Xuyên Đến Hậu Tận Thế, Ta Nhặt Rác, Trồng Trọt Cứu Nhân Loại (Dịch Full)

Chương 772 - Chương 772:

Chương 772: Chương 772:Chương 772:

Cô hít một hơi thật sâu: "WALL-E, đưa cho chị mười ống chất dinh dưỡng."

"Mười lăm ống đi."

[Ting, vâng. ]

Con tỉnh tỉnh quá lớn, lượng chất dinh dưỡng này chẳng khác nào muối bỏ bể, thứ thực sự có tác dụng vẫn là bảo bối độc quyền của cô.

Tìm một cái hộp sắt lớn, đổ hết chất dinh dưỡng vào, lại lấy một cục ngưu hoàng lớn, bảo Hoắc Đào bóp vụn bỏ vào.

Còn ngâm một nắm đương quy và một cây nhân sâm.

Bảo Hoắc Đào giúp đỡ, đổ vào miệng con tinh tinh khổng lồ.

Sau khi trở lại mặt đất, việc duy nhất có thể làm là chờ đợi.

Hú——

Gào——

Khi con tinh tỉnh dung một loại lá cây khổng lồ đựng nước trở về, con tỉnh tinh khổng lồ đột nhiên tỉnh lại.

Tiếng gầm thấp xa xăm lại xen lẫn vài phần đau đớn.

Áo áo a al

Ba con tỉnh tinh lại bắt đầu phấn khích nhảy múa.

Hoắc Đào lập tức đón lấy chiếc lá cây sắp đổ, nhảy lên ngực con tỉnh tinh khổng lồ, đổ một ít nước mớm cho con tỉnh tinh.

Gào——

Tiếng gầm này truyền đến từ sâu trong rừng, tất cả dị thú đều run rẩy, hoảng loạn chạy về phía rìa rừng.

Mã Văn Tài và những người khác canh giữ ở xa, luôn sẵn sàng rút lui. Không phải không quan tâm đến sự an nguy của Thẩm Quả Quả và Hoắc Đào, mà là bây giờ họ đều hiểu rằng, nghe theo sự sắp xếp của Thẩm Quả Quả là phương án tốt nhất.

Hầu Thạch nấp trên xe căng thẳng nuốt nước bọt."Hình như là nó đang mang thai thì phải... Chậc chậc, nếu Quả Quả phải đỡ đẻ cho nó, thì chúng ta có cần tới giúp một tay không, tôi cũng chưa từng thấy..."

Ngạo Bạch trừng mắt nhìn cậu ta: "Hừ, hạ lưu."

"Không phải, sinh con, chuyện quan trọng như vậy, sao lại hạ lưu được?”

Thấy Ngạo Bạch không để ý đến mình, Hầu Thạch lại tiến lại gần: "Được rồi, được rồi, tôi hạ lưu, một người hạ lưu như tôi và một người thượng lưu như cô, cô nói xem chúng ta có phải là tuyệt phối không?"

Mã Văn Tài:...

Quỷ Phục và Hồng Nguyệt:...

Ngạo Bạch trực tiếp nổi giận, đè Hầu Thạch xuống đánh cho một trận.

Còn về phía con tinh tinh khổng lồ, Thẩm Quả Quả càng căng thẳng hơn, không có cách nào, cô có kinh nghiệm đỡ đẻ cho lợn bò dê rất phong phú.

Nhưng chưa có kinh nghiệm đỡ đẻ cho tinh tinh.

Huống hồ đây còn là một con tinh tinh khổng lồ trông có vẻ rất hung dữ.

Cô kéo Hoắc Đào lui vê phía sau không một tiếng động, sau này tính tiếp, lúc đó không chạy thoát được, không có nghĩa là bây giờ không chạy được.

Hay là... chạy thôi.

Trong lòng nghĩ như vậy, chưa kịp hành động thì thấy con tinh tinh khổng lồ đột nhiên ngồi dậy, ngẩng đầu to lớn lên, ngửa mặt lên trời gâm lên.

Đồng thời vung hai tay, nhìn như muốn đập vào bụng mình.

Sau khi mở mắt ra trong trạng thái mơ hồ, nó lại nhẹ nhàng đặt lòng bàn tay lên bụng mình, trong ánh mắt tràn đầy tình yêu thương. Hoắc Đào kéo Thẩm Quả Quả, trong nháy mắt đã dịch chuyển ra xa mấy mét, ôm chặt người vào sau lưng.

Thẩm Quả Quả vỗ nhẹ vào bờ vai rắn chắc của anh, từ sau lưng anh thò đầu ra: "Không sao, không sao, đừng căng thẳng."

"Nó sắp sinh rồi."

Thể lực của con tỉnh tinh khổng lồ dần hồi phục, những việc còn lại đều là bản năng.

Tiếng gầm đầy sức mạnh, làm cho tai mọi người đau nhói.

Không biết có phải là ảo giác không, Thẩm Quả Quả đều cảm thấy những cây đại thụ ở xa xa đều đổ về phía sau một chút.

Cùng với tiếng gầm giận dữ cuối cùng của con tỉnh tinh khổng lồ, trời đất trở nên yên tĩnh.

Một tiếng kêu to rõ ràng của dị thú xé tan bầu trời.

"Sinh rồi!"

Ba con tỉnh tinh lần lượt ngẩng cổ lên, ngửa mặt lên trời hú dài, chỉ cần nghe giọng là biết chúng thực sự rất vui.

Con tinh tinh khổng lồ ngồi nửa người, trong tay bế một con tỉnh tinh con lông nâu, trông nhỏ hơn một con tỉnh tỉnh trưởng thành bình thường.

Con tỉnh tinh khổng lồ đang ngồi, có thể so sánh với một tòa nhà nhỏ.

Đôi mắt to như đèn lồng nhìn xung quanh, trước tiên nhìn thấy ba đứa em của mình, sau đó nhìn thấy Cá Vảy Đá, cuối cùng nhìn thấy Thẩm Quả Quả và Hoắc Đào.
Bình Luận (0)
Comment