Trên mặt cảnh sát thẩm tra viết đầy hai chữ hoài nghi, cô gái xinh đẹp này nói dễ như là đi dạo chơi ngoại ô, quá dễ dàng, trên tay mấy tên bắt cóc kia đều đã rớm máu tươi, sao lại dễ đối phó như vậy?
"Cô Đường, nhìn dáng vẻ của cô không hề giống rất sợ mà!" Cảnh sát cười nói.
"Tôi rất sợ hãi, sợ muốn chết, nhưng tổ huấn của nhà họ Đường tôi là lúc đối mặt kẻ địch, không cần biết sợ hãi cỡ nào thì cũng phải liều chết phản kháng, không phải kẻ địch chết thì chính là ta chết!"
Vẻ mặt Đường Niệm Niệm kiên định hơn cả tuyên thệ, thật ra lời này là ông lão Đường Thanh Sơn nói.
Địch mà ông lão chỉ là bọn tiểu quỷ tử, ông ta khi còn sống thường xuyên giáo dục con cháu thế này.
Khóe miệng đám cảnh sát hơi nhúc nhích, lời cô gái này nói mặc dù dõng dạc ngay thẳng, cũng rất khiến người ta cảm động, nhưng không biết vì cái gì, bọn họ cảm thấy Đường Niệm Niệm đang không nói thật, là đang lừa dối bọn họ.
"Sự dũng cảm của cô Đường rất khiến người ta nể phục, nhưng đối mặt với những tên bắt cóc hung tàn, thể lực cách biệt quá lớn, rất có thể là lực bất tòng tâm, xin hỏi cô Đường tay không phản kháng tên bắt cóc như thế nào?"
Mặc dù cảnh sát nói chuyện hòa nhã, trên mặt cũng nở nụ cười, nhưng câu hỏi tra hỏi đều thiết lập bẫy, hiển nhiên bọn họ hoài nghi động cơ của Đường Niệm Niệm bất chính, càng có khả năng là cùng một bọn với tên bắt cóc.
"Dùng sắc đẹp, dùng đầu óc!"
Đường Niệm Niệm liếc một cái, mất hứng nói: "Các anh là hoài nghi tôi cấu kết với mấy tên bắt cóc? Thật thú vị, khó trách trị an ở Hồng Kông loạn như vậy, nhìn trí thông minh và logic của các anh là biết vì sao cục cảnh sát tồn động nhiều vụ án chưa giải quyết như vậy!"
Sắc mặt cảnh sát trở nên khó coi, cảnh sát lớn tuổi thì còn có thể giữ bình tĩnh, tuổi trẻ thì không nhịn được giáo huấn: "Trước khi chưa kết án, mỗi người đều có hiềm nghi, xin cô Đường phối hợp điều tra của chúng tôi, nếu không tôi sẽ báo cáo cô ảnh hưởng công vụ!"
"Mỗi người đều có hiềm nghi, vậy cũng bao gồm các anh nhỉ? Tôi còn hoài nghi các anh cấu kết với mấy tên bắt cóc, nếu không Hồng Kông có nhiều vụ án bắt cóc tới thế, sao đều không phá án được?"
Đường Niệm Niệm không sợ bọn họ, cũng không sợ đám cảnh sát này làm khó dễ nhà Đường Cảnh Lâm, hiện tại cô cứu được kim mệnh của Bảo Liên Sinh, còn có chút giao tình với Đặng Trường Quang, còn có người hợp tác Hạng Hoa ở đây, một nhà Đường Cảnh Lâm tại Hồng Kông tuyệt đối không ai dám ức hiếp, an toàn hơn cả có Kim Chung Tráo[1].
[1]Một nhánh võ thuật của môn võ Nghĩa Hòa Đoàn, Sơn Đông, thời mạt Thanh. Theo truyền thuyết có thể tránh súng pháo.
Cảnh sát trẻ tuổi bị tức nổ phổi, mặt u ám, ánh mắt nhìn Đường Niệm Niệm vô cùng hung tàn, cảnh sát lớn tuổi ho một tiếng, ánh mắt cảnh cáo, lúc này anh ta mới điều chỉnh lại.
"Cô Đường, chúng tôi là cảnh sát đại biểu chính nghĩa, sẽ không cấu kết với bắt cóc."
Thái độ cảnh sát lớn tuổi cũng không tệ lắm, nhưng cách nói chuyện “trong bông có kim”, khó đối phó hơn cảnh sát trẻ tuổi nhiều.
"Thế thì Vương Khang Hổ là sao vậy? Nếu như anh không phải cảnh sát đã từng xử lý vụ án bắt cóc ông chủ Bào, sao lại biết nhiều chi tiết vụ án vậy, sau đó lập nên vụ án bắt cóc càng hoàn mỹ, không sơ hở hơn?"
Đường Niệm Niệm cười khẩy, nội bộ cảnh sát tại Hồng Kông những năm 70, 80 còn loạn hơn các bang phái. Chuyện làm thịt cá dân lành đã làm không ít, làm gì có mặt mũi nói đại biểu chính nghĩa?
Sắc mặt hai cảnh sát đổi hẳn, lúc bọn họ nhìn thấy xác của Vương Khang Hổ, liếc cái là nhận ra.
Vương Khang Hổ là tiền bối của bọn họ, lúc cộng sự đã từng giao lưu nhiều lần, quan hệ rất không tệ, cho nên lúc nhìn thấy thi thể của ông ta, bọn họ hoàn toàn không thể tin được, nhưng sự thật đang bày ở trước mắt, bọn họ không thể phủ nhận.
"Sao cô biết Vương Khang Hổ?"
Giọng điệu của cảnh sát lớn tuổi trở nên sắc bén, điểm đáng ngờ của cô Đường này rất nhiều, tuyệt đối không trong sạch.
"Tôi không chỉ biết Vương Khang Hổ, còn biết anh tên chuông ba dân, anh gọi Vương Khải Kiệt, thủ lĩnh của các anh tên Trần Cường, đội hình sự của các anh tổng cộng mười hai người, Vương Khang Hổ về hưu năm ngoái, những người khác tên..."
Đường Niệm Niệm thoải mái đọc tên mỗi người trong đội hình sự, ngay cả tên mấy lãnh đạo cục cảnh sát cũng đọc ra, không sai một chữ.