Nhưng mà khoảng thời gian trước khi cô lên núi đốn củi, cũng sẽ chú ý dấu vết của động vật trong rừng, phân của con thỏ, còn có dấu vết gặm cỏ cô từng thấy không ít lần.
Lần này tìm tới những chỗ đó là được.
Sau cơn mưa tới đi săn cũng có chỗ lợi, tuy ngày hôm qua không tính mưa to, nhưng cũng không nhỏ, dựa theo dạy dỗ của Lý tiên sinh, khi mưa nhỏ rất nhiều động vật nhỏ đều thích ra khỏi tổ kiếm ăn chơi đùa.
Bởi vì thế mưa không to lắm, cũng không ảnh hưởng hành động của chúng nó, hơn nữa lúc này ít có nhân loại dầm mưa đi ra, dã thú cũng biết xu lợi tị hại.
Nhưng mưa to một chút, cộng thêm thời gian tương đối dài mà nói động vật nhỏ sẽ trốn trong ổ, sau khi mưa tạnh mới hoạt động, con thỏ cũng như vậy.
Lúc này lên núi đi săn, thu hoạch thường sẽ ít hơn một chút.
Tay thợ săn mới như Diệc Thanh Thanh, cũng có thể tới thử thời vận.
Bởi vì phải làm bẫy, còn phải tránh khu vực các thôn dân thường lui tới, lại không thể thâm nhập quá sâu, phía sau núi Đại Thanh còn có dã thú cỡ lớn.
Cũng may thường ngày cô chú ý thăm dò, mục tiêu hiện giờ rất rõ ràng.
[Phát hiện điểm đánh dấu ở bụi mâm xôi vàng, có tiêu hao 1 điểm đánh dấu đánh dấu hay không?]
Diệc Thanh Thanh bĩu môi, cô ngốc mới đánh dấu ở đây, có lần trước là đủ rồi!
Hiện giờ cô không còn là người thấy địa điểm đánh dấu ở bụi rau dại, mà không nhận ra chỗ đó mọc một bụi rau dại.
Còn uống phí một điểm đánh dấu, mang theo một sọt rau dại trở về, đến bây giờ cô còn chưa ăn hết.
Mâm xôi vàng là một loại quả khi chín sẽ có màu vàng cam, giống y như quả nho mini.
Bụi mâm xôi vàng ngay trước mắt quả no đủ, nhìn là biết đã ăn được, muốn ăn thì trực tiếp hái đâu cần đánh dấu?
Điểm không tốt duy nhất là hái lãng phí thời gian, nhưng không thơm hơn uổng phí mất một điểm đánh dấu sao?
Cho dù không nhiều bằng đánh dấu có được, nhưng cô đã thỏa mãn.
Cô biết mâm xôi vàng, cũng là thu hoạch ẩn hình trong chương trình học kỹ năng săn thú.
Khi thợ săn trên núi không chỉ đi săn, bọn họ cũng hiểu biết rõ ràng về thực vật và các loại thổ sản trong rừng.
Lý tiên sinh biết rất rõ về núi Đại Thanh thời cổ, nhiều năm trôi qua như vậy, thực ra chủng loại thực vật trên núi không có gì thay đổi.
Cho nên Diệc Thanh Thanh còn nhân tiện học rất nhiều tri thức về thực vật.
Quả mâm xôi vàng này là cô dựa vào đó mới biết được.
Cô từng được ăn loại quả này trong hình thức dạy học kỹ năng săn thú, chua chua ngọt ngọt, rất ngon.
Sau núi mọc không ít bụi mâm xôi vàng, nhưng một thanh niên trí thức mới tới như cô chắc chắn không quen thuộc hoa cỏ bằng đám trẻ sống ở thôn.
Khi còn chưa chín hẳn, đã có đám nhỏ mỗi ngày tuần tra những lùm cây đó, có quả còn chưa chín đã bị đám nhỏ hái ăn mất.
Một thanh niên trí thức như cô đi làm cả ngày, thời gian không dư dả cho nên không canh được.
Nhưng hôm nay cô đi vào sâu hơn một chút, bụi mâm xôi vàng này chưa từng có người hái vừa vặn tiện nghi cho cô.
Quả cũng sạch sẽ không có vấn đề gì.
Người nào cũng không nhịn được khi hái quả sẽ không ăn quả nào.
Cô hái ba quả ăn một quả, vừa ăn quả mâm xôi vàng chua chua ngọt ngọt vừa hái hết bụi mâm xôi vàng.
Toàn bộ đều cho vào không gian tùy thân của cô, nhìn núi mâm xôi vàng nhỏ trong không gian, cô cảm thấy hạnh phúc như hamster tích trữ lương thực, lại cảm ơn hệ thống đánh dấu lần nữa cho kỹ năng đặc biệt còn thực dụng như vậy.
Quả thực là kho hàng hoàn mỹ, chỉ có một khuyết điểm là thăng cấp quá đắt.
Có núi quả mâm xôi vàng nhỏ lót nền, buổi đi săn hôm nay của Diệc Thanh Thanh Phật hệ hơn nhiều.
Một chuyến này còn chưa bắt đầu bố trí bẫy, đã có thu hoạch.
Tâm thái của cô rất tốt, chỉ cần không tay không mà về, đó là không lỗ, không lỗ thì chính là kiếm lời!
…
Có thu hoạch là mâm xôi vàng, Diệc Thanh Thanh muốn vào trong núi nhiều hơn, nói không chừng còn có thứ gì đó cô không phát hiện ra thì sao?
Cho nên cô đi con đường lúc trước chưa từng đi.
Khi đi ngang qua một sườn núi, một đánh dấu vô cùng bắt mắt hấp dẫn cô, dễ trông thấy tới mức độ nào chứ?
Nếu nói điểm đánh dấu bình thường là đèn pin, vậy thì đánh dấu này là đèn của xe to.