Xuyên Đến 80 Làm Mẹ Kế (Dịch Full)

Chương 107

Chương 107 Chương 107Chương 107

Bên kia vừa vặn có đường ống dẫn, trước giờ vẫn bịt kín lại, nhưng khoảng thời gian gần đây Tần Thi đã mở nó ra.

"Được ạ.' Hắc Hổ cùng với một binh lính khác nâng máy giặt lên, thật cẩn thận đi vào phòng bếp.

"Có thể vào vừa hay không ạ?" Bình Bình nhìn máy giặt rộng gần bằng cửa nên không khỏi lo lắng.

An An cũng ghé vào bên cạnh, nói to: "Máy giặt quá lớn, còn cửa thì quá nhỏ."

Tần Thi nhìn thoáng qua kích thước, đúng là có chút lo lắng: "Đặt vào có vừa không?"

Lục Trạch Thiên gật đầu, nói: "Yên tâm đi, anh đã đo qua kích thước rồi."

Quả nhiên, Hắc Hổ và người còn lại một trước một sau đi tới, rất nhanh đã nâng được máy giặt vào phòng.

Kích thước vô cùng vừa vặn, máy giặt mà lớn hơn một chút nữa thì chắc chắn sẽ không vừa.

Tần Thi cười, vẻ mặt tán thưởng nhìn thoáng qua Lục Trạch Thiên, nói: "Quả nhiên anh rất đáng tin cậy."

Lục Trạch Thiên được khích lệ, khoé miệng có hơi giương cao lên, tâm tình rất chỉ là sung sướng.

"Chị dâu! Để vào chỗ nào đây ạ?" Tiếng Hắc Hổ vọng ra hỏi cô, Tần Thi nhanh chóng đi vào trong, cô chỉ huy bọn họ để trực tiếp vào chỗ đã định sẵn.

Sau khi để vào xong, Hắc Hổ đi ra sân rửa tay, Tần Thi vào nhà cầm một mâm bánh quy ra, cho cặp sinh đôi mỗi đứa hai cái, sau đó đưa mâm cho Lục Trạch Thiên.

"Vất vả rồi, mau tới đây ăn bánh quy đi." Tân Thi cười rồi nhìn Hắc Hổ và một binh lính khác chưa từng thấy qua, nói: "Cái này là chị tự làm đó, các cậu nếm thử xem có ngon không?” Tiểu binh lính nhìn mâm bánh quy có hình tròn với cả hình vuông, ngượng ngùng lấy một cái, chưa kịp từ chối thì đã thấy Hắc Hổ duỗi tay ra cầm hai cái, không chút khách khí mà nhét vào miệng, sau đó đưa một miếng khác cho mình.

"Cám ơn chị dâu! Nhờ chị mà hôm nay em lại có lộc ăn!" Hắc Hổ làm cảnh vệ cho Lục Trạch Thiên nên thường xuyên lui tới đây.

Lúc trước khi Tần Thi nhận đơn áo của Mạc Linh, do vội làm quần áo cho kịp nên không có thời gian nấu cơm, do đó đều là nhờ cậu ấy đưa cơm tới vào mỗi bữa, sau đó vội vàng lau dọn vệ sinh trong nhà.

Tần Thi cũng quen thân với cậu ấy, làm cái gì ngon cũng không quên mang cho cậu ấy một ít. Hắc Hổ sớm đã bị tay nghề của cô thu phục, không có việc gì thì lại tới đây, ăn chực uống chực, căn bản không xem mình là người ngoài.

Đương nhiên Tần Thi cũng không xem cậu ấy là người ngoài. Cô nghe Lục Trạch Thiên nói, lúc trước khi mẹ Lục ở đây, Hắc Hổ cũng tới phụ giúp trong nhà, đây là một đứa con rất ngoan ngoãn.

Tiểu binh lính liền sửng sốt, cầm bánh quy nhìn về phía Lục Trạch Thiên, Lục Trạch Thiên còn chưa nói lời nào, Tần Thi đã nói: "Nhìn anh ấy làm gì, mau ăn đi, mâm này còn rất nhiều bánh đấy, không thể thiếu phần của đoàn trưởng các cậu đâu."

Lục Trạch Thiên cười cười, tay trái cầm lấy hai miếng bánh quy trong mâm, sau đó đưa mâm cho tiểu binh lính kia: "Hai người các cậu ăn đi."

Tiểu binh lính một tay tiếp nhận, một tay kia đưa bánh quy vào miệng, cắn thử một cái, một mùi vị từ sữa lan toả đều trong khoang miệng, khiến cho cậu nhịn không được mà mở to hai mắt nhìn.

"Ngọt mà lại còn thơm nữa ạ."

Đây là bỏ đường và sữa bò vào hay sao? Đáng quý quá đi! Tiểu binh lính vừa đến bộ đội không bao lâu, cậu có chút bất an mà nhìn về phía Tần Thi.

Cái này đều là của quý hết mài

Tần Thi nhìn khuôn mặt non nớt và ngây ngô của cậu ấy, liền cười hỏi: "Cậu tên gì? Bao nhiêu tuổi rồi?" "Em tên Chu Chấn, năm nay 18 tuổi ạ."

Tần Thi thâm nghĩ, quả nhiên tuổi cũng không lớn, nếu như ở đời sau thì đứa nhỏ tuổi này chắc còn đang đi học đó.

Ngẫm lại tính đặc thù của niên đại 70-80, Tần Thi thở dài ở trong lòng.

Cảm tạ các vĩ nhân đã làm quốc gia phồn vinh và phú cường.
Bình Luận (0)
Comment