Chương 735:
Chương 735:Chương 735:
Theo như cô hiểu, Hồng Thanh Thiết không biết tình hình của Ngạo Bạch, chỉ coi Ngạo Bạch là con của Ngạo Hổ. Không thể để cô ấy sống ở căn cứ Liên Bang được.
Ông ta hẳn sẽ muốn đứa con duy nhất trên danh nghĩa của Ngạo Hổ bị giữ ở Phong Thổ Thành, đề phòng có chuyện gì xảy ra, Hồng Thanh Thiết ít nhất cũng phải kiêng dàè.
Mười năm là đủ rồi.
Cũng còn hơn là chết ngay bây giờ.
Rất nhanh, Ngạo Bạch đã trả lời: "Được."
Thẩm Quả Quả quay sang Hầu Thạch: "Phải làm phiền cậu ở đây đợi hai ngày, tiện thể đợi Ngạo Bạch, Cụ Quất sẽ ở lại bảo vệ cậu."
"Chúng ta không thể trở lại căn cứ Liên Bang hết được."
"Không sao, Quả Quả, cô cứ đi làm việc, ở đây giao cho chúng tôi." Hầu Thạch vỗ ngực.
Thấy Quỷ Phục không biết tâm trí đang mơ màng ở đâu, Thẩm Quả Quả đi tới.
"Cụ Quất, lần này thật cảm ơn ông."
Quỷ Phục lắc đầu: "Quả Quả, tôi muốn đưa một người cùng về Phong Thổ Thành."
"Được."
"Cô không hỏi là ai sao?" Quỷ Phục quay đầu nhìn cô.
Thẩm Quả Quả che miệng cười khẽ: "Chắc hẳn là vị nữ thợ máy tài năng của Hồng Nguyệt Lâu nhỉ."
"Xin lỗi Cụ Quất, vì bản đồ và lối đi ngâm, lần này làm khổ ông rồi."
Cứ nhắc đến nữ thợ máy, Quỷ Phục lại tỏ vẻ tự hào.
"Đây có đáng là gì đâu." "Hồng Nguyệt Lâu đã kinh doanh nhiều năm, đến giờ nó đã vô dụng rồi, sau khi chúng ta đi, Hồng Nguyệt Lâu hẳn sẽ đóng cửa."
Hồng Nguyệt Lâu lớn như vậy, ngày nào cũng kiếm được rất nhiều tiền, Quỷ Phục và vị nữ thợ máy kia nói đóng là đóng, không hề luyến tiếc.
Khiến Thẩm Quả Quả phải nhìn họ với con mắt khác.
"Cụ Quất, ông nỡ sao?"
Quỷ Phục lắc đầu: "Đợi cô đến tuổi như tôi thì sẽ hiểu, tiền bạc chẳng quan trọng, cuộc sống và con người mới là quan trọng nhất."
"Đúng vậy, nếu những người quan trọng đều không còn nữa, sống một mình cũng chẳng có ý nghĩa gì, còn nếu những người quan trọng vẫn còn, mình cũng sẽ tìm cách sống thật tốt." Thẩm Quả Quả nghĩ đến cô và Hoắc Đào, rồi cảm khái.
Lúc này, Hoắc Đào đã kiểm tra xong hành lý, cũng sắp xếp xong cho rô bốt, anh ta thò đầu vào: "Sống tiếp cái gì?"
Thẩm Quả Quả cười ngọt ngào: "Không có gì, đi thôi anh, chúng về thành, đến lúc đi gặp Tư Mã Thu rồi."
Hai người quang minh chính đại đi về hướng Tây thành, từ cổng thành đi vào, gần đây đề tài bàn tán của người dân thường và các chiến sĩ đều là cửa hàng xà phòng mới mở, không để ý đến vị đầu bếp mới nổi trong thành chỉ xuất hiện trong chốc lát.
Vào thành, Thẩm Quả Quả đến cửa hàng xà phòng trước.
Vừa vào cửa đã thấy ông chủ Lưu và công chúa Hồng Anh, một người ngồi ngoài quầy, một người ngồi trong quầy, hai người đắm đuối nhìn nhau.
Anh nhìn cô, cô nhìn anh, chẳng thèm để ý đến người khác, chỉ biết liếc mắt đưa tình trong thế giới của riêng họ.
Tóm lại là đến WALL-E chắc cũng chẳng nhìn nổi nữa.
Lúc này, căn cứ đều đồn rằng công chúa Hồng Anh đã phải lòng một người đàn ông, chính là ông chủ cửa hàng xà phòng kia.
Người đàn ông nho nhã của cửa hàng xà phòng kia đang theo đuổi công chúa Hồng Anh.
Công chúa Hồng Anh sắp lấy ông chủ cửa hàng xà phòng rồi... Công chúa Hồng Anh đã có thai... Hai người đã sinh con ở các căn cứ khác...
Lúc này, những lời đồn đại và phỏng đoán đều không lọt vào tai ông chủ Lưu và công chúa Hồng Anh.
Bên cạnh, một rô bốt đang ghi chép đơn đặt hàng xà phòng một cách máy móc.
Hàng có sẵn đã bán hết từ lâu, đơn đặt hàng trước sắp làm nổ tung cpu của rô bốt, Thẩm Quả Quả nhìn thấy trên mặt nó một chút bất lực.
"Khụ khụ." Hoắc Đào ho một tiếng.
Ông chủ Lưu lúc này mới hoàn hồn, thấy hai người liền lập tức đứng dậy: "Hai người về nhanh thế?"
"Trời đã tối rồi, đã qua nửa ngày rồi, chú Lưu."
Sau đó Thẩm Quả Quả quay sang công chúa Hồng Anh, cùng Hoắc Đào hơi cúi đầu chào: "Công chúa, hân hạnh."