Xuyên Đến 80 Làm Mẹ Kế (Dịch Full)

Chương 126

Chương 126 Chương 126Chương 126

"Đây cũng là do Tống Tư Nặc tìm cho cô sao?" Tần Thi mở toàn bộ vải ra xem thử, thuận miệng hỏi một câu.

"Không phải." Mạc Linh dựa vào ghế sô pha.

Tần Thi: "Là ai tìm vậy? Cô có xưởng dệt sao?"

Mạc Linh "À" một tiếng, nói: "Cũng không hẳn là vậy, là một người bạn đem tới cho tôi."

Tần Thi nhìn biểu cảm của cô ấy thì hứng thú: "Bạn sao?"

Mạc Linh nghiêng đầu nhìn Tần Thi, có chút ngượng ngùng nhưng vẫn khẳng định chắc nịch: "Ừa! Bạn đó!"

"Đó chính là do chưa chính thức..." Tân Thi liên nháo nhào lên, hỏi: "Ai vậy? Nói cho tôi biết đi, tôi kín miệng lắm cô yên tâm."

Mạc Linh đương nhiên là tin tưởng Tần Thi kín miệng, không do dự liền nói: "Cũng coi như nhờ phúc đức của cô, sau đợt lễ Quốc khánh đó tôi nổi tiếng hơn hẳn, không ít người đã theo đuổi tôi, anh ta chính là một trong số đó."

"Tên là Trình Lan, 26 tuổi, ở nơi khác mới được điều tới đây, là một doanh trưởng." Tròng mắt Mạc Linh xoay chuyển, nói: "Tuy rằng anh ta đảm bảo rằng trong vòng ba năm có thể sẽ thăng lên chức phó đoàn, nhưng tôi vẫn từ chối."

"Tôi muốn đi xông pha, chứ không muốn yêu đương, tôi nói rõ với anh ta rồi, anh ta lại nói nguyện ý chờ tôi, tôi không dám tin đâu." Biểu cảm của Mạc Linh có chút ghét bỏ.

Nhưng sau đó lại nói: "Anh ta nói làm bạn trước, ngày thường anh ta cũng rất hiểu chuyện và đúng mực, là người đáng tin cậy, trước tiên cứ làm bạn đi, dù sao thời gian trôi qua mới có thể thấy rõ được mọi thứ."

Tần Thi nghe thấy cái tên này liền thở phào nhẹ nhõm, người này không phải là chồng của Mạc Linh trong sách đã nói, quả nhiên cốt truyện đã được thay đổi. Hiện tại Mạc Linh không có tâm trạng để yêu đương, Tần Thi không nói nhiều lời làm gì, rốt cuộc lòng người vẫn là điều quan trọng nhất, vậy thì cứ chờ xem sao!

Nam nhân trên đời này nhiều như thế, cứ từ từ mà chọn lựa, chắc chắn sẽ có người thích hợp với mình mà thôi.

*

Thời gian trôi qua rất nhanh, chưa gì đã đến tháng mười hai rồi.

Trong khoảng thời gian này, Tần Thi đều làm xong hết tất cả áo khoác, quần bông. Lục Trạch Thiên có áo khoác tướng quân nên không cần áo khoác khác, Tần Thi bèn mua áo lông cừu và quân len cho anh.

Lục Trạch Thiên thấy được quần áo mới của mình, sau đó lại nhìn nhìn quần áo trên người bọn nhỏ mà Tần Thi tự mình làm, trong lòng anh khẽ thở dài.

Tần Thi còn chuẩn bị mua giày bông cho mọi người, nhưng mẹ Lục gửi bưu kiện lớn tới đây, bên trong có cả giày bông của bọn nhỏ, cùng với một đống đặc sản, thịt khô, lạp xưởng, cá xông khói...

Lục Trạch Thiên cũng không cần mua thêm, chất lượng giày bông mà bộ đội phát so với bên ngoài thì tốt hơn rất nhiều, vì thế nên Tần Thi đã tự mình mua cho mình một đôi giày.

Giày da có màu đen, được làm bằng chất liệu da nhung, chiều dài đến cẳng chân, với một ít gót, trông rất thời thượng lại còn hào phóng.

Thật sự rất là đẹp mắt, đồng thời cũng rất là đắt, Tần Thi tiêu hết sáu mươi tám tệ để mua nó, là cô dùng tiền mình để mua.

Trong khoảng thời gian này Tần Thi nhận lại việc may quần áo, tiền lương mẹ kế, tiên lương giáo viên âm nhạc nữa, thành ra cô kiếm lời được tận tám trăm.

Nhưng mua giày thì cô vẫn rất do dự, có chút đau lòng xót tiền.

Nhưng đây là đôi giày làm bằng da thật, chất lượng không tồi, hẳn là có thể đi được tận ba năm, Tần Thi cân nhắc một lát rồi liên mua một đôi.

Kiếm ra được nhiều tiền thì không phải nên tiêu tiền một chút hay sao! Nhất định phải mua! Sang năm cô nhất định sẽ kiếm được nhiều hơn, thế nên căn bản là cô không sợ.

Vì thế Tần Thi bắt đầu tiêu xài xả láng, mua áo len cho mình không nói, còn mua cho đứa nhỏ và Lục Trạch Thiên, cô tiêu hết hơn một trăm.

Lục Trạch Thiên là ông chủ, không có anh thì Tân Thi cũng không kiếm được nhiều tiền như vậy,'hiếu kính" một tí thì vẫn là rất cần thiết.
Bình Luận (0)
Comment