Kỳ nghỉ 1-5 đến đúng hạn.
Các đài truyền hình lớn đều đang chuẩn bị tổ chức tiệc tối mừng lễ, Đường Tự cũng nhận được không ít lời mời. Tả Khánh Viễn lúc đầu còn có chút động lòng, dù sao tiệc tối của đài truyền hình có tỷ suất người xem rất cao, nếu Đường Tự tham gia thì cũng có thể tranh thủ tạo thêm sức nóng.
Khi hỏi ý kiến của Đường Tự thì lại bị cậu từ chối.
Tả Khánh Viễn còn tưởng rằng Đường Tự không muốn lên sóng truyền hình, nhưng cũng không ép buộc, liền từ chối hết các lời mời.
Về sau tình cờ nghe được Đường Tự hát, Tả Khánh Viễn mới cảm thấy việc từ chối lời mời tiệc tối kia là một lựa chọn vô cùng sáng suốt.
Tuy bây giờ rất nhiều tiệc tối đều dùng bản thu sẵn hoặc hát nhép, nhưng Đường Tự... không phù hợp với kiểu sân khấu đó.
Không ăn cơm trong chén người khác, thì cũng đừng cố chen vào chi bằng thành thật đi diễn phim, vẫn hơn.
Dù vậy, kỳ nghỉ này Đường Tự cũng không phải rảnh rỗi. Trước đó khi quay quảng cáo cho Phỉ, vì không khống chế được yêu lực nên phải hoãn lại. Bên Phỉ sau khi biết Đường Tự đã hồi phục sức khỏe thì liên hệ ngay, bảo cậu nhanh chóng quay nốt phần còn lại.
Phỉ tuyệt đối là một trong những nhãn hiệu "Phật hệ" nhất — dù lịch quay kéo dài cả đống thời gian cũng không hề phàn nàn lấy nửa câu. Chỉ cần biết Đường Tự đã sẵn sàng làm việc trở lại là lập tức sắp xếp lịch quay, không nói thêm một lời.
Vì vậy, ngay chiều hôm nhận được điện thoại của Phỉ, Đường Tự đã lên đường đến Kinh Thị, chính thức bắt đầu quay lại phần quảng cáo còn dang dở.
Mà tới thời điểm này, phía Phỉ vẫn chưa công bố người đại diện chính thức. Trên mạng, rất nhiều nghệ sĩ lớn nhỏ vẫn đang tìm cách "li.ếm" lấy miếng bánh này. Không phải ai cũng thực sự tin mình có cơ hội được chọn, mà phần lớn chỉ muốn tranh thủ một đợt độ hot.
Trong số đó, hai cái tên được nhắc đến nhiều nhất vẫn là Đường Tự và Hứa Thiệu Minh.
Nhưng ở giai đoạn này, ngày càng có nhiều tin đồn xuất hiện. Thịnh hành nhất là lời đồn rằng Đường Tự đã lấy giá siêu thấp để "cướp" đại ngôn của Hứa Thiệu Minh.
Tuy không ai nói rõ là nhãn hiệu nào, nhưng nhìn vào diễn biến dư luận hiện tại, ngoài Phỉ ra thì chẳng còn thương hiệu nào khác khả nghi.
Dù tin đồn đó có đáng tin hay không thì cũng tiết lộ một điều — Đường Tự rất có khả năng sẽ trở thành người phát ngôn đầu tiên của Phỉ.
Fan của Hứa Thiệu Minh không chịu nổi. Ban đầu họ đã chắc mẩm miếng bánh này là trong tay mình, giờ thế mà dư luận lại nghiêng về phía Đường Tự.
Lại thêm mấy lời đồn như "Đường Tự dùng thủ đoạn không chính đáng giành mất vị trí đại ngôn", khiến fan của Hứa Thiệu Minh càng tin chắc người đại diện ban đầu là Hứa Thiệu Minh, chỉ là bị Đường Tự giành lấy.
Nhưng phần lớn fan của Hứa Thiệu Minh tuy tức giận cũng không dám phát tiế.t lên người Đường Tự, vì lần trước đã có một fan làm ầm lên rồi bị dính vào vụ tranh cãi "rút thăm trúng thưởng", đến giờ vẫn chưa thoát ra được.
Thế nên lần này, họ nhắm vào Phỉ, phát động một đợt "đòi quyền lợi" tập thể, yêu cầu Phỉ phải cho Hứa Thiệu Minh một lời giải thích rõ ràng — nếu ban đầu là mời Hứa Thiệu Minh thì phải trả lại cho anh ta.
Đúng lúc hoạt động "đòi quyền" đang diễn ra rầm rộ, Giang Lai nhận lời phỏng vấn của một tạp chí.
Phần lớn nội dung phỏng vấn đều xoay quanh lĩnh vực thiết kế, chỉ đến những câu hỏi cuối cùng, phóng viên mới đề cập đến việc liệu Phỉ có dự định chọn người đại diện thương hiệu hay không.
Lần này, Giang Lai không hề giấu diếm mà trực tiếp đưa ra câu trả lời.
Anh nói: "Phỉ vốn dĩ không có kế hoạch chọn người đại diện, vì sản phẩm của tôi chính là đại ngôn tốt nhất."
Câu này anh nói rất tự tin, và thực tế đúng là như vậy — mấy năm gần đây, Phỉ vươn ra thị trường quốc tế, trở thành một trong những thương hiệu đại diện cho quốc gia. Bản thân chất lượng sản phẩm đã đủ để làm đại diện rồi.
Phóng viên nhanh chóng bắt lấy điểm mấu chốt trong câu trả lời: "Anh vừa nói là 'vốn dĩ', có nghĩa là kế hoạch đã thay đổi?"
"Đúng vậy." Giang Lai thẳng thắn xác nhận: "Vì tôi đã tìm thấy một nghệ sĩ có hình tượng cực kỳ phù hợp với thương hiệu Phỉ. Nội tâm tôi mách bảo rằng nếu bỏ lỡ nghệ sĩ này, sau này Phỉ sẽ không bao giờ tìm được ai thích hợp như vậy nữa."
Phóng viên tò mò hỏi tiếp: "Vậy anh có thể tiết lộ một chút về người đại diện đó không?"
Với câu hỏi này, Giang Lai không trả lời trực tiếp, chỉ mỉm cười đầy ẩn ý: "Vài ngày nữa mọi người sẽ biết."
Phóng viên: "Ý anh là sắp công bố rồi?"
Giang Lai: "Đúng vậy."
Bài phỏng vấn tối hôm đó lập tức leo lên hot search.
Theo như lời Giang Lai, Phỉ trước đây vốn không định tìm người đại diện, nhưng vì sự xuất hiện của nghệ sĩ nào đó mà thay đổi ý định. Nếu đúng như vậy, người đại diện lần này là độc nhất vô nhị, không ai có thể thay thế được.
Điều này trái ngược hoàn toàn với những gì fan Hứa Thiệu Minh nói — rằng Đường Tự giành mất đại ngôn từ tay Hứa Thiệu Minh. Vậy rốt cuộc là fan của Hứa Thiệu Minh đang nói sai, hay Giang Lai đang nói dối?
Nhưng xét theo tác phong trước giờ của Phỉ – vốn không dùng người đại diện – thì lời Giang Lai nói có vẻ không giống như đang nói dối.
Vậy chỉ còn lại khả năng: vấn đề nằm ở fan của Hứa Thiệu Minh.
Chiến dịch "đòi lại công bằng" lần này do hậu viện hội của Hứa Thiệu Minh khởi xướng, mà hậu viện hội thường có liên hệ chặt chẽ với phía công ty quản lý. Điều này chẳng phải càng chứng minh hành động lần này là ý của đoàn đội Hứa Thiệu Minh sao?
Lý do thì ai cũng rõ: Hứa Thiệu Minh và Đường Tự cạnh tranh đại ngôn, nhưng kết quả lại thua dưới tay Đường Tự. Vì thế cố tình dựng nên màn "đòi quyền" này để vừa bôi nhọ Phỉ, vừa giữ thể diện cho Hứa Thiệu Minh.
Người ngoài cuộc theo dõi sự việc từ đầu đến cuối đã hiểu rõ mấu chốt, và nhiều người thực sự không hiểu: Hứa Thiệu Minh có thù oán gì với Đường Tự? Vì sao nhất định phải nhằm vào cậu ấy?
Có blogger đã phân tích toàn bộ những sự việc xảy ra trong vài tháng qua:
Chẳng lẽ vì thất bại trong cuộc chiến phòng vé đầu năm, Hứa Thiệu Minh vẫn ghi hận Đường Tự?
Nhưng thực ra hai người vốn chẳng có liên quan gì. Một người ra phim dịp Tết Dương, một người chiếu phim Tết Âm – cách nhau cả tháng, nước sông không phạm nước giếng thì có gì mà thù hận?
Chỉ là do chính Hứa Thiệu Minh cố tình đổi lịch chiếu để đấu trực diện với "Người chết vì tiền", kết quả lại bị Đường Tự nghiền nát về doanh thu.
Xem lại toàn bộ quá trình, rõ ràng là Hứa Thiệu Minh "tự làm tự chịu", liên quan gì đến Đường Tự?
Nếu "Người chết vì tiền" không hay, liệu có thể thắng được phòng vé?
Bắt đầu từ việc tự tin liều lĩnh, thất bại rồi quay sang âm thầm sử dụng các thủ đoạn nhằm vào Đường Tự – như thế có đáng không?
Đường Tự chỉ là một tân binh, mới vừa ló mặt ra đã bị ảnh đế toàn năng như Hứa Thiệu Minh tìm cách đè xuống.
Đáng buồn là, không những không đè được, mà còn bị Đường Tự vả mặt hết lần này đến lần khác.
Nên hỏi Hứa Thiệu Minh một câu: Mặt anh có đau không? Có sưng không?
Phân tích này được dân mạng ủng hộ nhiệt liệt. Nhìn lại toàn bộ quá trình, đội ngũ Đường Tự thật ra chẳng làm gì cả, toàn bộ là phía Hứa Thiệu Minh tự tạo sóng gió. Nếu không phải bản thân Đường Tự có đủ thực lực, với chênh lệch địa vị giữa hai bên, cậu ấy đã bị đè bẹp từ lâu.
Vì thế, fan Đường Tự liền đồng loạt chia sẻ bài phân tích với câu cảm thán: "Mẫu bằng tử quý! Thật sự là mẫu bằng tử quý!"
Thằng bé quá giỏi, làm fan sướng như tiên: không cần bỏ tiền mua đại ngôn, không cần ngày đêm chạy số liệu, càng không cần lo đi phản bác tin xấu – vì người qua đường còn phản bác thay họ.
Quan trọng nhất là: không cần phản hắc.
Phản hắc là một việc vừa hao tâm vừa hao lực, dễ bị ảnh hưởng tinh thần. Nhưng Đường Tự không có antifan – muốn phản hắc cũng chẳng có ai để phản.
Tóm lại, nếu muốn làm fan một nghệ sĩ nào đó, thì nên chọn Đường Tự. Bản thân có thực lực, không "vắt kiệt" fan, người qua đường và fan nhà khác đều yêu quý, không cần biến mình thành chiến sĩ bàn phím. Quá nhẹ nhàng!
Đối lập hoàn toàn với trạng thái "dưỡng sinh" của fan Đường Tự là fan Hứa Thiệu Minh.
Từ đầu đã là fan chiến đấu – giống hệt con đường sự nghiệp của Hứa Thiệu Minh, sóng gió không ngừng. Luôn trong trạng thái "xé người này, chửi người kia", họ nghĩ đó là vì Hứa Thiệu Minh mà mở ra một con đường máu và lấy làm tự hào.
Nhưng từ đầu năm đến giờ, họ liên tục đụng phải Đường Tự và... thua.
Một lần, hai lần có thể khiến họ càng thêm điên cuồng. Nhưng ba lần, bốn lần, mãi vẫn thất bại thì sao?
Sau đợt này, một bộ phận fan bắt đầu tỉnh táo lại. Nhìn lại mọi chuyện, họ cũng dần nảy sinh nghi ngờ:
Tại sao ngay từ đầu lại phải nhắm vào Đường Tự?
Họ từng ra mặt "chiến đấu vì công lý" cho Hứa Thiệu Minh, nhưng giờ nhìn lại: đó là do họ thật sự thấy bất công, hay vì có ai đó dẫn dắt, lặp đi lặp lại khiến họ tin rằng mình đang hành động đúng?
Suy nghĩ càng nhiều, câu trả lời càng rõ ràng.
Có thể có vài lần là thật sự thấy Hứa Thiệu Minh bị xử ép, nhưng phần lớn là bị dẫn dắt – giống như nhận nhiệm vụ – lặp đi lặp lại đến mức tin đó là công lý.
Nhưng thực tế thì sao? Họ chưa từng biết chân tướng.
Những fan tỉnh ra sau khi nhìn thấu vấn đề cảm thấy như có một chậu nước lạnh tạt thẳng vào người, nhưng cũng là lúc màn sương trước mắt được vén ra, giúp họ thấy rõ thế giới thật sự.
Thế giới này rất rộng lớn và rực rỡ – họ không nên bị ràng buộc bởi Hứa Thiệu Minh mãi, không nên vì anh ta mà vui, giận, đau lòng rồi biến thành kiểu người mà chính họ cũng ghét.
Dành thời gian đó để hoàn thiện bản thân, có khi lại gặp được thần tượng thực sự của mình.
Sau khi tỉnh lại, có người thoát fan, có người vẫn ủng hộ Hứa Thiệu Minh, nhưng chỉ đơn thuần là một người xem phim – khi nào có phim mới sẽ ủng hộ, nhưng sẽ không còn cực đoan như trước.
Lý trí hơn, bình thản hơn.
Trong số đó, có cả fan lớn lẫn fan nhỏ. Nhưng họ đều cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều, không còn giống như trước kia – chỉ cần nghe đến chuyện của Hứa Thiệu Minh là cả người mơ hồ, hỗn loạn.
Không bao lâu sau, đoàn đội Hứa Thiệu Minh nhận ra số lượng fan năng động mỗi ngày bắt đầu giảm rõ rệt. Có người avatar chuyển sang đen, có người vẫn ở lại nhưng không còn nhắc tới Hứa Thiệu Minh nhiều như trước.
Giống như đột nhiên, sức hấp dẫn của Hứa Thiệu Minh đối với họ biến mất.