nhưng tạo hóa khiến người đời khao khát chạy theo như vịt này, thật ra chính là sát cơ không có đường sống! Chỉ cần bước vào bên trong, sẽ bị người gác cổng chém chết tại chỗ!
Tu vi hơi thấp một chút, trực tiếp thân tử đạo tiêu, mà tu vi thâm hậu hơn chút, có thể miễn cưỡng chịu đựng một thời gian, nhưng kết quả cuối cùng vẫn không thể tránh khỏi cái chết.
Lãnh Vô Yên đã biết được những chuyện này từ trong trí nhớ của ‘Giám sát sứ’.
Nhiều năm trôi qua, người còn sống từ bên trong đi ra, cũng chỉ có một mình Trần Uẩn Đạo mà thôi. Vậy mà bây giờ, Lý Nhiên lại nói rằng hắn có thể tự do ra vào Luân Hồi cảnh?
Hàm nghĩa phía sau thật sự rất đáng sợ! Đây cũng chính là nguyên nhân mà Lãnh Vô Yên không thể tin được.
Nàng quan sát cẩn thận chiếc miện quan với tạo hình cổ xưa kia, càng nhìn sắc mặt càng thêm nghiêm trọng.
Bên trên hoàng miện đang tỏa ra khí tức hoang dã và cao thượng, còn mang theo Long uy thuần túy và thần tính, là một vật phẩm áp đảo bên trên đại đạo siêu nhiên.
Đồ vật này, chắc chắn không thể xuất hiện ở hạo thổ!
- Có vẻ như Nhiên nhi thật sự đã đến thượng giới!
Cổ họng Lãnh Vô Yên khô khốc.
Trong khoảng thời gian mà bản thân không có ở đây này, rốt cuộc Lý Nhiên đã trải qua những gì?
- Nhưng vì sao Thánh Long lại tặng Thánh Quan này cho ngươi?
Nàng khó hiểu hỏi.
Từ trước đến nay Long tộc đều bài ngoại, mà Thánh Long lại chính là chủ nhân của Long Tộc, sao có thể giao trọng bảo thế này cho một con người?
Lý Nhiên xoa đầu nói:
- Chuyện này rất dài dòng, nói chung là Thánh Long muốn ở bên cạnh ta, hơn nữa ta còn là con rể của hắn…
- Đợi chút, con rể?
Lãnh Vô Yên cau mày:
- Có ý gì?
- Khụ khụ.
Lý Nhiên phát hiện bản thân đã lỡ miệng, lúng túng hắng giọng một cái, giải thích:
- Vào ngày ấp trứng Rồng, đệ tử vô tình kích phát nghi thức minh huyết, khiến đệ tử và Thương Lam Xuy Tuyết sinh ra ràng buộc… Mà Thánh Long kia chính là phụ thân của Thương Lam Xuy Tuyết.
- …
Lãnh Vô Yên trầm mặc trong chốc lát, thấp giọng nói:
- Nói cách khác, trong khoảng thời gian Bổn Tọa không có ở đây, ngươi không chỉ tìm một Long tộc làm vợ, còn đến nhà mẹ đẻ của nàng một chuyến?
Giọng nói lãnh lẽo khiến cho không khí gần như đông lại.
Lý Nhiên rùng mình một cái, vội vàng nói:
- Sư tôn, đây là hiểu lầm mà!
- Một lần hai lần cũng xem như là hiểu lầm, nhưng đã là lần thứ mấy rồi?
Lãnh Vô Yên cắn răng nói:
- Chuyện lúc trước Bổn Tọa không so đo cùng ngươi, vậy mà ngươi lại, ngay cả một con rồng mà ngươi cũng không buông tha sao?
Trong lòng nàng vừa chua xót vừa buồn bực, ngay cả chuyện trên thượng giới đều không thèm để ý.
- ???
Lý Nhiên đen mặt.
Sao lời này nghe có hơi kỳ quái?
Nhưng hắn không biết phải phản bác làm sao…
Trong mắt Lãnh Vô Yên thấp thoáng hàn quang, lẩm bẩm:
- Lúc trước nên nghe lời Tôn trưởng lão, trực tiếp giết chết con rồng kia, cũng sẽ không có nhiều chuyện lộn xộn đến vậy, cũng may hiện tại ra tay vẫn còn kịp.
Trong giọng nói tràn đầy sát ý.
Lý Nhiên sợ hết hồn, vội vàng ôm chặt lấy nàng.
- Sư tôn đừng xúc động!
- Thế nào, ngươi đau lòng à?
- … Đệ tử chỉ cảm thấy không cần thiết thôi, hơn nữa Thánh Long còn giúp đỡ ta, nếu ngươi ra tay thì không phải không có đạo nghĩa à?
- Là Bổn Tọa không có đạo nghĩa, liên quan gì đến ngươi?
- Không thể nói vậy được…
Lãnh Vô Yên liếc mắt nhìn hắn:
- Nói trắng ra, ngươi chỉ đau lòng thôi.
Lý Nhiên thở dài.
Xem ra chuyện này không thể không nói rõ.
Hắn dứt khoát thả tay ra, nhắm mắt lại, nơi mi tâm hiện lên một đốm sáng.
- Nếu vậy, sư tôn tự mình nhìn thử xem.
- Hửm?
Lãnh Vô Yên sửng sốt.
Đốm sáng đột nhiên lóe lên một tia sáng, phóng vào không trung một vài hình ảnh, đây chính là ký ức trong khoảng thời gian này của Lý Nhiên. Bắt đầu từ nghi thức Minh Huyết, cho đến khi vô tình tiến vào Luân Hồi cảnh, tất cả những chuyện đã diễn ra bên trong Huyết Sắc Hoang Nguyên.
Tất cả đều hiện lên rõ ràng trước mắt nàng.
Dựa theo ký ức này, nghi thức Minh Huyết thật sự chỉ là ngoài ý muốn, hơn nữa lúc đó Lý Nhiên và Thương Lam Xuy Tuyết cũng không hề xảy ra chuyện gì.
- Hóa ra Bổn Tọa thật sự trách lầm hắn…
Gò má Lãnh Vô Yên ửng đỏ.
Lại tiếp tục nhìn những chuyện xảy ra tiếp theo, khi ký ức liên quan đến Thánh Long chuẩn bị hiện lên, hình ảnh đột nhiên bị gián đoạn.
Lý Nhiên phóng ra thêm một lần nữa, nhưng làm cách nào cũng không thể thành công, giống như bị một lực lượng nào đó ngăn cản. Hắn nhíu mày:
- Chuyện gì đây?