Chương 95
Chương 95Chương 95
Chứ nếu để cho một mình cô làm, chắc đến đêm cũng không có cơm mà ăn luôn quá, vì chỉ lo ngồi đánh kem thôi cũng tốn nhiều thời gian rồi.
Niên đại này không có gelatin, kem mà Tần Thi chuẩn bị là gồm có sữa bò nguyên chất và mỡ bò, đường, cái này hoàn toàn có thể dùng làm kem, chẳng qua là vị sẽ rất đậm, thích hợp làm kem kẹp hơn là chét lên bánh kem.
Nhưng niên đại này đâu cần chú ý như vậy, có thể làm ra kem là đã không tồi.
Tần Thi để Lục Trạch Thiên đánh kem bằng tay, còn cô thì nhìn chằm chằm vào để xem anh làm, rồi lại bắt đầu xào rau nấu cơm.
Đánh kem cũng không phải là việc dễ dàng gì, đặc biệt là Lục Trạch Thiên chỉ lấy mỗi một chiếc đũa để đánh, Tần Thi đều đã làm xong hết cơm rồi, nhưng kem vẫn chưa được đánh xong.
Cho dù là Lục Trạch Thiên khoẻ như vậy nhưng khi đánh cũng rất là mệt, trên trán anh đổ đầy mồ hôi, cánh tay mỏi đến mức bủn rủn.
Tần Thi thấy kem vẫn không si nhê gì, cô quyết định đổi với Lục Trạch Thiên, tự mình ra tay xem sao.
Ba đứa nhỏ nhìn theo, cũng muốn hỗ trợ cho cô nhưng lại không thể làm gì khác, chỉ có thể mở mắt trông mong nhìn.
Bọn nhỏ biết bản thân còn nhỏ, có làm thì cũng vô ích, chỉ lãng phí thêm thời gian thôi.
"Làm cái này mệt quá ạ, vất cả cho ba mẹ rồi ạ." An An nhìn Tần Thi và Lục Trạch Thiên, đột nhiên thốt lên một câu như vậy.
"Ừm ừm, rất là vất vả." Bình Bình nói: "Về sau sinh nhật không cần làm nữa ạ."
Bọn họ đều rất mệt, không ngờ tới mọi chuyện sẽ phức tạp đến thế.
Cố Thanh Hải cũng nói theo: "Mẹ, con giúp mẹ làm một chút nhé ạ." Thằng nhỏ cũng là một đứa trẻ lớn rồi, vẫn còn có chút thể lực. Tần Thi và Lục Trạch Thiên ngẩng đầu nhìn bọn nhỏ, cô mỉm cười rất ôn nhu, con cái hiểu chuyện như vậy cũng đỡ, cho dù có mệt thì cô cũng không cảm thấy phí công hay vất vả gì cả.
"Vậy con đến đây đi." Tần Thi đưa bát đánh kem cho Cố Thanh Hải, còn cô thì đi lấy bánh kem, trái cây và lọ đào vàng lại đây.
Thấy Cố Thanh Hải sau khi đánh một hồi, Tần Thi nghĩ là gân được rồi thì để thằng nhỏ lấy chậu lại đây cho cô xem, cô xác nhận xong thì nhanh chóng làm bánh kem luôn.
Tần Thi cắt phôi bánh kem ra thành nhiều tầng, lớp dưới cùng bỏ thêm đào vàng cắt nhỏ vô, sau đó phết kem lên, đắp thêm một tâng bánh kem khác, cô dự định làm hai tâng khác nhau.
Sau đó cô mới bắt đầu phết nhiều kem lên trên, từng chút từng chút một san bằng lại cho đều. Không có công cụ chuyên dụng nên làm khá là tốn công, Tần Thi sợ cơm hết nóng nên kêu bọn họ ăn trước đi, sau đó cô lập tức lại ăn sau.
Nhưng không một ai nguyện ý ăn trước, bọn họ đều vây quanh cô, nhìn cô làm bánh.
Thao tác của Tần Thi bắt đầu nhanh hơn, thấy gần như là phẳng phiu rồi thì mới bày biện trang trí lên trên đỉnh bánh kem một ít quýt và táo, xếp chúng thành bông hoa.
Cuối cùng cũng đã hoàn thành, mọi người nhìn chiếc bánh kem này mà không ngừng cảm thán.
Mọi người rửa tay xong thì ngồi xuống bàn, Tần Thi đặt bánh kem ở chính giữa bàn ăn, để cho cặp sinh đôi nhắm mắt ước điều mà chúng muốn.
Cô muốn cắm thêm chút nến, đáng tiếc là trong nhà chỉ có hai cây nến thô màu trắng, không được đẹp cho lắm nên thôi cô không cắm lên nữa.
Cặp sinh đôi nhắm mặt lại, nghiêm túc ước nguyện, lúc này mới mở mắt ra, chờ mong nhìn Tần Thi: "Điều ước này thật sự có thể thành hiện thực sao ạ?"
"Có thể chứ!" Vẻ mặt Bình Bình vô cùng nghiêm túc mà gật đầu. Tần Thi khẽ nhướng mày, hỏi: "Các con đã ước điều gì vậy?"
Cố Thanh Hải vội vàng ngăn cản: "Nói ra sẽ không còn linh nghiệm nữa ạ!"
Nhưng không còn kịp nữa rồi, cặp sinh đôi nói cùng lúc với Cố Thanh Hải, nói ra lời ước của mình.
"Con hy vọng sau này vào ngày sinh nhật, người nhà chúng ta đều được trải qua bên nhau ạl"