Xuyên Đến 80 Làm Mẹ Kế (Dịch Full)

Chương 78

Chương 78 Chương 78Chương 78

Hai vị thím kia đưa mắt nhìn theo Mạc Linh, chờ cô ấy đã đi khuất rồi mới bắt đầu bàn tán tiếp, trong ánh mắt lộ rõ vẻ tò mò, ghé vào tai nhau xì xào một hồi mới chịu thôi.

Không bao lâu thì tin tức quan hệ của hai cô vợ của Lục Trạch Thiên đã được loan truyền ra ngoài, không ít người đều thấy rất ngạc nhiên, muốn mau mau được nhìn tận mắt xem coi có đúng là như vậy thật không.

Nhưng Mạc Linh ở bộ đội, Tần Thi lại đi dạy, ngoài đi dạy ra thì luôn ở nhà bận làm việc, căn bản không thấy được hai người ở cùng một chỗ, mọi người cứ như vậy mà chờ, càng chờ càng mất kiên nhẫn hơn.

Cuối cùng cũng đến ngày lễ Quốc khánh, sau khi mọi người được nhìn thấy tận mắt cảnh tượng Tần Thi và Mạc Linh cười nói vui vẻ với nhau, lúc này mới hoàn toàn tin tưởng vào lời đồn, sau đó bọn họ bắt đầu suy đoán xem chuyện này rốt cuộc là như thế nào.

Tần Thi căn bản không có thời gian để ý tới những thứ linh tinh này, mấy ngày nay cô toàn là thức đến nửa đêm, ngoại trừ đi dạy ra thì toàn bộ thời gian đều ở nhà may quần áo, còn không thể nấu cơm được bữa nào, đều là nhờ Lục Trạch Thiên mang cơm từ nhà ăn về để ăn.

Hơn nữa cặp sinh đôi cũng hiểu chuyện nên không quấn lấy cô nữa, ngày nào mà không phải ở nhà cùng với cô thì hai đứa nó cũng ngoan ngoãn chơi ở trong sân.

Mà Cố Thanh Hải thì càng không quấy rầy cô rồi, chủ động quét dọn nhà cửa, cả ba đứa nhỏ đều rất là ngoan.

Tần Thi quyết định sau này sẽ không như vậy nữa, tuyệt đối không nhận đơn may gấp, bọn nhỏ hiểu chuyện, Lục Trạch Thiên thì chăm sóc cô, nhưng cô không thể cứ vậy mà được nước làm tới được.

Nói cho cùng thì công việc chủ yếu của cô vẫn là 'mẹ kế, không có Lục Trạch Thiên thì cô vẫn có thể thoát khỏi gia đình, tự mình làm giàu, nhưng tuyệt đối sẽ không tiến nhanh được như vậy, mỗi ngày còn được ăn ngon uống sạch, áo quần tươm tất đầy đủ.

Tần Thi vẫn hiểu được là nên biết ơn, có qua thì phải có lại, cô cũng muốn chăm sóc cho con cái thật tốt. Đừng nghĩ vì bọn nhỏ hiểu chuyện mà như vậy, Tần Thi thật lòng yêu thương bọn nhỏ, bản thân cô muốn đối xử tốt với chúng.

Đời trước đã làm cho cô đủ mệt mỏi rồi, đời này cô vẫn nên nghỉ ngơi một chút, không cần quá mức là được.

Vào buổi sáng của ngày lễ Quốc khánh, cô và Trương Diễm Lệ dẫn theo bọn nhỏ trong lớp đến diễn tập, sau khi xác định không còn vấn đề gì nữa thì cô liền trao toàn bộ việc hoá trang lại cho Trương Diễm Lệ, còn cô thì kéo Mạc Linh về nhà để thử đồ, phải xem coi quần áo có thích hợp hay không để còn sửa nữa.

Mạc Linh trông thấy bộ trang phục đã được hoàn thành, cả người đều ngây ra, sau đó là mừng rỡ không thôi, Mạc Linh hét lớn: "Mau mau để tôi thử xem thế nào, Thái Tú Cầm kia kiểu này làm sao có thể so sánh được với tôi! Tân Thi à, cô rất là lợi hại đó nha."

Mạc Linh thay xong quần áo thì đi ra, Tần Thi điều chỉnh một số chỉ tiết nhỏ cho cô ấy, sau khi chắc chắn là không còn sai xót gì nữa, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

"Tôi biết mấy ngày nay cô thức đêm làm cho tôi, cô coi tôi là bạn bè, tôi cũng thật lòng coi cô là bạn, công làm này cô cứ nhận đi, nhất định là không được từ chối đâu đó." Mạc Linh đưa thêm cho Tần Thi sáu mươi tệ nữa.

Tần Thi cười rồi vui vẻ nhận lấy: "Tôi đâu phải là đồ ngốc đâu chứ, làm sao mà từ chối được? Nhìn mắt tôi vì thức đêm mà xuất hiện quầng thâm mắt rồi đây này."

Mạc Linh thích bộ dạng không ngượng ngùng này của Tần Thi, cô ấy cầm lấy túi quần áo, cười nói: "Không sao hết, không sao hết, có quầng thâm hay không thì cô vẫn rất xinh đẹp. Hết bận rồi thì tôi mời cô một bữa nhé, tôi đi trước đây!"
Bình Luận (0)
Comment