Chương 108
Chương 108Chương 108
Sau khi ăn xong bánh quy, Lục Trạch Thiên dẫn Hắc Hổ và người binh lính kia đi ra ngoài.
Lục Trạch Thiên lên xe, trước khi đi, anh thò đầu ra ngoài cửa sổ, dặn dò Tần Thi: "Em giặt đồ nhỏ trước, chăn nệm thì từ từ, chiều mai anh không có việc gì, anh sẽ xử lý cho."
Tần Thi cười rồi gật đầu, nhìn theo bọn họ rời đi.
Nhóm quần chúng bên cạnh đang vây xem còn chưa có rời đi, thấy cảnh tượng này lập tức 'Chậc chậc chậc” không thôi.
"Nhìn đi, đoàn trưởng Lục yêu thương vợ mình biết bao!"
"Còn mua cả máy giặt về nhà, là sợ mùa đông nước lạnh không thể giặt quần áo sao? Ôi mẹ ơi..."
"Người đàn ông nhà chúng ta sao không cẩn thận và hào phóng được như vậy chứ? Thật là không nên so sánh người với người, tức chết đi được mài"
"Mệnh tốt thật đấy, gả cho đoàn trưởng Lục thì không cần phải lo ăn, không phải lo mặc, lo uống, ba đứa nhỏ cũng rất hiểu chuyện, quả nhiên là mệnh tốt mà."...
Tần Thi thấy mọi người lại bắt đầu bàn tán xì xào, cô cũng lười để ý, trực tiếp đóng cửa lại, xoay người đi vào nhà.
"Xía!" Có người khinh thường mà trợn trắng mắt, nói: "Cô ta thường hay đóng cửa, suốt ngày không biết đề phòng để làm cái gì, trong đại viện còn có thể có trộm sao?"
Có người thì phụ hoạ, có người cười nhạo, người ta có lòng cảnh giác thì sao chứ? Ai có thể đảm bảo được rằng trong đại viện thật sự an toàn, một chút tai hoạ ngầm cũng không có?
Tần Thi trở về nhà, thấy cặp sinh đôi vây quanh chiếc máy giặt, cô tò mò nhìn chằm chằm.
Tần Thi: "Đi thôi, chúng ta mau đi lấy quần áo bẩn nào." Cặp sinh đôi nhảy cẩng lên, chạy đến bên cạnh Tần Thi, cùng cô đi lấy quần áo bẩn.
Vừa đúng lúc hai ngày nay Tần Thi còn chưa giặt quần áo, thử xem cái máy giặt này lực có mạnh hay không, đừng xoay vòng không nổi, như vậy sẽ giặt không sạch.
Thời tiết lạnh, quần áo không phải mỗi ngày mỗi thay, nhưng quần áo trong vẫn phải thay mỗi ngày.
Nhà họ Lục không có quần áo nào là không thể giặt, giặt sạch vải sẽ dễ bị sờn, Tần Thi càng thích sạch sẽ hơn, mỗi lần giặt quần áo đều chất thành một đống lớn, ít nhất phải mất hai tiếng để giặt.
Trước kia Lục Trạch Thiên vẫn luôn không hỏi đến máy giặt, chỉ có tiền với phiếu nhưng lại không có hàng để mua, Tần Thi cũng không có cách nào khác. Chẳng qua Lục Trạch Thiên lâu lâu sẽ giúp cô giặt quần áo, giúp cô chia sẻ không ít, Tần Thi bắt đầu bàn về việc mua máy giặt.
Cô vốn đã từ bỏ rồi, còn tưởng rằng năm nay không kiếm được máy giặt, nhưng không ngờ tới Lục Trạch Thiên không nói tiếng nào mà đem về.
Tâm tình của Tần Thi rất tốt, cô đem một đống quần áo bẩn bỏ vào máy giặt, sau khi đổ bột giặt và nước vào, vặn nút, máy giặt lập tức khởi động.
"Phần phật... ù ù..."
Cặp sinh đôi đứng trên ghế, được Tần Thi đỡ, chúng xem sự chuyển động của máy giặt, quần áo và nước xoắn vào nhau, quấn thành một vòng tròn, bọn chúng cảm thấy rất mới lạ.
"Thật là lợi hại! Biết tự di chuyển luôn kìa ạ."
"Sau này mẹ không cần phải giặt tay nữa rồi..."
"Như vậy sẽ có nhiều thời gian chơi cùng với bọn con hơn!" An An hưng phấn nhảy dựng lên, doạ Tần Thi phải nhào lại đỡ cô bé.
"An Anl"
An An không dám nhảy lung tung nữa, nhìn Tần Thi xụ mặt liền vội vàng xin lỗi: "Con xin lỗi mẹ, con không nên nhảy nhót ở trên ghế, lần sau con sẽ không dám làm vậy nữa."
Tần Thi nhìn An An làm nũng với mình, vẻ mặt lấy lòng, không nhịn được mà chạm vào cái mũi nhỏ của cô bé, nói: "Người bị đau sẽ là con đó."
An An liên tục gật đầu, leo xuống ghế ôm lấy tay Tần Thi, vẻ mặt cười rất đáng yêu.
Tần Thi thở dài trong lòng, An An quá thông minh, biết được cô sẽ mềm lòng, vừa thấy không đúng là lập tức xin lỗi cộng thêm làm nũng, cái này làm cô căn bản không thể không tha thứ được.