Xuyên Đến 80 Làm Mẹ Kế (Dịch Full)

Chương 106

Chương 106 Chương 106Chương 106

Giờ cô làm cách nào mà khiến cho Lục Trạch Thiên chịu mua cả máy giặt vậy chứ?

Chậc chậc chậc! Quả thật là lợi hại mà!

Mọi người bắt đầu xì xào bàn tán, người quen biết dùng tâm mắt phức tạp để giao lưu qua lại.

Thím Triệu vừa thấy bộ dạng này của bọn họ, làm sao có thể không nhận ra bọn họ đang bắt đầu nói thế này thế nọ người khác được, đúng là suy diễn linh tinh!

Vì thế bà ấy vội vàng hất tay, nói: "Được rồi, được rồi, Tiểu Tần mau thu dọn đi, bọn thím không ở đây quấy rầy con nữa, thím về trước nha."

Tần Thi thuận thế liên cười cười rồi xin cáo lui với mọi người: 'Hôm nào mọi người lại vào trong nhà xem sau nhé, bây giờ em phải dọn chỗ một chút trước đã, nhìn xem coi nên đặt máy giặt vào đâu thì hợp lý."

Chủ nhà đã nói như vậy rồi, mọi người cũng không tiện ở lại đây làm phiên thêm nữa, bọn họ bèn dập tắt suy nghĩ trong đầu, cười tủm tỉm rồi chào tạm biệt Tần Thị.

"Vậy cô thu dọn trước đi, ngày mai tôi lại qua xem ha." Trương Thuý ở cạnh cách đó không xa nhắn nhủ với Tần Thị.

Tần Thi: "..." Chị là ai vậy chứ?

Cứ mỗi người lại nói qua nói lại mấy câu, nhưng do đều là hàng xóm, Tần Thi không tiện từ chối, cô bèn cười nhàn nhạt cho qua.

Trương Thuý được đáp lại rồi thì cảm thấy vừa lòng, quay đầu đi về nhà, đi được hai bước lại quay đầu nhìn vườn rau ở góc sân, nói: "Rau hẹ này của cô trông khá tốt đó, có thể thu hoạch được hết rồi đây này."

Tần Thi: "Coi như cũng tạm ổn, qua hai ngày nữa sẽ thu hoạch ạ."

Trương Thuý quay đầu lại nhìn Tần Thi, Tân Thi có vẻ không rõ nguyên do tại sao chị ta vẫn đứng đó mà chưa chịu đi về nhà.

Ứng dụng Truyện Dịch ebooX Hai người đứng đối diện nhau, Tần Thi cười cười với Tần Thi, Tần Thi chu chu môi rồi xoay người rời đi.

Tần Thi không nhìn thấy ý cười trên mặt của Trương Thuý, biểu cảm đột nhiên thay đổi, lúc này mới nhận ra lời vừa nói kia của chị ta là có ý gì.

Thu hoạch được một mớ như vậy, có phải là đang muốn cô cho một ít hay không?

Tần Thi nhìn bóng dáng trâm mặc của chị ta, cô chỉ quen thân với thím Triệu và nhà họ Vương ở bên cạnh kia, hai nhà bọn họ đều đối xử với nhau rất tốt, còn không phải kiểu hở tí là xin đồ.

Con cái nhà họ Vương và Cố Thanh Hải là bạn cùng lớp, mỗi ngày hai đứa đều đi học cùng nhau, người đàn ông nhà họ Vương lại là thủ hạ của Lục Trạch Thiên, quan hệ phải nói là tương đối thân thiết.

Người phụ nữ của nhà họ Vương tên là Miêu Nhạc, là một con người rất hào sảng, Tần Thi, thím Triệu và cô ấy đều là hàng xóm thân thiết, rau trong vườn ba nhà đều không giống nhau, thế là ba bên lại thường xuyên đưa rau coi như là trao đổi, không ai chiếm tiện nghi của ai, nếu hôm nay cô đưa tôi cái này, thì ngày mai tôi sẽ lại đưa cô cái khác.

Tần Thi mỗi khi ra ngoài đi dạo, người khác không chủ động đến nhà cô thì cô cũng sẽ không chủ động đến nhà người khác.

Mặc dù cô đến đại viện trong quân khu lâu như vậy, người mà cô gặp cũng tương đối sảng khoái và hào phóng, cho nên vừa nãy cô mới nhất thời không phản ứng lại.

Sau khi hiểu rõ ý ngầm của Trương Thuý, Tần Thi cũng không biết nên nói như thế nào. Chị ta cần thì có thể nói rõ, cô sẽ thoải mái và hào phóng, nói không chừng là cô sẽ cho ngay. Nhưng chị ta lại cố tình ám chỉ, sau khi thấy cô không cho thì liền thay đổi sắc mặt ngay lập tức, thật đúng là... hết nói nổi mà.

"Chị dâu à, máy giặt này để chỗ nào ạ?" Hắc Hổ gãi gãi đầu, hỏi Tần Thi.

Tần Thi thấy người trong sân đều đã tản ra hết rồi, cô nói: "Đặt vào trong phòng bếp đi."

Thật ra cô sớm đã nghĩ đến việc phải đặt ở chỗ nào rồi, lúc trước khi bàn với Lục Trạch Thiên về việc mua máy giặt, cô đã thu dọn phòng kho ra rồi.
Bình Luận (0)
Comment