Chương 835:
Chương 835:Chương 835:
Cô ta không đợi Thẩm Quả Quả ra lệnh, động tác còn nhanh hơn cả rô-bốt, cầm đèn theo nhảy vào trong bóng tối.
"Hai người này!"
"Cẩn thận lại gần!"
Hoắc Đào và Mã Văn Tài giơ đèn, cẩn thận lại gần lỗ cửa.
"Quả Quả, chúng tôi không sao!"
Trong lỗ cửa truyền đến giọng nói của Hầu Thạch, mọi người mới thở phào nhẹ nhõm.
Thẩm Quả Quả tiến lên một bước, theo ánh đèn nhìn vào trong.
Bên trong là một căn phòng hình vuông chìm xuống.
Khoảng ba mươi mét vuông.
Trong phòng có một chiếc giường, một giá treo quần áo, một bộ bàn ghế, một giá sách, trên đó bày đầy sách.
Đồ đạc đều bằng sắt, còn có mấy cái rương sắt lớn.
Giống như một nơi trú ẩn tạm thời.
Một nhóm người đi xuống cầu thang, đến căn phòng.
Vì có ánh sáng, cả căn phòng dường như có thêm chút hơi người.
Thẩm Quả Quả sờ thử trên bàn sách, không có bụi.
Sờ thử chăn gối trên giường, là bông nhưng đã lâu năm, vải vẫn bị rách khi chạm vào.
Cô cẩn thận rút một cuốn sách trên giá sách.
Cũng giòn đến mức không tưởng, chỉ có thể lật một cách miễn cưỡng.
Mở mấy cái rương sắt đó ra, bên trong toàn là thực phẩm đóng hộp, chỉ có điều đều đã hết hạn, cứng như đá.
Mặc dù vậy nhưng đây là lần đầu tiên Thẩm Quả Quả nhìn thấy thức ăn kiếp trước ở thế giới phế tích, vẫn có chút thân thiết.
"Quả Quả, đây là nơi nào vậy?"
Lần này Hầu Thạch không dám sờ lung tung.
"Cậu vừa rồi không bị ngã chứ?" Thẩm Quả Quả quan tâm hỏi.
Hầu Thạch lắc đầu: "Không có."
Ừm.
"Đây hẳn là một nơi trú ẩn dưới lòng đất, mọi người xem có manh mối gì không."
Ánh mắt của Thẩm Quả Quả chủ yếu dừng lại ở giá sách.
Cùng mọi người cẩn thận lấy những cuốn sách đó xuống đặt trên mặt đất, từng cuốn một kiểm tra.
[Ting, chị ơi, nhật ký là gì?]
WALL-E cầm trong tay một cuốn sổ nhỏ.
Thẩm Quả Quả lập tức đứng dậy, nhận lấy cuốn sổ.
Đây là một cuốn nhật ký bìa giấy da bò, giấy bên trong cũng dày hơn sách thông thường một chút.
Mở bìa ra, trang đầu tiên viết: "Nhật ký của Mã Tiểu Hổ."
Lật tiếp, là bút ký của một người đàn ông tên Mã Tiểu Hổ.
"Ngày 14 tháng 2 năm 2026. bạn trai từ nước ngoài mang về cho tôi một cuốn nhật ký mới, quà tặng ngày lễ tình nhân, vui quá."
Bạn trai?
Mã Tiểu Hổ hẳn cũng là đàn ông chứ?
Thẩm Quả Quả nhướng mày.
Ngày 1 tháng 3, đại tư tế có bệnh chăng, đột nhiên triệu tập mọi người trong tổ về núi, tôi sẽ không vêtI
Ngày 25 tháng 3, sao trời lại nóng thế này? Em bảo em chịu không nổi rồi, muốn ra nước ngoài, anh lại không muốn đi, không vui.
Ngày 30 tháng 3, tôi định bán bệnh viện nam khoa này, ra nước ngoài sống với em bé, thật sự có một kẻ ngốc mua, ha ha hai
Ngày 1 tháng 4, tôi đã mua được vé máy bay nhưng đột nhiên trời đổ mưa lớn, máy bay bị hoãn, tôi chỉ có thể ăn lẩu trong khách sạn, tiếc là em bé không ở đây.
Ngày 10 tháng 4, cơn mưa này không bình thường, sao lại mãi không tạnh như vậy? Nước đã ngập đến tầng tám rồi, sao chính quyên vẫn chưa cứu hộ, thôi bỏ đi, chắc chính quyền cũng tự lo không xong.
Thực phẩm ngày càng cạn kiệt, không biết tôi có chết không, em bé cưng của tôi còn sống không?
Mọi người bắt đầu đánh nhau, nghe nói sóng thần và động đất đã xảy ra đồng loạt trên toàn bộ hành tinh xanh...
Nghe nói có người giết người để giành vé lên tàu...
Càng về sau, chữ viết càng cẩu thả, cũng không có ngày tháng, qua những dòng chữ này, có thể cảm nhận được sự hoảng loạn theo thời gian của người tên Mã Tiểu Hổ khi đó.
Thật tuyệt, nước rút hết chỉ sau một đêm nhưng đại tư tế bảo tôi về núi.
Trời quá nóng, vẫn là trên núi mát mẻ hơn, hihil
Không phải, đại tư tế bị bệnh rồi phải không, trời nóng như vậy, còn bảo mọi người mua hết sức vật dụng chống rét?... Không ổn rồi, chỉ sau một đêm, nhiệt độ đột ngột giảm xuống, âm bốn mươi mấy độ.