Xuyên Đến 80 Làm Mẹ Kế (Dịch Full)

Chương 98

Chương 98 Chương 98Chương 98

"Quaooo...' Bình Bình lấy tay che miệng lại, muốn khen ngon nhưng lại không nỡ mở miệng, chỉ có thể dậm dậm chân thôi.

Hai mắt An An sáng rỡ, nuốt xuống rồi lại nhanh nhanh múc thêm một thìa nữa.

Cái thìa này không chỉ có kem và bánh, còn có cả nhân trái cây. Đào vàng hơi ngọt, nhưng quả quýt thì lại chua, hoàn toàn hoà quyện với bánh kem, ăn một chút cũng không thấy ngấy.

Chua chua ngọt ngọt hoà vào nhau, hương vị rất đa dạng và vừa vặn.

Tần Thi nếm thử một miếng, cô gật đầu hài lòng. Không có bột mì chuyên dụng để làm bánh bông lan, cô đành dùng tỉnh bột và bột mì bình thường trộn vào nhau để làm nên lớp phôi bánh, nhưng không ngờ tới là ăn rất ngon.

Hơn nữa mỡ bò và sữa bò làm kem cũng không tồi, không biết có phải bàn tay vàng hay không, nhưng tóm lại là cô làm ăn rất vừa miệng.

Tuy rằng nguyên liệu rất đắt, để làm ra được thì cần rất nhiều công đoạn, nhưng ăn ngon như vậy, không phí công cô vất vả mà.

Tần Thi nhìn thoáng qua bọn nhỏ, thấy Cố Thanh Hải cũng ăn rất chăm chú mà không thèm ngẩng cả đầu lên, cô càng thấy hài lòng hơn về chiếc bánh kem của mình.

Nhà thím Triệu ở cách vách nhà cô, chính uỷ Trịnh mở cửa cho Lục Trạch Thiên, ông nhìn bánh kem trong tay Lục Trạch Thiên, có hơi kinh ngạc, hỏi: "Đây là cái gì vậy?"

"Bánh kem đó ạ." Lục Trạch Thiên giải thích.

"Đúng đúng đúng, chính là bánh kem, cậu mua ở đâu vậy?" Chính uỷ Trịnh có hơi tò mò, chỗ bọn họ hình như không có cửa hàng bánh kem mà.

Lục Trạch Thiên mỉm cười, nói: "Hôm nay là sinh nhật Bình Bình và An An nên Tần Thi đặc biệt làm món bánh kem này ạ."

Chính uỷ Trịnh nhìn anh một cái, lập tức cười nhạo: "Cưới được cô vợ tốt như thế còn đến chỗ tôi để khoe khoang hả?" Lục Trạch Thiên không nói thêm gì nữa, chỉ đưa mâm bánh cho chính uỷ Trịnh, nói: "Nếm thử một chút đi ạ."

Chính uỷ Trịnh cũng không khách khí, cười tủm tỉm nhận lấy, nói: "Vậy tôi xin phép nhận lấy tấm lòng của cậu nhé."

Lục Trạch Thiên xoay người trở về nhà, chính uỷ Trịnh bưng mâm vào trong nhà, thím Triệu vừa thấy đồ trong tay ông thì liền biết là của nhà Tần Thi đưa.

"Đây là món gì vậy?"

"Bánh kem đó, tráng miệng của phương Tây." Chính uỷ Trịnh đưa mâm đến trước mặt cháu trai nhỏ, cười chọc nói: "Tới đây, lại đây mau, ngửi xem có thơm hay không? Có muốn ăn thử không?"

Tiểu Bảo Bảo nhìn quả quýt được đặt phía trên chiếc bánh kem, lập tức bị thu hút, kêu "A a a' rồi duỗi tay với đòi ăn.

Thím Triệu đưa cho cậu nhóc một miếng quýt để thằng bé không bô bô cái miệng nữa, bản thân nó biết cái này có thể ăn được.

Thím Triệu vừa thấy lập tức cười ha ha ha, ôm đứa nhỏ đi tìm thìa, xúc một chút kem rồi nếm nếm thử, lập tức cảm thán: "Ưm ưm... Mùi vị này rất tuyệt, quả thực đã mềm lại còn ngọt nữa."

Sau đó lại mút một ít kem đút cho cháu trai nhỏ.

Tiểu Bảo Bảo nếm được vị ngọt, đôi mắt đen nhánh ngập nước càng sáng rỡ lên, không biết nói gì liền ra sức hướng về phía bánh kem mà kêu "A a a..."

"Cho đứa nhỏ nếm thử là được rồi, đừng ăn nhiều quá, lúc nấy mới vừa ăn cơm xong chưa được bao lâu mà." Chính uỷ Trịnh bưng mâm lên nói.

Thím Triệu liếc mắt nhìn ông một cái, nói: "Tôi biết rồi, ông cứ phải vội cái gì vậy?"

Chính uỷ Trịnh cũng rất thích ăn ngọt, ngày thường lão thích ăn điểm tâm và trái cây, hiện tại thấy bánh kem này đương nhiên là ông rất muốn nếm thử.

Thím Triệu đút cho đứa nhỏ ăn thêm hai muỗng nữa rồi cũng ngưng, không dám cho thằng bé ăn thêm nữa, đứa nhỏ liền khóc oa oa lên, thím Triệu ôm đứa nhỏ đi vào trong phòng để dỗ, còn bánh kem thì để chính uỷ Trịnh nhanh chóng ăn cho xong.

Chờ thêm một hồi dỗ đứa nhỏ không khóc nữa, chính uỷ Trịnh tiến đến giường, vỗ nhè nhẹ cháu trai nhỏ, thấp giọng bảo thím Triệu đi rửa mặt đi.

Thím Triệu liền đi ra ngoài, cầm chậu đến phòng bếp rót nước ấm.
Bình Luận (0)
Comment