Xuyên Đến Hậu Tận Thế, Ta Nhặt Rác, Trồng Trọt Cứu Nhân Loại (Dịch Full)

Chương 888 - Chương 888:

Chương 888: Chương 888:Chương 888:

Ví dụ như không để họ thổi giá nhà đất.

Bước thứ hai là phân phối lại tài nguyên, ví dụ như đất đai ở thành phố mới đều là của chính quyền, bất kể trước đây các người có bao nhiêu bất động sản và tài nguyên, bây giờ đều xóa sạch.

Muốn có đất đai mới, hãy dùng tiền sao đổi lấy.

Không muốn?

Vậy thì cút đi.

Tất nhiên, thủ đoạn là sắt máu nhưng bề ngoài phải nói làm sao nghe cho hay, hội thảo chính là để làm những việc thế này.

Nhắc đến hội thảo, Hoắc Đào cũng rất hứng thú: "Không biết những thế gia này sau này còn dám cứng miệng nữa không."

"Đi thôi, chồng chở vợ đi."

Thẩm Quả Quả thay một bộ quần áo đơn giản, đeo đôi hoa tai ngọc trai Hoắc Đào tặng, cả người toát lên vẻ dịu dàng nhưng kiên định.

Hoắc Đào nhìn mãi không chán.

Trung tâm chỉ huy hôm nay đã có thể đón ánh nắng mặt trời, ngày thường mọi người đều thích tắm nắng.

Ngay cả rô-bốt trong thành, không có việc gì làm cũng sẽ ra ngoài nắng nạp năng lượng.

Nhưng bây giờ mọi người đều bận đi đăng ký, người quá đông, điểm đăng ký vốn ở trước cửa trung tâm chỉ huy, hiện tại đã phải chuyển đến quảng trường bên cạnh.

Các thế gia của Phong Thổ Thành thì không sao, hai ngày nay bọn họ đã tê liệt rồi.

Nhìn thấy cảnh người đông như kiến cũng không còn cảm giác gì.

Lương Thủy Thành và Thiên Quyết Thành, lần này đến đều là những người nắm quyền thực sự của các thế gia lớn.

Những người này cũng sợ chết như quan chức cấp cao, không có việc gì sẽ không dễ dàng ra khỏi thành.

Vẫn luôn nghe nói Phong Thổ Thành thay đổi rất lớn nhưng họ đều chế giễu, một căn cứ luôn đứng bét bảng, có phồn hoa đến đâu thì phồn hoa được đến mức nào?

Nhưng khi thực sự đến đây, mọi người mới phát hiện căn bản không phải như vậy.

Bức tường thành mới như vậy, nghe nói mới xây xong chưa lâu, bây giờ lại phải phá đi để mở rộng.

Còn có bộ xương Ô Khuyển kiêu hãnh ở cổng Nam thành, sống động như thật.

Đường phố trong thành tuy không có gì thay đổi nhưng sạch sẽ hơn căn cứ của họ rất nhiều, ngay cả rô-bốt cũng có vẻ thông minh hơn.

Đi đến đâu, người dân căn cứ Phong Thổ Thành cũng đều nở nụ cười trên môi.

Đều bàn tán về việc mình đã giành được công việc gì, lấy được bao nhiêu tiền sao.

Nhìn tới nhìn lui... khắp nơi đều tràn đầy sức sống.

Đó là còn chưa nói đến bầu trời xanh và ánh nắng mặt trời.

Các thế gia ngẩng đầu nhìn trời, đưa tay cảm nhận ánh nắng ấm áp, trong lòng không còn dấy lên ý chí chống cự.

Hội thảo hôm nay ở tâng mười.

Các thế gia theo biển chỉ dẫn đi lên, vì hội thảo này, Thủy đại nhân còn đặc biệt hỏi ý kiến Thẩm Quả Quả.

Dùng lời của Thẩm Quả Quả mà nói: "Cao cấp, sang trọng, đẳng cấp, nhất định phải có đủ để ra oai."

"Mặc dù ba thành đã hợp nhất nhưng ít nhất phải vài chục năm nữa, khái niệm về ba thành mới không còn, ít nhất là trước đó, mọi người vẫn phải cạnh tranh."

Vì vậy, Thủy đại nhân coi hội thảo lần này là một lần thể hiện sức mạnh của Phong Thổ Thành. Các thế gia ngồi trong phòng họp, trên ghế có lót đệm thoải mái, giữa mỗi hai chỗ ngồi có một chiếc bàn nhỏ bằng sắt.

Trên bàn bày những món ăn đặc trưng của cửa hàng đồ ăn ngon của Quả Quả, còn có trà lá dâu tằm.

Cũng như hoa quả mới được gửi đến từ trang trại của Quả Quả.

Bên cạnh là một loạt rô-bốt mới tinh, hơn nữa mỗi rô-bốt đều được trang bị súng.

Những rô-bốt này là do Thủy đại nhân tạm thời điều động, sau khi hội thảo kết thúc, sẽ tặng hết cho Thẩm Quả Quả.

Khi Thẩm Quả Quả và Hoắc Đào đến, hai người chọn vị trí ở góc khuất nhất.

"Người đến cũng khá đông nhỉ." Thẩm Quả Quả cầm một miếng tóp mỡ thơm mùi tiêu bỏ vào miệng.

"Ồ? Sao em thấy tay nghề của Vương Tường và Vương Như lại tiến bộ rồi, anh nếm thử xem." Cô cầm một miếng tóp mỡ, đưa đến bên miệng Hoắc Đào.
Bình Luận (0)
Comment