Chương 824:
Chương 824:Chương 824:
Hồng Nguyệt giữ cô ta lại: "Càng lúc như vậy, càng không thể loạn, đợi thêm chút nữa."
"Ngày thường mấy tiếng trôi qua trong nháy mắt nhưng bây giờ tôi thấy, bốn tiếng này, giống như bốn ngày, không, bốn mươi ngày vậy."
Quỷ Phục khoanh tay, nhìn dòng nước sông dưới bờ bình lặng: "Đợi thêm một tiếng nữa, không có tin tức, tôi sẽ xuống xem."
Đang nói, thang dây động đậy mấy cái.
"Có rồi"
Mọi người lập tức nằm sấp xuống bờ, Quỷ Phục bảo vệ Hồng Nguyệt: "Đừng tiến quá gần."
"Quả Quả!"
"Hoắc Đào!"
"Anh Mãit WALL-EI" Hầu Thạch mở miệng hét lớn.
Vẫn chưa thấy bóng người, mọi người một mặt hy vọng nhìn chằm chằm xuống phía dưới thang dây.
Dần dần, một bóng người cao lớn bám vào thang dây xuất hiện dưới bờ sông, nhanh chóng di chuyển lên trên.
"Là Tiểu Đào!"
"Anh Hoắc!"
Mọi người thở phào nhẹ nhõm.
Hoắc Đào nhảy lên bờ, mang theo vẻ áy náy đối diện với ánh mắt của mọi người: "Làm mọi người lo lắng rồi."
"Anh Hoắc, anh nói gì vậy, anh không sao là tốt rồi, vừa rồi có một đàn chim đen bay ra, chúng tôi đều rất lo lắng." Hầu Thạch nói xong, mọi người đều gật đầu.
Quỷ Phục và Hồng Nguyệt nhìn anh từ trên xuống dưới, thấy anh không bị thương, thì mới yên tâm.
Ngạo Bạch thò đầu ra tiếp tục nhìn xuống phía dưới: "Sao Quả Quả bọn họ không lên?"
Hoắc Đào quay đầu nhìn mặt sông: "Quả Quả nói có cái hang động lớn bên dưới, cô ấy muốn dành chút thời gian thăm dò, bảo tôi lên trước báo bình an."
Nghe nói có thám hiểm, Hầu Thạch và Ngạo Bạch xuẩn xuẩn dục động.
Người trẻ tuổi nào chịu được sự cám dỗ như vậy.
Quỷ Phục vẫy tay: "Đã không sao thì tôi yên tâm rồi, các người đi đi, trên này có tôi trông coi không cần lo lắng."
Hầu Thạch kêu ầm ï: "Tiểu Bạch, Tiểu Bạch, nhanh lên, dẫn tôi xuống nhé!"
Ngạo Bạch khoanh tay, vẻ mặt lạnh lùng: "Đoán xem."
"Cầu xin côi"
Hoắc Đào:... Tự trọng đâu rồi?
Quỷ Phục quay đầu ấn Hồng Nguyệt: "Bà có muốn tôi làm gì không?"
Hồng Nguyệt ngây thơ nhìn ông ta.
Hoắc Đào: "..."
"Vậy tôi xuống trước, mọi người cẩn thận, đúng rồi, mang theo nhiều đèn một chút."
Rất nhanh, Thẩm Quả Quả đợi trong hang đã nhìn thấy Hoắc Đào xách đèn năng lượng mặt trời xuống trước, Hầu Thạch và Ngạo Bạch đeo hai cái đèn theo sau.
"Quả Quả, đông người sức mạnh lớn, hì hì!"
Bây giờ Hoắc Đào đã an toàn, Thẩm Quả Quả thoải mái hơn nhiều, sinh ra nhiều hứng thú hơn với việc thám hiểm hang động dưới lòng đất.
Có mấy con đường, có đường cô đã thám hiểm, có đường Hoắc Đào đã đi qua, chỉ còn lại một cửa hang ở giữa.
"Bên trong rốt cuộc có tình hình gì, chúng ta đều không biết, nhất định phải tuân thủ nghiêm ngặt, không được hành động đơn lẻ, trước khi làm bất kỳ hành động nào cũng phải hỏi tôi."
"Biết chưa?"
Biết rồi!
Ngoài Hoắc Đào, những người khác cùng đồng thanh đáp.
Hoắc Đào thì một tay cầm đèn, một tay nắm tay Thẩm Quả Quả.
Theo lệ thì WALL-E đi đầu, Hoắc Đào và Thẩm Quả Quả, sau đó là Ngạo Bạch và Hầu Thạch, Mã Văn Tài đi sau bốn người.
Nhìn Hầu Thạch nắm chặt tay áo Ngạo Bạch, qua tay áo lại nhìn thấy tay Hoắc Đào và Thẩm Quả Quả nắm chặt.
Mã Văn Tài chậm chạp nhận ra, vỗ vào trán.
Chết tiệtI
Ông ta lại thành bóng đèn rồi! Còn sáng hơn cả đèn pha ở trung tâm chỉ huy căn cứi
Vừa rồi đáng lẽ nên để Cụ Quất và Hồng Nguyệt đến.
Ông ta đợi ở trên, ở không cũng tốt hơn ăn cơm chó thế này...
Hang động này mới vào thì cũng giống như những hang động khác.
Hầu Thạch và Ngạo Bạch lần đầu tiên nhìn thấy hang động, tò mò nhìn đông ngó tây: 'Quả Quả, tôi có thể sờ nó không?"
Hầu Thạch chỉ vào thạch nhũ cao cao rủ xuống bên cạnh.
Trắng muốt, nhìn rất đáng yêu.
"Sờ đi, nhưng đừng đứng dưới đó, cẩn thận bị rơi trúng."
Mọi người dừng lại, cho Hầu Thạch thời gian đi sờ thạch nhũ. Hì hì! Hầu Thạch bước tới, cẩn thận giơ tay lên, sờ thạch nhũ nhỏ đầu hướng xuống. "Cảm giác thật mát lạnh, thật sảng khoái, anh Mã, anh đến sờ thử đi."