Xuyên Đến 80 Làm Mẹ Kế (Dịch Full)

Chương 214

Chương 214 Chương 214Chương 214

An An thở dài, cái được cái không mà vuốt lông mèo, không có sức sống giống ngày xưa: "Con cũng không biết, chỉ là không có mẹ ở đây còn không thể hăng hái lên được."

Bình Bình cũng gật đầu phụ họa theo: "Không muốn ăn uống, không muốn chơi, chỉ nhớ mẹ thôi."

Cố Thanh Hải đang ngồi làm bài tập ngẩng đầu nhìn thoáng qua Lục Trạch Thiên, không nói chuyện gì cả, nhưng khi làm bài tập cũng có hơi uể oải.

Về nhà không có cơm nóng hổi thơm ngon, không có người phụ đạo học tập, cặp sinh đôi không có ai quản cũng để cậu phải trông, trong nhà cực kỳ yên tĩnh, quả thật làm Cố Thanh Hải có chút không quen.

Ròng rã mấy tháng trời, ba đứa nhóc đều đã quen với sự tồn tại và chăm sóc của Tần Thi, đột nhiên cô không ở đây, bọn họ quả thật không quen.

"Con nhớ mẹ lắm!" An An thở dài một hơi.

Bình Bình ngẩng đầu nhỏ lên nhìn Lục Trạch Thiên, hỏi: "Ba có thể gọi điện thoại cho mẹ không?”

An An cũng mong chờ ngẩng đầu, tay Cố Thanh Hải đang viết chữ cũng dừng lại, nghiêng tai lắng nghe động tĩnh bên này.

Thấy ba đứa con đang ngước cổ như mấy con chim non, Lục Trạch Thiên trầm mặc.

"Mẹ mấy đứa hai ngày nữa sẽ về." Lục Trạch Thiên treo áo khoác lên giá áo, nói: "Ba cũng không biết số điện thoại, không gọi được."

Cặp sinh đôi lập tức thở dài thườn thượt.

Lục Trạch Thiên lắc lắc đầu, đi vào phòng bếp rửa tay tìm đồ ăn, nhìn cơm thừa lại đã nguội, anh không nhịn được thấp giọng thở dài một hơi.

Thật ra anh cũng có chút không quen. Tần Thi không ở đây, cái nhà này đều không giống nhà nữa.

Rõ ràng lúc trước khi Tần Thi chưa tới, mấy người bọn họ cũng là như thế này, trước đây còn cảm thấy không sao cả, được hay không gì cũng chả sao, nhưng hiện tại lại khó có thể chịu được.

Quả nhiên có được rồi mất đi sẽ càng thêm thống khổ...

Tần Thi ở thành phố chơi ba ngày, đi theo Tống Tư Nặc xem nhà máy mà cô ấy hợp tác cùng, nói chuyện cụ thể và tỉ mỉ về tình hình bản vẽ với các thợ may của cô ấy, sau khi xác định không có sai lầm gì mới cùng Mạc Linh, Tống Tư Nặc đi chơi.

Ăn uống ngủ nghỉ đều được Tống Tư Nặc bao, ba người vui vẻ chơi hai ngày.

Tần Thi còn mua không ít đồ lưu niệm về làm quà, chuẩn bị mang về tặng cho gia đình và bạn bè. Quay lại trong tiệm của Tống Tư Nặc, còn mua vài bộ quần áo với giá ưu đãi, lại mua đồ ăn vặt mà trong huyện không có bán.

Khi ra cửa cô chỉ mang theo một cái túi, kết quả lúc quay về là xách hai cái túi lớn toàn là đồ đạc.

Mạc Linh thì trực tiếp đi thành phố Thâm Thị, còn Tống Tư Nặc gọi cho một người bạn mượn xe, đặc biệt đưa Tần Thi về nhà.

Nếu không phải Tân Thi nói bản thân còn phải xử lý chút chuyện ở trong huyện, Tống Tư Nặc còn bảo người ta chở về tới cổng nhà.

Chờ xe tới trong huyện rồi, Tần Thi còn muốn mời người bạn kia của Tống Tư Nặc ăn một bữa cơm, cuối cùng người ta liên tục xua tay, nói bản thân còn có việc, sau này có cơ hội sẽ cùng nhau ăn một bữa.

Tần Thi cũng không ép được, đành lấy từ trong túi ra một bao thuốc lá ngon đã chuẩn bị từ trước đưa cho đối phương.

Người nọ cũng không khách sáo, cười nhận lấy bao thuốc sau đó khách khí với Tần Thi thêm hai câu liền lái xe rời đi.

Tần Thi đeo túi, lại xách thêm hai túi đồ lớn đứng ở ven đường, nhìn trái nhìn phải rồi đi về hướng ngân hàng. Ở thị trấn chỉ có hợp tác xã tín dụng, mà trong huyện lại có ngân hàng, còn là ngân hàng lớn mà sau này vẫn còn tồn tại, cho nên Tần Thi rất là yên tâm.

Sau khi cô và Lục Trạch Thiên kết hôn, đã tích góp được không ít tiền, bình thường đều cất ở hộp sắt khóa lại trong ngăn tủ, tiền giấy linh tinh vụn vặn đã để đầy, được hơn một ngàn lận.

Vẫn nên đến mở tài khoản, làm sổ tiết kiệm rồi bỏ tiền vào đó mới được.
Bình Luận (0)
Comment