Quý Nhiêu đợi anh một lát, không thấy anh mở miệng, nhún nhún vai, cười thản nhiên: “Được rồi, xem ra anh Thương thật sự không có ý với tôi, ngay cả cơ hội theo đuổi cũng không cho tôi, không ngờ rằng lần đầu tiên theo đuổi một người lại đụng ngay phải tường đồng vách sắt như anh Thương, thật sự là đả kích rất lớn, tôi cần gấp một tình yêu ngọt ngào để bù đắp cho trái tim tổn thương của mình.”
Quý Nhiêu đứng thẳng dậy, lui về phía sau vài bước, kéo dài khoảng cách với Thương Ngôn Tân: “Anh Thương yên tâm, tuy rằng tôi bởi vì Hành Châu và anh giống nhau nên mới theo đuổi em ấy, nhưng chờ sau khi tôi theo đuổi được em ấy, tôi nhất định sẽ không vọng tưởng về anh nữa, không mập mờ với anh, anh không nói tôi cũng không nói, sẽ không ai biết tôi từng theo đuổi anh.”
Rõ ràng là Quý Nhiêu đang dùng Tề Hành Châu uy h**p Thương Ngôn Tân.
Thương Ngôn Tân bất đắc dĩ: “Nhất định phải như thế?”
“Đúng vậy, nhất định phải như thế.” Quý Nhiêu gật đầu, thái độ kiên định, dáng vẻ như rất có đạo lý: “Tôi muốn theo đuổi anh Thương, anh Thương lại từ chối tôi, tôi không dây dưa với anh Thương nữa, muốn vạch rõ giới hạn với anh Thương, theo đuổi Hành Châu, nhưng anh Thương lại phản đối tôi theo đuổi Hành Châu, mọi chuyện cũng không thể cứ dựa vào mình anh Thương, hai người anh và Hành Châu, dù sao cũng phải để tôi theo đuổi một người chứ?”
Thương Ngôn Tân còn chưa lên tiếng, Quý Nhiêu lại bắt đầu áp đặt.
“Hành Châu nói với tôi, cậu của em ấy thương em ấy nhất, tôi thấy anh đối xử với em ấy cũng không được tốt lắm, biết rõ tôi là bởi vì anh mới theo đuổi em ấy, vậy mà lại do dự lựa chọn giữa mình và cháu ngoại.”
Cô nói như thể cô theo đuổi ai thì người đó rơi vào bàn tay quỷ dữ, Thương Ngôn Tân lắc đầu cười khẽ, làm ra vẻ không còn cách nào khác, dịu dàng nói: “Tôi cần suy nghĩ.”
Suy nghĩ có nghĩa là có hy vọng.
Hai mắt Quý Nhiêu sáng ngời, sợ anh đổi ý, cô thừa thắng xông lên: “Tôi chỉ muốn một cơ hội theo đuổi anh mà thôi, cũng không cần anh ngay lập tức trở thành bạn trai tôi, điều này cũng cần suy nghĩ sao?”
“Bởi vì phép khích tướng sẽ khiến đầu óc người ta không lý trí, đưa ra quyết định ngược lại với trạng thái tỉnh táo.”
Anh trực tiếp nói ra phương pháp khiêu khích của cô.
“Được thôi.” Quý Nhiêu biết hôm nay mình lấy cháu trai làm con tin có chút vô liêm sỉ nên không hùng hổ dọa người nữa mà rút lui: “Anh Thương cần suy nghĩ bao lâu?”
Thương Ngôn Tân nói: “Chờ tôi suy nghĩ kỹ sau đó sẽ nói cho cô biết.”
Quý Nhiêu cảm thấy những lời này là qua loa với mình, người đàn ông này am hiểu nhất là lừa dối người khác.
“Một ngày có thể suy nghĩ kỹ không?” Quý Nhiêu giới hạn thời gian cho anh, chờ người đàn ông này suy nghĩ xong chủ động nói với mình, phỏng chừng lại giống như lần đầu gặp mặt anh, hẹn anh khi nào anh rảnh liên lạc với mình thì có tới mùa quýt năm sau.
Thương Ngôn Tân trầm mặc một lát, cười khẽ: “Được.”
Lông mày Quý Nhiêu ngả ngớn, đôi mắt tràn đầy nụ cười sáng lấp lánh, quơ quơ điện thoại di động trong tay: “Bây giờ là hai giờ rưỡi chiều, trước hai giờ rưỡi ngày mai, tôi chờ tin tức của anh Thương.”
*
Tề Hành Châu ngủ một giấc thẳng đến tối, dì trong nhà làm cơm tối xong, đến phòng chiếu phim gọi cậu ta ăn cơm.
Tề Hành Châu vuốt mái tóc ngủ đến rối tung của mình, đi đến phòng khách, nhìn thấy cậu ngồi trên sofa, hỏi: “Cậu, chị gái của cháu đâu?”
Thương Ngôn Tân nói: “Về rồi.”
Tề Hành Châu gãi đầu, ảo não nói: “Chị gái nhỏ ở bên cạnh cháu vậy mà cháu lại ngủ thiếp đi, cũng không biết chị gái nhỏ có giận cháu hay không, để cháu gửi tin nhắn cho chị ấy.”
Thương Ngôn Tân đứng lên khỏi sofa: “Rửa tay ăn cơm.”
Tề Hành Châu cúi đầu nhìn di động, vừa nhắn tin cho Quý Nhiêu vừa đáp lại cậu: “Cháu tới ngay.”
Mặt đối mặt ngồi vào trên bàn ăn, Tề Hành Châu ngáp một cái, đám bạn xấu của cậu ta gửi tin nhắn cho cậu ta trên WeChat, hỏi cậu ta buổi tối có muốn cùng nhau chơi game không.
Tề Hành Châu trả lời bằng giọng nói: “Không rảnh, tôi muốn chơi với chị gái nhỏ.”
Đầu bên kia hỏi: “Chị gái nhỏ gì, cậu đang yêu à?”
“Không, hôm qua mới quen.” Tề Hành Châu đắc ý: “Chị gái tôi siêu xinh đẹp.”
“Tề thiếu đã nói là xinh đẹp vậy chắc chắn phải xinh như tiên nữ, dẫn ra cho chúng tôi gặp với.”
Tề Hành Châu: “Không được, tiên nữ sao có thể để cho cậu tùy tiện nhìn thấy.”
Một bữa cơm, Tề Hành Châu không ngừng cùng bạn xấu chat trên WeChat.
Từ nhỏ cậu ta đã ầm ĩ, khi còn bé ở trên bàn cơm còn thường xuyên độc thoại cho người lớn nghe, Thương Ngôn Tân cũng không ước thúc cậu ta.
Cơm nước xong, đang chuẩn bị rời khỏi nhà ăn, điện thoại di động của anh nhận được một tin nhắn từ Quý Nhiêu.
Quý Nhiêu: [Anh Thương, áo sơ mi của anh tôi còn chưa trả, anh lên lấy về đi.]
Đó là chiếc áo anh đưa cho cô trong xe vào ngày trời mưa.
Thương Ngôn Tân còn chưa kịp trả lời, phía bên kia lại gửi tin nhắn tới.
[Đột nhiên phát hiện ra tôi mặc áo sơ mi này rất đẹp, không muốn trả lại cho anh thì làm sao bây giờ?]
Thương Ngôn Tân: [Được, tặng cho cô.]
Quý Nhiêu: [Cảm ơn anh Thương.]
Quý Nhiêu: [Anh Thương, áo sơ mi của anh dài thật, tôi có thể mặc như mặc váy.]
Quý Nhiêu tiếp tục gửi một tấm ảnh tới.
Trong ảnh, cô mặc áo sơ mi trắng của anh đứng trước gương tự chụp, vạt áo có thể che khuất mông, không mặc quần, lộ ra hai cái chân dài tinh tế trắng nõn, hai chân tr*n tr** giẫm trên sàn nhà, mịn màng trắng nõn.
Cô đang quyến rũ anh.
Cô gái nhỏ này, lá gan thật sự là rất lớn...
Thương Ngôn Tân than nhẹ trong lòng.
Quý Nhiêu: [Đẹp không? Tôi chụp rất nhiều ảnh, đăng trên vòng bạn bè, anh vào like cho tôi đi.]
Ánh mắt Thương Ngôn Tân trầm xuống.
Nhấn vào vòng bạn bè của cô.
Cái mới nhất trong vòng bạn bè của cô là từ hai phút trước, đó là một loạt ảnh chín ô vuông, chín tấm ảnh, tất cả đều là ảnh cô chỉ mặc một cái áo sơ mi trắng, bày các loại tư thế, ở các địa điểm trong nhà như giường, sofa, phòng thay đồ, phòng bếp...
Tề Hành Châu đang trò chuyện vui vẻ với bạn bè, tầm mắt đảo qua cậu, đột nhiên phát hiện sắc mặt cậu thâm trầm.
Từ trước đến nay Thương Ngôn Tân vui buồn không hiện ra trên mặt, vẻ mặt luôn như gió xuân ấm áp, nay đột nhiên thay đổi sắc mặt. Dù cho Tề Hành Châu cảm thấy mấy ngày nay mình không phạm sai lầm lớn gì nhưng trong lòng cũng căng thẳng, đặt điện thoại di động sang một bên, bưng bát lên, ăn xong bát cơm chỉ trong mấy miếng rồi cầm lấy điện thoại di động, lòng bàn chân như bôi dầu chạy nhanh ra khỏi nhà ăn.
Bạn bè nói chuyện phiếm với cậu ta trên WeChat nghe cậu ta không ngừng khen chị gái nhỏ, không kiềm chế được lòng hiếu kỳ, thúc giục cậu ta xin ảnh của Quý Nhiêu.
Tề Hành Châu nhìn vào di động, hạ giọng nói: “Đợi chút, tôi vào vòng bạn bè của cô ấy xem có ảnh không.”
Nói xong, gáy Tề Hành Châu lạnh lạnh, sau lưng xuất hiện một bóng người, bước chân Tề Hành Châu dừng lại, nơm nớp lo sợ.
Thương Ngôn Tân vươn tay, thản nhiên nói: “Di động.”
Tề Hành Châu mờ mịt, không biết vì sao cậu đột nhiên muốn lấy điện thoại di động của mình, bình thường trên mặt Thương Ngôn Tân luôn treo nụ cười, rất hiền hòa, thoải mái, không nổi giận, Tề Hành Châu ở trước mặt cậu cũng rất tùy ý, nhưng cậu của cậu ta chỉ cần nghiêm mặt, cậu ta liền nhịn không được mà run rẩy, thở mạnh cũng không dám thở.
Thương Ngôn Tân không dễ dàng nổi giận, lần trước Tề Hành Châu thấy sắc mặt cậu nghiêm túc như vậy là từ lúc cậu ta sáu tuổi, cậu ta dẫn theo cô em họ bốn tuổi c** s*ch quần áo xuống nước bắt cá, suýt nữa bị nước dìm chết, cậu nhấc cậu ta từ trong nước lên rồi đặt cậu ta lên sofa, cầm gậy đánh vào mông cậu ta một trận, ai ngăn cản cũng vô dụng, cậu ta khóc đến vài lần ngất đi, cậu dùng ngón tay thăm dò hơi thở của cậu ta, xác nhận cậu ta chưa chết thì ấn vào nhân trung khiến cậu ta tỉnh lại, sau đó lại tiếp tục đánh, đánh cậu ta tới ngất đi tỉnh lại ba lần mới dừng tay, thật sự là chỉ cần đánh không chết là sẽ đánh cho gần chết.
Tề Hành Châu thành thật đặt điện thoại vào tay Thương Ngôn Tân.
Thương Ngôn Tân dùng điện thoại di động của cậu ta ấn vào vòng bạn bè của Quý Nhiêu.
Trong WeChat của Tề Hành Châu, tin mới nhất của cô là ba ngày trước, là một tấm hình cô ăn sáng.
Cái tin này ba ngày trước anh cũng đã xem qua, bên Tề Hành Châu không nhìn thấy loạt ảnh chín tấm kia.
Thương Ngôn Tân đoán được rằng cô đã cài đặt, chỉ có anh mới có thể nhìn thấy.
Vẻ mặt Thương Ngôn Tân dịu đi, thở dài trong lòng, thật đúng là một hồ ly nhỏ, lúc nào anh cũng sẽ bị loại thủ đoạn nhỏ này lừa gạt.
Tề Hành Châu bất lực nhìn mây đen che phủ trên mặt cậu tan biến dần sau khi xem điện thoại di động của cậu ta, mây tản đi trăng sáng dần, cậu ta thở phào nhẹ nhõm.
Thương Ngôn Tân trả lại di động cho cậu ta, trên màn hình hiển thị vẫn là ở vòng bạn bè của Quý Nhiêu.
Tề Hành Châu nhìn lên màn hình điện thoại di động, lại kích động, cao giọng ồn ào: “Cậu, sao cậu lại cố ý lấy điện thoại của cháu xem ảnh của chị gái nhỏ, cậu, không phải là cậu để ý đến chị ấy, muốn cướp chị ấy của cháu đấy chứ?”
Vẻ mặt Thương Ngôn Tân không thay đổi, đi về phía sofa.
Tề Hành Châu đi theo sau anh, ngồi xuống sofa, hỏi Thương Ngôn Tân: “Cậu, cậu muốn theo đuổi chị gái nhỏ sao?”
Giọng Thương Ngôn Tân nhàn nhạt: “Không phải cháu nói muốn theo đuổi cô ấy sao?”
Tề Hành Châu sửng sốt, gãi gãi đầu, buồn bã nói: “Chị gái nhỏ rất xinh đẹp, cháu muốn theo đuổi chị ấy, nhưng cháu mới mười tám tuổi, chuyện yêu đương không vội, cậu cũng sắp ba mươi rồi, thật vất vả mới gặp được người mình thích, hay là cậu theo đuổi chị ấy đi.”
Thương Ngôn Tân không trả lời.
Tề Hành Châu truy hỏi: “Rốt cuộc cậu có theo đuổi hay không, nước phù sa không chảy ruộng ngoài, nếu cậu chắc chắn không theo đuổi thì cháu sẽ theo đuổi.”
Thương Ngôn Tân hiểu rõ: “Quý Nhiêu cho cháu cái gì tốt mà để cháu phối hợp với cô ấy như vậy?”
Tề Hành Châu nghẹn một tiếng, cúi đầu tránh tầm mắt cậu: “Cậu có ý gì, sao cháu nghe không hiểu?”
Thương Ngôn Tân khoát tay lên vai cậu ta, ánh mắt chăm chú nhìn cậu ta.
Tề Hành Châu chống đỡ trong một phút, lắp bắp nói: “Chị nói với cháu chị ấy thích cậu, nhờ cháu giúp chị ấy theo đuổi cậu, chị ấy nói chờ chị ấy theo đuổi được cậu, xe thể thao số lượng có hạn tùy cháu chọn, du thuyền máy bay mặc cháu mua.”
Thương Ngôn Tân cười khẽ: “Tề Hành Châu, cháu chỉ có bấy nhiêu tiền đồ?”
Tề Hành Châu tự mình giải thích: “Chủ yếu cũng không phải xe thể thao du thuyền máy bay, cậu vẫn một mình, ông ngoại lúc nào cũng thúc giục cậu kết hôn, cháu đây chẳng phải cũng là sốt ruột thay cậu, muốn cậu sớm cưới cho cháu một người mợ sao? Chị gái nhỏ xinh đẹp như vậy, rất xứng đôi với cậu.”
Tề Hành Châu giương mắt liếc Thương Ngôn Tân một cái, trên mặt Thương Ngôn Tân không có cảm xúc gì, Tề Hành Châu nhìn không hiểu thái độ của cậu đối với chị gái nhỏ, ngượng ngùng nói: “Cháu sai rồi, sau này cháu không bao giờ phối hợp với chị gái nhỏ diễn trò trước mặt cậu nữa.”
Thương Ngôn Tân đứng dậy, vỗ vỗ vai cậu ta, ôn hòa nói: “Nghe lời cô ấy, đừng nhiều lời.”
*
Quý Nhiêu vẫn chưa biết nội gián mình mua chuộc đã bại lộ, nằm ở trên giường tiếp tục gửi tin nhắn WeChat quấy rầy Thương Ngôn Tân.
[Anh Thương, sao anh còn không like cho tôi, tôi không đẹp sao?]
[Cái tin này chỉ có anh mới có thể thấy được, anh không like cho tôi, vậy thì tôi sẽ chẳng có ai like.]
[Thật đau lòng đấy, tôi chụp mấy bức ảnh trong hai tiếng đồng hồ vậy mà một cái like cũng không có.]
[Được rồi, anh đã không like cho tôi thì tôi sẽ để cho Hành Châu cũng có thể nhìn thấy, Hành Châu nhất định sẽ like cho tôi.]
Phía trên cùng hộp trò chuyện hiển thị biểu tượng phía bên kia đang nhập…
Vài giây sau, tin nhắn của Thương Ngôn Tân được gửi tới.
[Đã like]
Ánh mắt Quý Nhiêu sáng ngời, rời khỏi khung chat với Thương Ngôn Tân, nhấn vào vòng bạn bè, quả nhiên thấy trong khung like có thêm một like của Thương Ngôn Tân.
Thương Ngôn Tân đã like những bức ảnh s*x* đó của cô!