Xuyên Đến 80 Làm Mẹ Kế (Dịch Full)

Chương 105

Chương 105 Chương 105Chương 105

Thím Triệu rất muốn sờ một chút nhưng lại không thể tự ý sờ được, chỉ có thể vây quanh nó mà nhìn thôi.

Lục Trạch Thiên nhìn về phía Tần Thi, nói: "Em có muốn mở ra nhìn thử không?"

Tần Thi cười rồi gật đầu, dưới ánh mắt của dân chúng ở đây đang nhìn chằm chằm vào máy giặt, bọn họ muốn mở nắp máy giặt ra lắm rồi.

"ỒI Không gian bên trong khá lớn!" Thím Triệu nhìn nhìn thăm dò, nói tiếp: "Kiểu này thì có thể giặt được không ít quần áo, chăn nệm cũng có thể giặt được luôn."

Tần Thi nhìn những bộ phận ở bên trong của máy giặt, cô rất hài lòng: "Không tồi chút nào."

Tuy rằng cái này so với máy giặt phổ thông nhất trong trí nhớ của cô khi còn nhỏ khá là đơn sơ và cồng kênh, nhưng so với năm 80 mà đã có máy giặt thì quả thật là không tồi.

"Mỗi lần giặt quần áo phải cần thêm nước, chờ sau khi nó giặt xong còn phải xả nước nữa." Lục Trạch Thiên lôi từ phía sau máy giặt ra một đường ống nước, nói: "Dùng cái này để xả."

"Cái này chính là chỉ cần bỏ quần áo vào, bỏ thêm nước nữa thì nó sẽ tự giặt, không cần mình phải nhúng tay vào sao?" Bên ngoài có người tò mò nên hỏi.

"Đúng vậy!" Lục Trạch Thiên gật đầu.

"Ái chà chà, cái này quá là tiện lợi rồi!" Mọi người lên tinh thần, vô cùng sôi nổi đi vào sân nhà họ Lục, vây quanh chiếc máy giặt đứng thành một hàng ríu rít trò chuyện không ngừng.

"Đoàn trưởng Lục, cái này anh mua từ đâu vậy? Dùng công nghiệp khoán(*) là có thể mua được sao?"

[Chú thích: (*) Công nghiệp khoán: là phiếu chứng nhận mua sắm sản phẩm công nghiệp. Trong bộ phim 'Xin chào, Lý Hoán Anh' của thời đại này, cũng có phân cảnh mua TV bằng loại phiếu công nghiệp khoán. ]

"Cái này bao nhiêu tiền thế? Tôi cũng muốn mua một cái!"

Nhóm thím cùng với các chị hàng xóm mồm năm miệng mười hỏi liên tục, sự nhiệt tình của bọn họ làm cho Lục Trạch Thiên lùi vê phía sau nửa bước, nói: "Dùng công nghiệp khoán vẫn có thể mua được, tôi nhờ người mua ở thành phố S về, tạm thời không có hàng, cái máy này đã được giữ lại cho một người khác, nhưng bọn họ tạm thời không cần mua nữa nên nó thuộc vê tôi."

"Còn giá thì hai trăm lẻ một tệ một cái."

Lục Trạch Thiên nói ra những lời này, một đám đông ồn ào lập tức yên lặng hẳn ra, sau khi trầm mặc một hồi, mọi người lại bắt đầu thảo luận sôi nổi và nhiệt liệt hơn.

"Ối trời ơi, cái này đắt quá vậy! Bằng cả nửa năm tiền lương của nhà chúng ta rồi!"

"Cái máy giặt này sao lại đắt thế?"

Đồng hồ, xe đạp cùng lắm chỉ hơn một trăm tệ, máy giặt vậy mà lại hơn hai trăm, cái này hoàn toàn là đại kiện của đại kiện mà!

Ái dà, đúng là phải có tiền thì mới mua được mài

Lúc Lục Trạch Thiên kết hôn với Mạc Linh, anh đều mua đủ tứ đại kiện qua thăm hỏi cưới. Sau khi ly hôn, Mạc Linh mang đồng hồ và xe đạp đi, còn mang theo một khoản tiền lớn, hai người ly hôn trong êm đẹp.

Không ngờ tới của cải của Lục Trạch Thiên lại nhiều đến vậy, mới có mấy năm trôi qua thôi mà đã có thể tích cóp được không ítl

Lúc trước nghe nói anh hy hôn với Mạc Linh, quyết định chia đôi phân nửa gia sản, cũng không biết là thật hay giả. Nếu là sự thật thì Mạc Linh kiếm lời rồi. So với thời gian một năm mà hai người kết hôn thì nhiêu đó lời hơn nhiều.

Nhưng cũng có khả năng là giả, bằng không Lục Trạch Thiên là người không có tiền, sao có thể cam lòng mua đại kiện chứ?

Anh có chiêu thức kiếm tiền thế nào thế? Hay là dùng tiền trợ cấp của bọn nhỏ để mua? Thậm chí là động vào phí trợ cấp của ba ruột đứa nhỏ? Mọi người nhìn chằm chằm vào người nhà của Lục Trạch Thiên, các suy nghĩ trong đầu bắt đầu nảy sinh ra nhiều hơn, trong ánh mắt loé lên một tia sáng.

Còn về Tần Thi, bọn họ nghĩ cô không hề đơn giản! Vợ nhà người ta là phải tự mình giặt lấy quần áo của cả gia đình.
Bình Luận (0)
Comment