Chương 85
Chương 85Chương 85
Cho dù cô biết việc này không hề đơn giản, nhưng Tần Thi vẫn muốn quen biết đối phương một chút, cô mở lời: 'Lúc trước tôi định hỏi cô về cửa hàng của cô ấy, sớm muốn đến tìm hiểu thử coi sao."
Mạc Linh kéo cánh tay Tần Thi lại, cười nói: "Cô ấy cũng thế, nghe nói tôi còn quen biết nhà thiết kế thì vô cùng tò mò đó."
"Tuần sau tôi có kỳ nghỉ, nếu không thì chúng ta đến thành phố dạo chơi một lần đi! Cô thấy sao? Tôi sẽ mời các cô ăn một bữa tiệc lớn, nhân tiện giới thiệu nhau một chút!"
Đương nhiên là Tần Thi không thể từ chối, cô nói: "Vậy thì tốt quá, tôi có thể được ăn ké rồi!"
Mạc Linh lia mắt nhìn Tần Thi, khẽ hừ một tiếng: "Cô mới là một người giàu ngâm đó, cô nhận quá ít quần áo, thế thì tiền vào túi thấm thoát vào đâu! Bao giờ mới được giống như tôi đây, cứ vậy thì tiền lương nào ăn cho nổi."
Nói tới đây, Tần Thi cũng thuận miệng hỏi một câu: "Sau này cô có tính làm gì không? Hay là vẫn tiếp tục làm việc ở bộ đội?"
Mạc Linh nghe vậy thì thở dài: "Đừng nói tới nữa, tôi cũng đang lo đây này, tôi muốn ra khỏi đó, nhưng sợ người trong nhà không cho, họ còn đang cân nhắc về việc cho tôi một chức vị khác cơ, tôi cũng không dám nói ra điều mình muốn..."
Tần Thi có chút kinh ngạc, nhìn Mạc Linh là người rất có chủ kiến, lá gan cũng lớn, nhưng lại không ngờ tới cô ấy lại để ý người trong nhà như vậy, cô ấy còn không dám có ý kiến gì.
Chẳng qua Tần Thi không nói gì nữa, chỉ hỏi cô ấy: "Nếu như ra khỏi đó thì cô tính làm gì?"
Mạc Linh: 'Muốn đến Thâm thị thử xem, giống như người chị em của tôi Tống Tư Nặc vậy, đó chính là gây dựng sự nghiệp."
Thời buổi này những công nhân tham gia quân ngũ hoặc làm việc ở xí nghiệp của nhà nước thì đều được người người hâm mộ. Cho dù cải cách mở ra, nhưng cái niên đại này những người đó vẫn nổi tiếng nhất, tiền lương vừa ổn định lại còn có thể diện nữa.
Làm buôn bán bình thường thì biết làm sao bây giờ? Vốn dĩ không ổn định, không phải là ai cũng có thể quyết tâm đi gây dựng sự nghiệp như thế được.
Tần Thi nghe Mạc Linh nói lời này thì cảm thấy rất hợp tình hợp lý.
"Tôi nghĩ kỹ rồi, làm thì cứ làm thôi, dù sao cô vẫn còn trẻ, thất bại một chút cũng không sao cả, hoàn toàn có thể làm lại từ đầu." Tần Thi nhìn cô ấy rồi cười: "Cuộc sống của cô, cô phải là người làm chủ mới đúng."
Mạc Linh nhìn chằm chằm vào Tần Thi, trâm mặc một hồi lâu, đột nhiên cười rộ lên, nói: "Đúng vậy, cô nói không sai xíu nào, cuộc đời của tôi, tôi làm chủ!"
Ba mẹ là muốn tốt cho cô ấy, Mạc Linh biết điều đó, nhưng đó không phải là việc mà cô muốn làm. Trong lòng Mạc Linh hạ quyết tâm rồi, cô sẽ trở về nói cho họ biết ý định của mình, nếu họ ủng hộ thì tốt, còn nếu không thì... cô vẫn sẽ cố gắng làm cho họ phải ủng hộ cô!
Tần Thi thấy được vẻ mặt hưng phấn của Mạc Linh, trong ánh mắt đều lộ rõ vẻ kiên định và không hề chùn bước.
Cốt truyện gốc có nói là sau khi Mạc Linh kết hôn thì bị gia đình điều khiển, bởi vì sinh nở mà sức khoẻ trở nên yếu đi, chỉ có thể đảm đương công việc làm bà chủ của gia đình.
Đời này sức khoẻ của cô ấy không có vấn đề gì cả, có thể thoát khỏi sự trói buộc của cốt truyện, cô ấy muốn đi xông pha, đi tranh đua, muốn được làm chính mình, như vậy quả thật rất tốt.
Tại sao phụ nữ lại bị trói buộc bởi gia đình vậy chứ? Rõ ràng bản thân cũng có thể toả sáng mà, không phải sao?
"Phụ nữ cũng có thể nắm giữ một mảnh trời, tôi cũng có thể, tôi nhất định có thể làm được!" Mạc Linh nắm chặt tay, ý chí chiến đấu đang sôi sục trong lòng cô ấy, giống như có một ngọn lửa đang bừng cháy hừng hực vậy. Lúc này trên người Mạc Linh như thể toát ra một nguồn ánh sáng của niềm tin, niềm hy vọng.