Xuyên Đến 80 Làm Mẹ Kế (Dịch Full)

Chương 81

Chương 81 Chương 81Chương 81

"Ba em cũng vậy ạ, nói em nếu biểu diễn tốt thì sẽ khen thưởng em bằng một bữa thịt kho tàu ạ.”

"Oaaaa...'

Bọn nhỏ trò chuyện rất vui vẻ, đối với cha mẹ của bọn nhỏ thì việc đến xem con mình biểu diễn là một cảm giác rất chỉ là vui sướng.

Tiết mục thứ ba đã được bắt đầu, Tần Thi và Trương Diễm Lệ dẫn bọn nhỏ sang đứng chờ ở bên cạnh sân khấu, chờ bọn họ biểu diễn xong, người chủ trì giới thiệu chương trình nhanh chóng chỉ huy người di chuyển bọn nhỏ đến đứng trên sân khấu.

Trương Diễm Lệ chỉ huy bọn nhỏ từng tốp một đi lên sân khấu, Tần Thi khom người đi vào vị trí phía dưới sân khấu, cô ngồi xổm xuống, chờ đến khi âm nhạc vang lên rồi cô mới đứng thẳng người lên.

Các bạn học đứng ở trên sân khấu sau khi thấy Tần Thi ngẩng đầu lên, trên mặt liền nở một nụ cười thật tươi, trong lòng không hiểu sao lại nhẹ nhõm hẳn ra.

Giai điệu mở đầu vang lên, các bạn học theo chỉ dẫn của Tần Thi, đồng loạt mở miệng hát.

Các thiếu niên dùng giọng hát trong trẻo, thanh thuý, hát bài ca ngợi Tổ quốc, mọi người ở dưới sân khấu nghe được, trong ánh mắt lập tức sáng bừng lên.

Lãnh đạo ngồi ở hàng ghế đằng trước kia, nhìn thấy bọn nhỏ trên sân khấu, trên mặt không khỏi nở một nụ cười mãn nguyện.

"Hay lắm! Hát rất hay! Biểu cảm của bọn nhỏ cũng rất tốt."

"À, vừa rồi tôi còn nghe người dẫn chương trình nói, đây là học sinh của ban 2 sơ nhất(*), lão Trương à, con trai nhỏ của ông có phải cũng đứng trong số những học sinh đó không?" Sư trưởng Lý quay đầu hỏi người bên cạnh.

[Chú thích: (*) Ban 2 sơ nhất: lớp 7 ở hiện tại. ]

Lão Trương cười ha ha ha, nhìn cậu con trai nhỏ đứng hàng sau cùng, trong ánh mắt lộ rõ vẻ hài lòng, nói: "Đúng vậy, thằng nhỏ đứng hàng cuối cùng thứ ba từ trái qua là nó đó."

Có người cảm thấy kỳ lạ nên hỏi: "Sao lại đứng sau như vậy? Chẳng lẽ không biết đứa nhỏ này là con của nhà Trương tham mưu sao?"

Tần Thi liếc mắt nhìn người này một cái, nói: "Sắp xếp theo chiều cao, con nhà tôi rõ ràng là cao hơn nhiều so với những đứa khác."

Người này biết rằng mình đã hơi lỡ lời, cười một cái rồi sau đó không dám mở miệng nói lung tung nữa.

Tần Thi nghiêm túc nhìn bọn nhỏ ca hát trên khán đài, thầm nghĩ tiết mục này đã được chuẩn bị rất tốt, ông rất thích.

Tầm mắt Tần Thi quét đến bóng lưng của Tần Thi, dừng lại hai giây sau mới di chuyển tâm mắt.

Một khúc hát lại qua đi, tập thể bọn nhỏ chúc Tổ quốc sinh nhật vui vẻ, sau đó cúi đầu chào khán giả.

Dưới khán đài vang lên tiếng vỗ tay như sấm, nhiệt liệt vỗ tay chứng tỏ sự yêu thích tới tận đáy lòng.

Các bạn học nghe tiếng võ tay thì cảm thấy vui sướng hơn gấp nhiều lần, kiềm chế lại sự kích động trong lòng, dựa theo sự tập luyện, tụi nhỏ xuống sân khấu theo thứ tự đã được sắp xếp trước. Sau đó đi thẳng tới hậu trường, trong lòng bọn nhỏ lúc này mới hoàn toàn bình thường trở lại, tập thể bắt đầu reo hò hoan hô.

"Ha ha ha! Tớ đã không hát sai! Chúng ta cũng không làm sai chỗ nào cải"

"Tớ thấy mẹ tớ, bà ấy còn phất tay với tớ nữa đó."

"Tớ cũng thế, tớ mới vừa lên sân khấu còn rất hồi hộp, nhưng khi nhìn thấy cô Tần thì tớ liên thoải mái hơn nhiều."

Trương Diễm Lệ cười đến mức không khép miệng lại được, ra sức khen ngợi phần biểu diễn của tụi nhỏ rất tốt, khiến cho các bạn học nhảy nhót vì sung sướng.

Tần Thi trở lại hậu trường, sau khi đi khen ngợi một lượt, hậu trường trở nên vô cùng náo nhiệt. Dư lại bao nhiêu tiền thì giao lại cho Trương Diễm Lệ, Tần Thi cũng không tham gia, cô xoay người trở về ngồi bên cạnh Trương Diễm Lệ kia.

Cô vừa ngồi xuống, An An hứng thú vội vàng nhích lại gần cô, nói: "Mẹ ơi, con vừa nhìn thấy mẹ đó!"

Tần Thi cười rồi bế con bé lên ôm vào trong lòng ngực, người một nhà vừa nói chuyện phiếm vừa xem biểu diễn, không khí vô cùng ấm áp.
Bình Luận (0)
Comment