Chương 696:
Chương 696:Chương 696:
"Thẩm Quả Quả, lâu rồi không gặp."
Thẩm Quả Quả suy nghĩ một chút rồi hiểu ra: "Vậy ra thương hiệu Lý Ký này là của ông sao?"
Đầu bếp Lý cười hì hì: "Đúng vậy."
"Sao nào, không mời tôi vào ngồi sao?"
"Ngồi đi, WALL-E, rót trà." Thẩm Quả Quả mỉm cười, nhường chỗ cho đầu bếp Lý.
"Không ngờ ông lại đến căn cứ Liên bang."
"Nói thật, lúc đầu rời khỏi Phong Thổ Thành, tôi rất bị động." đầu bếp Lý cảm khái nói.
"Lúc đó tôi còn rất tức giận, chỉ muốn tránh xa Phong Thổ Thành, tốt nhất là cả đời này đừng gặp lại các người."
"Tôi đã đến Liên bang, vượt qua những ngày tháng khó khăn nhất, tôi đã xem kỹ những thứ cô đưa cho tôi."
Lúc đầu ép đầu bếp Lý rời đi, để đổi lại, Thẩm Quả Quả đã đưa cho ông ta một phương pháp chế biến nguyên liệu, được viết trên da thú Ô Kim.
"Nhờ vào tài liệu cô đưa, tôi đã mở biển hiệu Lý Ký, sanh ý dị thường tốt."
"Càng làm càng lớn, chỉ trong vòng nửa năm, đã mở đến các căn cứ xung quanh."
"Vì vậy, họa phúc khó lường.”
"Nói cho cùng, vẫn phải cảm ơn cô."
Biểu cảm của đầu bếp Lý vô cùng chân thành.
Thẩm Quả Quả nhìn Hầu Thạch: "Cậu lại gặp đầu bếp Lý như thế nào?"
"Tôi... hôm nay." Hầu Thạch ấp úng: "Tôi đi mua đồ ăn mỗi ngày, tình cờ gặp đầu bếp Lý, liền nhận ra ngay." Khi đầu bếp Lý còn ở Phong Thổ Thành, cũng là khách quý của nhà họ Hầu.
Nhận ra Hầu Thạch ngay tại chỗ.
Lúc đầu rất ngạc nhiên, còn tưởng mình hoa mắt, hai người chạm mặt nói vài câu, ông ta mới biết Thẩm Quả Quả cũng đã đến căn cứ Liên bang.
Tất nhiên là phải gặp mặt.
Quỷ Phục ở một bên, mở hết các món ăn mới mua ra, mỗi thứ lấy một nắm ăn, mình ăn vài miếng, cho mèo con ăn vài miếng.
Meo meo meo.
Mèo con ăn phải mùi vị mình ghét, vung hai chân trước phản đối.
Đầu bếp Lý nhìn một vòng: 'Lần này các cô đến Liên bang là để làm ăn sao?"
Thẩm Quả Quả gật đầu.
Ngón tay xoa xoa góc áo, từ từ mở lời: "Đầu bếp Lý."
"Ồ, Quả Quả à, những ân oán trước kia đều qua rồi, cô cũng đừng gọi tôi như vậy nữa, xa lạ quá."
"Nếu cô không phiền thì gọi tôi là... anh Lý đi."
"Được, anh Lý." Thẩm Quả Quả cười ngọt ngào.
"Vậy bây giờ cô còn làm nguyên liệu cho các gia tộc không?”
"Làm nhưng không nhiều, dù sao thì Liên bang cũng có quá nhiều đầu bếp giỏi." Đầu bếp Lý lại thở dài.
"Nhưng hai ngày nữa, tôi phải đến nhà họ Ngạo làm một bữa tiệc gia đình, ôi..."
"Sao vậy? Khó lắm sao?"
"Cô không biết đâu." Đầu bếp Lý lắc đầu: "Nhà họ Ngạo có quá nhiều người, bữa tiệc gia đình quy mô như vậy, chỉ tính chủ nhà và thành viên quan trọng cũng đã có hơn ba mươi người."
"Những người khác căn bản không có cơ hội lên bàn." "Mặc dù thù lao hậu lĩnh nhưng làm thì thực sự mệt, mỗi lần làm xong, tôi phải mất mấy ngày mới hồi phục được."
Thẩm Quả Quả cúi mắt suy nghĩ một chút: "Nhà họ Ngạo à, nghe nói rất lợi hại, rất lớn."
"Thế này, anh Lý, nếu anh không phiền thì tôi sẽ đi phụ anh, tiện thể mở rộng tâm mắt."
Đầu bếp Lý sáng mắt lên: "Thật sao?"
Thẩm Quả Quả cười gật đầu: "Tôi chưa từng làm tiệc gia đình cho nhà nào, nếu không phải anh Lý thì tôi cũng không nghĩ ra được."
"Tôi không cần thù lao, chỉ muốn theo anh Lý mở rộng tâm mắt."
Đâu bếp Lý lạc lối trong câu anh Lý, anh Lý của Thẩm Quả Quả.
Lúc sắp đi, Thẩm Quả Quả gọi ông ta lại.
"Anh Lý, anh một mình ở Liên bang, hành sự khó tránh khỏi gặp phải một số chuyện ngoài ý muốn, cái này tặng anh."
Cô bảo người máy tìm một khẩu súng không khí năng lượng mặt trời.
Có thể coi như là thù lao cô lợi dụng đầu bếp Lý.
"ÁI Cái này..." Đầu bếp Lý trợn tròn mắt.
Bất kể là ở Phong Thổ Thành hay căn cứ Liên bang, súng đều là đồ dùng riêng của chiến sĩ, người bình thường có cũng vô dụng.
Nhưng người đàn ông nào lại không thích súng?
Đầu bếp Lý có tiền cũng không mua được.