Xuyên Đến 80 Làm Mẹ Kế (Dịch Full)

Chương 112

Chương 112 Chương 112Chương 112

Tuy rằng Cố Thanh Hải rất tò mò, nhưng cũng không tò mò bằng cặp sinh đôi, hiện tại máy đã giặt xong quần áo, đại khái sau khi xem qua lại không có cảm giác gì.

Nhưng cặp sinh đôi lại không nỡ rời đi, còn không ngừng nói nói, Cố Thanh Hải cũng chỉ có thể xem cùng cặp sinh đôi.

Cái miệng nhỏ của An An chẹp chẹp, đem hết lời mà ban ngày Tần Thi nói ra, xong lại dặn dò Cố Thanh Hải rằng cái máy giặt này rất nguy hiểm, không thể xem máy giặt hoạt động một mình được.

Bình Bình ở bên cạnh còn bổ sung, thậm chí khoa chân múa tay nói về lời dạy của Tần Thi, xảy ra chuyện thì trước tiên phải rút dây điện ra, ấn mở khoá máy giặt.

Cố Thanh Hải vừa nghe xong liền lập tức xụ mặt xuống: "Hai đứa em phải chú ý cho kỹ đó, xảy ra chuyện rồi cũng không thể tự mình ngắt dây điện, nguồn điện rất là nguy hiểm."

"Chúng em biết mài! Anh và mọi người đều đã nói cả vạn lần rồi." An An thở dài, có rất nhiều đồ điện trong nhà, Tần Thi luôn dạy bọn nhỏ đồ điện nào đụng được, đồ nào không đụng được, bọn nhỏ đã sớm thuộc lòng rồi.

"Bọn em qua năm là đã 5 tuổi rồi! Phải đi nhà trẻ, là đứa trẻ lớn khôn rồi! Mọi người sao vẫn luôn coi tụi em là trẻ con thế?" An An bĩu môi, khế nhíu mày lại.

Bình Bình chớp chớp mắt, trái lại lại không có phản ứng gì.

Cố Thanh Hải vui vẻ nhìn cặp sinh đôi, nhéo nhéo cái mũi của An An, nói: "Cho dù em có lớn lên thì em vẫn mãi là em gái của anh!"

"A a al" An An đẩy tay Cố Thanh Hải ra, trừng mắt nhìn cậu bé: "Không được đụng vào mũi của em mài Anh sẽ làm xẹp mũi của em mất! Lớn lên rồi trông sẽ rất khó coi."

Cố Thanh Hải nghe vậy thì lại cố ý nhéo thêm một cái nữa: "Lại đến nhà Đoá Đoá xem TV sao? Cả ngày đều xem mấy cái chương trình linh tinh vậy đó hả?"

"A a a a!" An An sắp tức chết luôn rồi, tay nhỏ vung vẩy đánh vào tay của Cố Thanh Hải đang cố ý tới gần: "Anh à! Anh thật đúng là phiền phức đó!"

Bình Bình thấy An An bị khi dễ, cậu bé cũng đi lên giúp đỡ An An thoát khỏi vòng tay của Cố Thanh Hải, ba đứa đánh nhau toán loạn.

An An càng giãy giụa thì Cố Thanh Hải càng phải chọc con bé, An An căn bản không phải đối thủ của Cố Thanh Hải, mũi bị nhéo vài cái, vừa tức lại giận nhưng không có cách nào để ngăn cản.

Cố Thanh Hải vừa thấy biểu cảm của con bé, lập tức hoảng loạn, còn không kịp dỗ dành, chưa gì đã nghe thấy tiếng khóc "Oa... oa...' vang lên!

"A aa ôôô...' An An ngửa đầu khóc lớn, nước mắt chảy ròng ròng xuống.

Bình Bình thấy An An khóc thương tâm như vậy nên vội vàng giơ tay lên lau nước mắt cho con bé, xoa xoa mắt An An, không hiểu sao cũng bắt đầu khóc theo, tuy rằng thằng bé không khóc gào ra tiếng, nhưng cũng là khóc thút tha thút thít, trông rất đáng thương.

Cố Thanh Hải nhìn hai đứa nhỏ trước mặt, đột nhiên nhức đầu, nói: "Đừng khóc nữa mài Anh biết sai rồi, anh sai rồi, không nên bóp mũi em mới đúng, đừng khóc mà..."

Cố Thanh Hải khom lưng ôm An An, bị con bé đẩy ra, Cố Thanh Hải đưa tay lau nước mắt cho con bé, An An lại lùi vê phía sau, rõ ràng là đang muốn kháng cự.

"Ôôaaa.."

Tiếng khóc của An An lại càng to hơn, Cố Thanh Hải chỉ cảm thấy âm thanh này ồn đến mức sắp làm lủng màng nhĩ của cậu nhóc tới nơi.

"Sao lại thế này?" Tần Thi nghe thấy tiếng khóc nên vội vàng đẩy cửa chạy vào nhà, trong tay còn cầm cái xẻng. Cô nhìn cảnh tượng trước mắt, ánh mắt lo lắng rất nhanh liên tan biến.

"Mẹ ơi! Giúp con với!" Cố Thanh Hải thấy Tần Thi thì giống như thấy vị cứu tỉnh vậy.

Tần Thi nhìn thấy An An gào khóc lớn cùng với Bình Bình đang thút tha thút thít thì biết Cố Thanh Hải lại chọc An An rồi.
Bình Luận (0)
Comment