Xuyên Đến 80 Làm Mẹ Kế (Dịch Full)

Chương 96

Chương 96 Chương 96Chương 96

Vào giờ phút này, cặp sinh đôi rất tâm linh tương thông, tụi nhỏ trăm miệng một lời nói ra lời ước giống nhau y đúc.

Sau khi nói xong thì nghe thấy Cố Thanh Hải nói sẽ không còn linh nghiệm nữa, cặp sinh đôi hoảng hốt nhìn về phía Tần Thi và Lục Trạch Thiên: "Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ ạ? Tụi con lỡ nói ra rồi..."

Lục Trạch Thiên vừa mới chuẩn bị an ủi cặp sinh đôi, Cố Thanh Hải lại nói: "Nếu là nguyện vọng này thì chắc hẳn là sẽ có thể thực hiện được."

Nói xong liền quay sang phía Tần Thi, hỏi với vẻ chờ mong: "Có đúng không mẹ?”

Lục Trạch Thiên lập tức nhìn Tần Thi, chỉ thấy Tân Thi cười rồi nói: "Nhưng các con sẽ phải lớn lên rồi kết hôn, xây dựng gia đình với một người khác, chúng ta không có khả năng làm bạn bên cạnh các con mãi được."

Trái tim Lục Trạch Thiên thoáng cái như thể đã chết lặng xuống...

Bọn nhỏ cũng chu miệng kêu lớn: "Chúng con lớn lên sẽ không kết hôn đâu ạ!"

Cố Thanh Hải cũng gật đầu: "Chúng con muốn cùng với ba mẹ ở bên cạnh nhau suốt đời."

Tần Thi cười nói: "Con người luôn phải lớn lên và kết hôn, chẳng qua là các con có trưởng thành thì chúng ta vẫn có thể ăn sinh nhật cùng nhau!"

"Đến lúc đó chỉ sợ các con không còn kiên nhẫn nữa, không thèm tìm tới mẹ để ăn sinh nhật cùng nhau đâu."

Cố Thanh Hải quả quyết nói: "Sẽ không có chuyện đó đâu ạ! Chúng con vẫn muốn ăn sinh nhật ở nhà ạI"

Cặp sinh đôi cũng gật đầu theo.

Tần Thi sờ sờ đầu của tụi nhỏ, cười nói rồi lảng sang chuyện khác: "Mau ăn đi, không bàn tới chuyện này nữa, ăn cho no nhé."

"Vậy thì mẹ phải đáp ứng yêu cầu của tụi con, sau này mỗi năm chúng ta đều sẽ cùng nhau ăn uống chung vào dịp sinh nhật ạ." Cố Thanh Hải vẫn dõi theo tâm mắt của Tần Thi.

Cặp sinh đôi đi theo phụ hoạ: "Đúng đó ạ, anh cả nói không sai đâu ạ."

Ngay cả Lục Trạch Thiên cũng chăm chú nhìn Tần Thi, anh muốn biết đáp án của cô.

Tần Thi cười: "Đương nhiên rồi, chỉ cần các con đồng ý là được."

Cố Thanh Hải cười, Lục Trạch Thiên cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi...

"Mau ăn thôi, ăn thôi..."

"Được ạ."

"Món thịt này ngon quá! Mẹ, món này tên là gì vậy ạ?" Giọng của An An vang lên hỏi.

"Sườn heo xào chua ngọt đói"

"A a, nước này... Nước này... Cay quá ạ!" Bình Bình che miệng lại, duỗi tay về phía Lục Trạch Thiên.

Lục Trạch Thiên vội vàng lấy nước cho Bình Bình uống: "Con không thể ăn cay mà sao một hai vẫn nhất quyết ăn thế"

Bình Bình uống một ngụm nước, hít hà hít hà' rồi cười, bởi vì thằng bé thấy An An ăn ngon nên cũng muốn nếm thử thôi mà.

Tần Thi gắp cá hấp cho Cố Thanh Hải, vì Cố Thanh Hải gắp đũa không tới, sau khi Cố Thanh Hải nhìn phần ức cá không có xương thì nhếch miệng cười toe toét.

Lục Trạch Thiên ngại bánh kem sẽ làm vướng bọn nhỏ ăn uống, anh bèn bưng bánh kem đặt sang một bên, An An vội vàng kêu lên: "Ba ba! Ba cầm bánh kem đi đâu vậy ạ?

Lục Trạch Thiên có chút bất đắc dĩ: "Ba chỉ đặt sang một bên thôi, đợi lát nữa ăn cơm xong sẽ ăn bánh kem sau."

An An nghe vậy thì lập tức vùi đầu vào ăn cơm thật nhanh: "Ba đừng bỏ ra, con ăn xong rồi đây."

Lục Trạch Thiên nghiêm mặt, giọng điệu nghiêm túc nói: "Con lo ăn cơm cho no đi đã.

An An sợ rời xa chiếc bánh kem đó, nhưng khi thấy vẻ mặt của Lục Trạch Thiên thay đổi, cô bé lập tức không dám mở miệng nữa, mà chỉ ngoan ngoãn ăn cơm tiếp.

Tần Thi hơi trừng mắt liếc anh một cái, nói: "Sinh nhật con mà, anh để cho con thoải mái chút đi."

"Đúng vậy! Đúng vậy đó ạ!" Có Tần Thi chống lưng rồi nên An An không sợ nữa.

Lục Trạch Thiên không còn cách nào khác, anh chỉ có thể im lặng, liền ngồi xuống ăn tiếp phần cơm của mình.

An An vừa thấy bản thân thắng' ba mình thì lập tức vui vẻ, còn khẽ cười với Bình Bình một cái.

Không khí lại trở nên nhẹ nhàng và vui vẻ như thường ngày.
Bình Luận (0)
Comment